Edit by Thú nhỏ
Đối diện ánh mắt cực kỳ áp bách của Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh dựa lưng vào góc tường lạnh run.
"Làm sao, không dám trả lời?" Bạch Triệt bỗng nhiên cúi đầu, chóp mũi cơ hồ muốn chạm đến mũi của cô.
Hô hấp hai người nóng rực đan xen.
Vân Thanh Thanh hoảng loạn nói: "Ngươi đừng suy nghĩ nhiều."
Cái gì gọi là đừng suy nghĩ nhiều?
Nàng triệu tập tất cả nam tu lại tổ chức tiệc rượu, còn bảo hắn đừng nghĩ nhiều?
Khóe mắt Bạch Triệt giật giật, ánh mắt sắc bén như muốn cắt cô ra thành từng miếng.
"Ngươi chơi đùa ta, vậy mà vẫn không biết đủ?" Bất thình lình, hắn bỗng nhiên mở miệng nói, sau đó âm thanh càng lạnh hơn, "Còn muốn chơi đùa người khác?"
Nghe vậy, Vân Thanh Thanh nhất thời trố mắt nghẹn lời.
Cô chơi đùa người khác khi nào chứ, cô chỉ đơn thuần muốn tổ chức một tiệc rượu thôi mà.
Mục đích ban đầu cô tổ chức tiệc rượu đích thật là mang theo một số suy nghĩ không thuần khiết, muốn kích thích Bạch Triệt, nhưng cô không nghĩ tới tiệc rượu mới bắt đầu không tới nửa canh giờ, Bạch Triệt đã tự mình xuất hiện.
Vân Thanh Thanh vội vươn ngón tay, ôm lấy tay áo hắn, chân thành nói: "Trong lòng ta chỉ có ngươi, ta tổ chức tiệc rượu......! Chỉ là muốn lừa ngươi ra ngoài."
Không nghĩ tới ngươi dễ bị lừa như vậy.
Cô nước mắt lưng tròng giải thích, còn kém móc tim ra cho hắn nhìn.
Nghe vậy, hô hấp Bạch Triệt hơi ngưng lại, sau đó lộ ra vẻ mặt thống khổ.
Vân Thanh Thanh lúc nào cũng thích nói những lời như vậy.
Nhưng nàng lại không biết, mỗi một câu nàng biểu lộ giống như một ngọn núi đè nặng trên người hắn.
Hắn tình nguyện nghe thấy nàng nói thích đùa bỡn người khác, thậm chí nói nàng thích Kỳ Dương, cũng không muốn nàng nói chỉ thích một mình hắn.
Bạch Triệt thuở nhỏ tu luyện Vô Tình kiếm đạo, dưới sự dạy dỗ của trưởng bối, hắn luôn luôn coi "Tình" là chữ không cần thiết.
Mà công chúa Yêu tộc lại trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã làm hắn tâm tình dao động, thậm chí còn nhiễm ma khí sinh ra tâm ma.
Trên mặt Bạch Triệt hiện ra vẻ giãy dụa, hắn cưỡng ép kiềm chế lại nội tâm của chính mình, nghiến răng nói: "Trong lòng ngươi có ta? Ngươi thân là công chúa Yêu tộc, bên người vô số nam tu có khuôn mặt đẹp, một ngày nào đó, ngươi sẽ tìm được nam nhân tốt hơn ta."
Hắn tự an ủi mình, Vân Thanh Thanh sở dĩ dây dưa với hắn chỉ là vì nhất thời mới mẻ mà thôi.
Đợi đến khi Vân Thanh Thanh triệt để chơi chán, hắn sẽ có thể triệt để bài trừ ma khí cùng tâm ma trong người, lần nữa khôi phục tâm cảnh yên bình không lay động.
"Làm sao có thể!" Vân Thanh Thanh cả gan, ôm lấy heo hắn, dỗ dành, "Tu sĩ nhân tộc các người không phải thích nhất lấy tâm ma ra thề sao? Ta lấy toàn bộ tu vi ra thề, đời này kiếp này......! Không đúng, vĩnh viễn, trong lòng ta chỉ có một mình chàng, nếu như vi phạm lời thề, ta sẽ bị, bị thiên lôi đánh chết!"
