Chương 10: cha banh tiểu âm hộ của nữ nhi để thể dịch chảy ra
Biên tập: Cừu ăn thịt
***
- Con xin lỗi cha, Anh nhi khiến người đau lòng rồi.
Từ đôi mắt trong veo như suối nước của Lạc Anh chảy xuống một giọt nước mắt.
Mộ Dung Dược yên lặng lắc đầu, vừa định nuốt hết ngụm nước trong miệng thì thấy nữ nhi ngưỡng dung nhan tuyệt mỹ, đôi môi hồng phấn nâng lên.
Sự kích động hiện lên trong đôi mắt của Mộ Dung Dược, theo bản năng cúi xuống.
Lạc Anh tách môi của Mộ Dung Dược ra, uống ngụm nước mà hắn đang ngậm.
- Con có cha thật hạnh phúc.
Lạc Anh sà vào lòng hắn làm nũng.
Mộ Dung Dược nhẹ nhàng vỗ lưng cô. Đúng vậy, đứa nhỏ này rất sớm đã rời xa tình thương của cha, mấy năm nay ở tại từ đường hậu viện của gia tộc, từ khi cô mười một tuổi đã rất hiếm khi nhìn thấy người cha này.
Hai cha con trần trụi làm động tác thân mật, khó tránh khỏi trong lòng phát ngứa.
Mộ Dung Dược nhớ không rõ hôm nay đã chịch nữ nhi bao nhiêu lần, nhưng hiện tại ngửi mùi hương hoa lan trên cơ thể cô kích thích vẫn cứ suy nghĩ bậy bạ.
Vì sao chịch mãi không đủ nhỉ, có lẽ do trước đây bận việc nước, lâu lắm không có gần nữ sắc, nay vừa thấy nhân gian tuyệt sắc liền không nhịn được muốn chịch! Hắn nghĩ như vậy.
Ngón tay Mộ Dung Dược đặt ở giữa hai chân nữ nhi vỗ về chơi đùa nụ hoa mềm mại, bụng nhỏ của cô căng tròn, bên trong chứa đầy tinh dịch của hắn.
Bị người phụ thân là hắn chịch như vậy lâu, bắn xong lại ngâm ở bên trong, có lẽ thật sự có thai. Trong nội tâm Mộ Dung Dược đan xen đủ loại cảm xúc chua ngọt đắng cay mặn, có nữ nhân xinh đẹp như vậy sinh con cho hắn là nhờ kiếp trước hắn tích đức.
Nhưng ý niệm này nhanh chóng bị sự thật loạn luân đè xuống.
Lạc Anh cảm giác bụng nhỏ căng muốn chết, hơn nữa bị cha chịch nóng rát đau, sẽ không bị chịch hỏng rồi chứ? Cô nhăn đôi mày đẹp tủi thân nói:
- Cha, bên trong của nữ nhi đau......
- Chắc là tinh dịch quá nhiều nên đau, để cha giúp con moi ra, Anh nhi, bẹt chân ra đi.
Mộ Dung Dược trải qua trận phát tiết vừa rồi đã giảm hơn phân nửa không cam lòng và phẫn hận, hiện tại tuy cũng hận, nhưng thống hận hoàng đế ác độc. Đối với nữ nhi nảy sinh thương tiếc nên thái độ hòa ái hơn.
Lạc Anh ngồi trên giường ngửa ra sau, hai chân mở rộng đối diện Mộ Dung Dược, đưa chỗ tư mật nhất của mình bày ra trước mặt hắn.
Hạ thể và dung nhan của cô đều tinh xảo tuyệt mỹ, không giống những nữ nhân trước đây của Mộ Dung Dược vừa đen vừa hôi.
Hương vị của Lạc Anh rất điềm mỹ, mang theo hương thơm của hoa lan.
Lúc trước Mộ Dung Dược đã bị Hà Man ép uống thể dịch từ hạ thể nữ nhi chảy ra, hương vị cực kỳ tươi ngon.
