...Chương 61...
...( Sỉ nhục)...
Ái Lạp Tư chỉ biết nở nụ cười gượng gạo mà ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh
' Công chúa thật thích đùa đó.
'
' Ngươi nói quá rồi.......!'
Lãnh Hi cười cười đáp lại rồi đột nhiên chú ý đến người đi bên cạnh cô ta, trông dáng vẻ lại có chút quen mắt
' Nô tài của ngươi cũng đặc biệt thật đó, một thân y phục màu đen lại còn bịt kín cả mặt.
Ai mà không biết còn tưởng ngươi cho thích khách đến ám sát Bổn công chúa đó........!'
Nghe Lãnh Hi nói thế thì Lãnh Phong cũng mới chú ý đến người này, quả thật là có chút kì quái
Ái Lạp Tư nghe vậy có hơi sững người một chút nhưng liền nhanh chóng giải thích với cả hai người rằng nô tài này vốn dung mạo không được ưa nhìn, đã vậy tính cách còn có chút hướng nội nên mới như vậy.
Lãnh Hi tỏ vẻ hoài nghi, ai mà không biết người này tính tình khó ưa, lại tốt bụng đến mức lưu lại một người như vậy ư.
Ái Lạp Tư thấy tình hình có chút ngượng ngịu bèn với tay lấy miếng bánh ở trên bàn cắn một miếng rồi giả bộ tấm tắc khen
' Món bánh này của công chúa ngon thật đó, chắc hẳn là cách làm rất công phu.......!'
' Ồ, là như vậy sao.
Nhưng mà bánh này vừa mới bị rơi xuống đất ta đang định kêu người đi vứt đi đó.
Thật không ngờ là ngươi lại thích miếng bánh chấm đất này như vậy.
'
Lãnh Hi nói một cách rất điềm nhiên, còn tỏ vẻ bất ngờ khi thấy Ái Lạp Tư ăn miếng bánh.
Ái Lạp Tư đột nhiên đứng phắt dậy, sắc mặt trở nên tối sầm nhưng vẫn giữ lễ nghĩa mà chào hỏi trước khi muốn rời đi
' Thất Công chúa, Tứ Vương Gia ta còn có việc nên xin phép về trước, khi nào khác sẽ đến thăm người sau.
Tạm biệt.
'
Nói xong Ái Lạp Tư nhanh chóng rời đi
Lãnh Hi ngồi trong nhìn thấy cô ta rời đi thì không khỏi khinh thường.
Hóa ra cũng chỉ có như vậy mà thôi, còn đòi cái gì mà công chúa nước láng giềng nữa chứ.
Cô khinh.
' Tứ ca huynh có cảm thấy nô tài của cô ta có chút quen mắt không.
'
Nhớ lại người vừa nãy Lãnh Hi thắc mắc quay sang hỏi Lãnh Phong.
Người này quả thực rất khả nghi, nếu nói là nô tài của Ái Lạp Tư thì cũng không đúng tại trong khoảng thời gian cô ta ở đây anh cũng chưa thấy người này.
' Ta sẽ cho người đo điều tra, muội đừng lo lắng, dưỡng thương cho tốt đi đã.
'
..............!Ở bên ngoài...............
' Nhị vương gia, ta đã giúp ngài đến gặp Thất công chúa rồi, hi vọng ngài đừng quên dao dịch của chúng ta.
'
Ái Lạp Tư quay người lại nói.
Tên nô tài kia cũng là do Lãnh Văn Sơn giả dạng.
' Ngươi yên tâm, Bổn vương sẽ giúp ngươi loại bỏ Tuyết Thanh Linh.
Nhưng ngươi cũng không được động đến Tiểu Hi.
'
' Được, ta không không có ngốc đến nỗi dám động tay động chân tới vị công chúa kia đâu.
'
Lãnh Văn Sơn và Ái Lạp Tư bàn kế hoạch xong thì liền tách ra.
Lãnh Văn Sơn từ khi thoát ra thì sống ở bên ngoài hoàng cung để tránh bị phât hiện.
' Công chúa, nô tì thắc mắc nếu chỉ đơn giản là muốn loại bỏ Tuyết Thanh Linh thì tìm một thích khách không phải là được rồi sao, tại sao lại phải cứu một người ở trong nhà lao ra nữa.
Như vậy không phải sẽ rất phiền phức hay sao.
'
' Ngươi không hiểu.
'
Ái Lạp Tư sao lại không biết chuyện này cơ chứ, giết người đương nhiên chỉ cần tìm một thích khách, xong việc liền kêu hắn rời khỏi, chuyện này đơn giản biết bao.
Nhưng thứ mà cô ta lo lắng là nếu kế hoạch thất bại thậm chí còn bị bại lộ thì vẫn có người có thể thay cô ta giảm tội.
Vị nhị vương gia kia cho dù bị đưa vào nhà lao nhưng suy cho cùng cũng là huyết mạch hoàng tộc nên nếu lộ ra thì Hoàng đế cũng chỉ có thể gắng sức mà che giấu nếu không hoàng tộc sẽ bị người đời xỉa xói.
Còn cô ta theo đà đó mà sẽ được giảm tội thậm chí còn có thể thuận lợi rời khỏi nơi này mà không gặp bất cứ cản trở gì.
' Vậy công chúa, vị Thất công chúa kia đối với người như vậy, người thật sự sẽ để yên sao.
'
Nha hoàn kia biết mình sẽ không nhận được câu trả lời liền nhanh chóng chuyển chủ đề.
Với tính cách của vị công chúa này chắc chắn cô ta sẽ không để yên cho Thất công chúa kia.
Ái Lạp Tư nghe nhắc đến Lãnh Hi thì liền đen mặt, không nhắc thì thôi chứ nhắc là cô ta lại tức điên lên.
Nếu như trước đây Tam Vương gia chỉ khiến cô ta bị mất mặt thì Lãnh Hi này chính xác là đang sỉ nhục cô ta.
Đầu tiên thì coi cô ta như không khí, tiếp đến lại muốn thưởng cho cô ta đĩa bánh đã rơi xuống đất.
Đây nếu không phải coi cô ta là chó là mèo thì có thể là gì chứ.
Nếu như vậy thì Lãnh Hi này cũng không thể giữ lại, tránh cho hậu họa sau này.
' Để yên, tất nhiên là không rồi.
Ta sẽ cho cô ta đến bầu bạn với Tuyết Thanh Linh kia, như vậy có lẽ sẽ đỡ cô đơn hơn đó.
'
' Nhưng mà nhị vương gia kia..........!'
' Vị thất công chúa này sẽ do ta đích thân ta giúp cô ta hóa kiếp, vị vương gia kia không cần biết cũng không nên biết.
'
Ái Lạp Tư bóp nát một bông hoa trên cành cây nói, gương mặt vô cùng nham hiểm..