Vân Thanh Thanh lập lời thề như chuyện thường tình, cô và Bạch Triệt đã trải qua tam thế tình duyên, mỗi một đời bọn họ đều bên nhau đến cuối đời, nói ra lời này cũng không có bất kỳ gánh nặng nào cả.
Thế nhưng, lời thề này nghe vào tai Bạch Triệt lại giống như tiếng sấm.
Tâm ma tuyên thệ, đây là lời thề độc nhất tu tiên giới, nếu như người tuyên thệ không tuân thủ lời hứa, sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt, bị tâm ma cuốn lấy mà chết.
Vân Thanh Thanh vậy mà lại dám phát tâm ma tuyên thệ!
Vốn muốn kích thích Vân Thanh Thanh bỏ mặc hắn, để cho bản thân triệt để rút lui, lại không ngờ nàng lại chặn tất cả đường lui của hắn.
Đồng tử Bạch Triệt chấn động, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại.
Không chờ hắn tiếp tục mở miệng nghi vấn, Vân Thanh Thanh dán đầu vào cổ hắn, tiếp tục xua tan hết những băn khoăn lo lắng cuối cùng của hắn, nói: "Ta không có tuỳ tiện lập lời thề, chàng tin tưởng ta, ta là thật lòng."
Vân Thanh Thanh nghĩ thầm, vị tiểu tổ tông này của cô thật sự là quá khó hầu hạ, cũng đã mấy tháng, hắn thế nhưng vẫn còn hoài nghi cô có thật lòng hay không?
Cả người Bạch Triệt đều cứng đờ.
Thái độ chân tình của Vân Thanh Thanh đè ép hắn không cách nào thở nổi.
Lời nàng nói, là thật.
Bạch Triệt lại một lần nữa không gạt được nội tâm của mình, bị ép đối mặt với sự thật khốc liệt mà Vân Thanh Thanh mang đến cho hắn.
Sự thật chính là -- nàng đối với mình thật lòng, nàng còn rất yêu rất yêu hắn.
Thế nhưng, hắn thân là người thừa kế dòng chính của Thiên Huyền Môn, làm sao có thể thích công chúa Yêu tộc?
Nhân tộc cùng Yêu tộc, từ xưa đến nay đều là quan hệ cừu địch, nếu hắn yêu nàng, chẳng phải là phản bội toàn bộ môn phái, biến thành một người vong ân phụ nghĩa sao?
Vân Thanh Thanh đang trốn trong ngực hắn cười trộm, cho rằng mình rốt cuộc cũng công lược được nhân vật phản diện, lúc này, Bạch Triệt bỗng xách cổ áo cô, kéo cô từ trong ngực mình ra.
Hắn cắn răng nhìn chằm chằm cô, đáy mắt hiện ra một tầng tơ máu rậm rạp, đôi mắt đỏ hồng, thoạt nhìn tựa như mắt thỏ.
Đang lúc này, hắn giơ tay, hai ngón tay ngưng tụ ra một đạo kiếm khí băng lam, nhắm ngay tim Vân Thanh Thanh --
"Ký chủ, hắn muốn giết cô!" Chuông báo động của tiểu hệ thống ở bên tai Vân Thanh Thanh vang lên.
Bạch Triệt là điên rồi sao, lại muốn giết Vân Thanh Thanh?
Còi báo động vang xong, tiểu hệ thống tay mắt lanh lẹ, cấp tốc mở nút lệnh khẩn cấp.
Nút khẩn cấp này là phúc lợi dành riêng cho người chơi nhiệm vụ cấp SSS, có thể làm chậm tốc độ dòng thời gian của toàn bộ thế giới, chỉ là công tắc này có hạn chế, vài năm mới có thể mở một lần.
Khi nút thời gian trôi chậm được mở ra, tốc độ hành động của Bạch Triệt càng ngày càng chậm.
Cô nhìn đôi mắt đỏ bừng của hắn, trái tim thình thịch nhảy lên.
"Mở nút khẩn cấp để làm gì?" Vân Thanh Thanh hỏi.
Tiểu hệ thống hít một hơi khí lạnh, nói: "Cô chưa nghe chưa thấy trong pháp tắc tu luyện của tu sĩ nhân tộc có 'sát thê chứng đạo' sao?"