Hắn không biết Lạc Anh ăn Tẩy Tủy Quả, tạp chất trong cơ thể đều bị bài xuất, đương nhiên không có mùi lạ. Cho dù có mùi lạ, cũng là hương khí của Tẩy Tủy Quả và mùi hương của nữ nhi.
Mộ Dung Dược đút ngón giữa vào hạ thể nữ nhi, moi vài cái, ngón tay chỉ moi ra một chút thể dịch.
- Như vậy không được, Anh nhi, con đứng lên đi, cha sẽ mở tiểu âm hộ của con để nước dịch tự động chảy ra.
Lạc Anh cố gắng đứng lên, âm đạo chợt truyền đến đau đớn.
Cô "A" một tiếng duyên dáng gọi to, nhăn mày.
Mộ Dung Dược ôm nữ nhi dậy, bảo cô tách chân ra đỡ mép giường.
Một chân hắn quỳ xuống, ngẩng đầu, hai tay banh cái miệng nhỏ hẹp hòi ra, chỗ này có thể nhét được gậy thịt thô to của hắn, tiến vào ba ngón tay không thành vấn đề, chỉ là chặt quá, nong ra là một kỹ thuật sống.
Mộ Dung Dược dùng hai ngón tay đút vào cái miệng nhỏ, dùng sức kéo ra hai bên, ở giữa lộ ra một cái khe sâu thẳm.
- A a... Cha... Đừng chọc hỏng tiểu âm hộ... A... Ư... Đau......
- Con nhanh tiết ra đi, như đi tiểu vậy đấy, đẩy chất lỏng bên trong ra. Xong rồi cha sẽ bôi thuốc cho con.
- Nhưng... Nhưng nữ nhi sẽ mất khống chế mất......
Lạc Anh chần chờ nói.
Lúc trước đã tiểu lên người Mộ Dung Dược, hiện tại hắn quỳ gối trước mặt, chỉ sợ sẽ tiểu lên mặt hắn.
- Không sao, cha không chê, nước tiểu của Anh nhi rất ngọt.
Mộ Dung Dược đời này cực kỳ ích kỷ lạnh nhạt, khi vợ trước là Đại Chu trưởng công chúa - mẫu thân của Anh nhi sắp chết thì hắn cũng không rớt một giọt nước mắt nào.
Còn vợ thứ hai Bàng thị, chỉ duy trì tôn trọng nhau như khách.
Hắn vẫn luôn là một người rất coi trọng danh dự, cho nên mới có thể không chút do dự huỷ hoại gương mặt của hai đứa con gái khác.
Tuy nhiên bây giờ tại gian nhà tù này, Mộ Dung Dược như bị bỏ bùa mê, rất muốn yêu thương nàng nữ nhi mỹ lệ này. Nhìn tầng tầng cánh hoa bao quanh tiểu âm hộ kiều diễm hồng nhạt. Hắn lần đầu tiên biết hạ thể của nữ nhân có thể đẹp đến như vậy, cánh hoa dày dặn phấn nộn, nụ hoa trắng tinh, càng đi vào bên trong càng hồng, nụ hoa của nữ nhi đẹp như đóa hoa lan kiềm diễm nhất.
Đây là tiểu âm hộ của con gái ruột hắn, là tiểu âm hộ mà hắn dùng gậy thịt lớn liên tục va chạm.
Đôi mắt Mộ Dung Dược sáng quắc, rất muốn hôn một cái.
Thể dịch từ khe hở chảy ra tụ thành một vũng trên mặt đất. Vô cùng tanh hàm, đây là của hắn, là tinh dịch hắn bắn vào bụng nữ nhi. Bầu tinh thứ nhất bắn vào bụng cô đã vài canh giờ, bầu tinh thứ hai có một canh giờ, bầu tinh thứ ba, thứ tư...... Bỗng nhiên nhớ tới, trước đây nữ nhi còn dùng miệng uống tinh dịch của hắn.
***
Editor có lời muốn nói: chương này được hoàn thành dựa trên lượt vote cao nhất của bạn đọc. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, đọc xong nhớ like nhiệt tình nha!