Thiên Bình cũng trở về bên khu vực hậu cung rồi ngue trên chiếc giường êm ái đặc biệt dành cho thái hậu.
Chỉ có một điều! ! ! ! ! ! ! ! !.
.
Bên phía chỗ Cự giải cùng Song NgưSong Ngư nam:‘’tao không ngờ chỗ ngủ của người hầu và cận vệ nó lại! !.
.
hết nói nổi như thế cơ đấy’’Hắn nói với cái giọng than thở giường như sắp muốn khóc đến nơiCự giải chỉ biết lắc đầu ngao ngán:‘’Chịu thôi chứ biết làm sao? Số phận nó đã định tao với mày là như thế rồi’’Nói xong cô cũng miễn cưỡng nằm xuống đánh một giấc ngủ say sưa và ngon lànhSong Ngư nam:‘’Nếu như biết trước là phải chịu khổ như thế này thì tao đã xin phép Kim Ngưu cho ngủ ké rồi,cùng là anh em với nhau nhưng tại sao số phận lại khác biệt như thế cơ chứ?’’Nói xóng hắn thở dài rồi nằm xuống ngủ!.
.
Tiếng gà gáy sáng sớm vang lên trong cung điện nguy nga lộng lẫy.
Anhs nắng vàng sớm chiếu lên mọi ngóc ngách trong cung điện làm sáng tỏ mọi thứ.
Song Ngư nam hắn đang lim dim ngủ mơ màng thì bị một cái tát củ Cự giải làm bật tỉnhHắn ôm bên má bị tát rồi kêu ai oán:‘’Sao mày tát tao? Tao đang ngủ ngon lành mà’’Cự giải thấy vẻ mặt vô tội vạ của hắn chỉ biết ngao ngán lắc đầu:‘’Dậy mau đi trễ rồi kìa’’Song Ngư nam:‘’Mấy giờ rồi?’’Cự giải:‘’ ờ thì khoảng năm giờ sáng rồi’’Song Ngư nam há mồm:‘’má cái gì vậy trời , trời còn sớm tinh mơ đi nói trễ còn bắt thức dậy nữa.
Trời trời trời làm phá tan giấc mơ ngọt ngào của tao! ’’Hắn ngồi kểCự giải:‘’nhưng thông thường vào giờ này thì tất cả mọi người đều phải dậy rồi’’Nói rồi mặc kệ biểu cảm khó đỡ và sự chống đối của Song Ngư nam , Cự giải vẫn lôi hắn vào cung điện chầu vua.
Song Ngư nam đang loay hoay thì bỗng thấy người quen , hắn liền ôm miệng thút thít cườiBên Trreen ngai vàng chính là Kim Ngưu trong tình trạng gật gù chưa tỉnh ngủ , hắn ngồi nghe các quan đọc cái gì đó!.
nhưng hắn cứ gật gù qua lại không tỉnh ngủCự giải cũng lén cười trộmThiên Bình ngồi kế bên tỉnh táo,bà liếc nhìn biểu cảm khó đỡ đó của Kim Ngưu mà chỉ muốn tiện tay dơ tát cho hắn một cái để tỉnh ngủ thôi.
.