Tu sĩ nhân tộc vì tu luyện Vô Tình Đạo, triệt để tiêu diệt tâm ma của mình, thường thường sẽ làm ra các loại chuyện chặt đứt tình duyên, có người dùng đan dược vong tình, có người dời đi sự chú ý để cho mình quên lãng, phương pháp cực đoan hơn còn có trực tiếp giết vợ, giết cha mẹ để mình không còn vướng bận nào.
"......!Ta biết." Vân Thanh Thanh nói, cô từng xem qua phần tài liệu này.
Nếu như Bạch Triệt thật muốn giết cô, cô trốn đến nơi đâu cũng đều vô dụng.
"Gạt công tắc lên lại đi." Vân Thanh Thanh tỉnh táo nói, "Ngươi thả chậm thời gian cũng vô dụng, nếu hắn thật muốn giết, ta khẳng định chạy không thoát, để hắn tới giết."
"Ký chủ!!!" Tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống bay ra ngoài, cấp tốc nhảy đến trước mặt Vân Thanh Thanh, "Nếu như cô chết, tiền trong thương thành của chúng ta liền mất ráo, cô tỉnh táo một chút đi!"
"Ta biết." Vân Thanh Thanh cảm thấy cuống họng mình có chút khàn khàn, cô cười nhạt, "Có một số việc miễn cưỡng cũng không đến được."
Tiểu hệ thống bất đắc dĩ nhìn cô, nếu Vân Thanh Thanh nhất định phải chịu chết, vậy nó làm hệ thống, kỳ thực không có bất kỳ quyền can thiệp nào.
Chẳng qua là, nó cùng cô đến vị diện bỏ đi nhặt rác, tất cả làm lại từ đầu thôi.
"......!Được." Tiểu hệ thống đỏ mắt, mở công tắc.
"Xin lỗi nha, là ta liên lụy ngươi." Trong nháy mắt tiểu hệ thống mở công tắc lên, Vân Thanh Thanh nói.
Sau khi công tắc được mở lên, tốc độ dòng thời gian một lần nữa trở về bình thường, sát khí khủng bố tràn ngập chung quanh, Vân Thanh Thanh nhìn mặt Bạch Triệt, hướng hắn lộ ra nụ cười lạnh nhạt.
Nhìn biểu tình của nàng, khóe mắt Bạch Triệt kinh hoàng, một chiêu kiếm hướng về phía cô--
"Ầm ầm", bên tai Vân Thanh Thanh truyền đến một tiếng vang thật lớn, gió to pha tạp vụn gỗ hướng cô đánh đến, làm cho mặt trái cô đau đớn.
Bên trong tro bụi lượn lờ, Vân Thanh Thanh sững sờ nhìn Bạch Triệt, chỉ thấy biểu tình hắn ngưng trọng, hai ngón tay vẫn chỉ ra, đầu ngón tay lại không thấy kiếm khí, trái lại dính một vệt máu.
Hắn lấy máu tim cô làm gì?
Đem ra nguyền rủa cô sao?
"Tại sao?" Vân Thanh Thanh nghiêng đầu, trong đôi mắt thật to tràn đầy nghi hoặc.
Bạch Triệt dừng một chút, nói với cô: "Đây là máu tim của ngươi, nếu như vừa rồi ngươi giả vờ lấy tâm ma ra thề, ta có thể nhờ vào đó liên hệ, làm cho tâm ma tuyên thệ của ngươi có hiệu lực tại chỗ."
"Ồ." Vân Thanh Thanh sững sờ gật đầu, nếu hắn thích, vậy thì tùy tiện lấy đi đi.
Bạch Triệt gật gật đầu với cô, sau đó lại xoay người, sải bước đi về phía cửa phòng yến hội.
Mãi đến khi Bạch Triệt đã rời đi thật xa, Vân Thanh Thanh vẫn chưa lấy lại tinh thần.
"Lời này của hắn có ý gì?" Vân Thanh Thanh gãi gãi đầu, một mặt không hiểu hỏi tiểu hệ thống.
Tiểu hệ thống nhìn bộ dạng ngu ngốc này của cô, không tiếng động thở dài.
Trở lại phòng, Bạch Triệt cúi đầu, vẻ mặt ngưng trọng nhìn ngón tay mình.
Lúc này, trên đầu ngón tay của hắn vẫn còn lưu lại máu tim của Vân Thanh Thanh.
Chỉ cần luyện hóa máu tim của nàng, là hắn có thể vĩnh viễn cùng nàng phát sinh liên hệ vĩnh cửu, kết làm vợ chồng ở tu chân giới.
Đồng thời, hắn cũng sẽ triệt để vứt bỏ hết thảy tu luyện trước kia, triệt để trở thành tế phẩm của tâm ma.
Mấy ngày nay, hắn không ngày đêm nào không đắm chìm trong tâm ma của mình, cùng tâm ma không ngừng tranh đấu.
Thế nhưng, sau mỗi một lần giãy dụa thống khổ, hắn cuối cùng đều sẽ bị chính mình đánh bại.
Sở dĩ nhiều lần hắn bị đánh bại, là vì tâm ma chính là......!Vân Thanh Thanh.
Hắn ngơ ngác nhìn máu tươi trên ngón tay, bỗng nhiên lắc đầu, tự giễu bật cười.
"Bỏ đi."
*
Những ngày kế tiếp, Bạch Triệt không còn nhốt mình trong phòng nữa, thế nhưng bắt đầu ra ngoài hoạt động.
Chỉ là, hắn vẫn không để ý tới Vân Thanh Thanh, cũng không tiếp tục cùng cô luyện roi.
Nghe Kỳ Dương nói, Bạch Triệt là đang củng cố tâm tình.
Vân Thanh Thanh không hiểu hắn là đang củng cố tâm tình gì, có điều, từ ngoài nhìn vô, Bạch Triệt hiện tại càng lúc càng bình thản, tuy rằng hắn không nói chuyện với cô, nhưng ánh mắt nhìn cô thậm chí còn thiếu đi cỗ lãnh đạm trước kia.
Chỉ là, ở nơi Vân Thanh Thanh không nhìn thấy, ánh mắt Bạch Triệt đỏ bừng, cố gắng đem tình cảm như bão táp trong cơ thể mình đè xuống.
Từ sau khi thản nhiên tiếp nhận tâm ma, khí tức của hắn lâm vào hỗn loạn, cộng thêm ma khí Ma giới ảnh hưởng, hắn cảm giác càng ngày càng không khống chế được tâm tình của mình.
Khó tránh tự mình thương tổn nàng, hắn vẫn chưa thể tới gần nàng.
Vân Thanh Thanh kỳ thật rất muốn quấy rầy hắn, nhưng ngại lần trước hắn mang đến rung động quá lớn, cô không dám tùy tiện phá hư bầu không khí hòa bình giữa hai bên.
Lại ở yêu thuyền tùy ý vui chơi một đoạn thời gian, bọn họ tới được địa bàn Ma giới, Nữ Ma Vương tự mình đến biên giới ma giới nghênh đón đám người Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh cùng Nữ Ma Vương tiến hành cuộc gặp ngắn ngủi, sau đó nói rõ ý đồ của mình.
Nữ Ma Vương đã sớm nhận được thư của Yêu Vương, biết Vân Thanh Thanh muốn từ hôn, liền do dự nói: "Không dối gạt công chúa, việc hôn sự này của ngươi cùng Ma vương, thật ra là đã được Ma Vương đại nhân đồng ý."
"Không phải hắn đã lâu không xuất quan sao? Làm sao các ngươi biết hắn đồng ý với cuộc hôn nhân này?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi.
Nữ Ma Vương thản nhiên cười, nói: "Chúng ta bày đại trận ở Cực Bắc Ma Uyên nơi Ma Vương đại nhân ẩn cư, hỏi thăm tâm ý Ma Vương đại nhân, trận pháp biểu hiện hắn đồng ý hôn sự này."
Vân Thanh Thanh nhíu mày, luôn cảm thấy phương pháp hỏi Ma Vương này của bọn họ giống như là mê tín dị đoan phong kiến.
"Như vậy đi, yêu cầu của Yêu tộc chúng ta đồng ý.
Thế nhưng, vì biểu đạt sự tôn trọng đối với Ma vương, kính xin công chúa tự mình đi một chuyến đến Cực Bắc Ma Uyên, báo cáo với Ma vương việc này." Nữ Ma Vương thái độ tốt nói.
Việc này vốn là vì cô mà ra, Vân Thanh Thanh không cự tuyệt, hồi đáp: "Được.".