Chương 14: sắc đẹp mê hoặc của nữ nhi chỉ nở rộ vì phụ thân
Biên tập: Cừu ăn thịt
000
Một đêm dài từ hai cha con ôm chặt lấy nhau chậm rãi trôi đi, cho đến khi có ánh sáng từ kẹt cửa địa lao chiếu tới, nơi xa truyền đến tiếng thái giám ngáp ngắn ngáp dài thì một ngày mới bắt đầu.
Lạc Anh nằm mộng thấy tân hoàng đăng cơ, phong thưởng tướng sĩ, Mộ Dung Dược có công hiến kế, tân hoàng hạ chỉ cho quận chúa Vinh Hoa gả vào tướng phủ. Cô mơ thấy mình hoài thai hơn ba tháng bị người trói chặt tay chân, nhét vào xe ngựa, đưa đến nông thôn.
Thê lương chờ đợi rồi sinh hạ một bé trai.
Chẳng biết tại sao quận chúa Vinh Hoa lại biết chuyện của cô, vào buổi tối một ngày nào đó dẫn người phong tỏa sân, sau đó trói cô và em bé cất vào bao tải, suốt đêm đưa tới núi sâu, từ một vách núi sâu vạn trượng ném đi xuống.
Khi rơi xuống cô không liên hệ được hệ thống, uổng có bàn tay vàng lại không thể dùng. Dùng sức cắn xé bao tải, nhưng không tránh thoát dây thừng, trong lúc tuyệt vọng chỉ nghe tiếng gió vù vù bên tai.
Sau đó, "bộp"! Một tiếng trầm vang, cái trán chợt đau nhức.
Lạc Anh mở to mắt, phát hiện mình được Mộ Dung Dược ôm, trên người mồ hôi đầm đìa, hương khí hoa lan trong không khí càng thêm nồng đậm.
Mộ Dung Dược dùng con ngươi lo lắng nhìn nữ nhi:
- Thấy ác mộng đúng không?
Lạc Anh gật gật đầu, sợ bóng sợ gió một hồi, thở ra một hơi dài, dựa vào trong lòng ngực Mộ Dung Dược hôn môi hắn. Mắt to nhấp nháy nhấp nháy, thanh âm lại kiều lại mị:
- Cha, nếu là án oan tướng phủ có thể giải tội, chúng ta đều khôi phục tự do , cha cưới Anh Nhi đi! Chúng ta làm phu thê yêu nhau cả đời. Anh nhi mỗi ngày liếm đại bàng của cha, mở rộng chân để cha chịch sướng luôn.
Ánh sáng trong mắt Mộ Dung Dược dần nhạt dần, cảnh tượng nữ nhi miêu tả cũng là điều hắn mong đợi.
- Cha, từ khi nữ nhi 11 tuổi đã bắt đầu mang khăn che mặt, trừ hoàng đế và mấy tên thái giám thì không có ai gặp qua dung mạo hiện tại của nữ nhi. Đến lúc đó chúng ta tìm một nơi không ai quen biết cùng nhau con đẻ cái......
Lạc Anh nhấn mạnh chỉ có hoàng đế hiện tại gặp qua cô. Hoàng đế nhất định phải chết, đến nỗi bọn thái giám Hà Man thì phải xem Mộ Dung Dược lựa chọn như thế nào.
Nhớ tới cảnh trong mơ tuyệt vọng, trong lòng cô vô cùng sợ hãi. Nhiệm vụ thất bại thì quá lắm là bị trừ điểm, nhưng nếu trẻ con cũng bị liên lụy đến chết thì mặc dù cô đi đến kiếp sau, trong lòng cũng sẽ không dễ chịu.
- Đừng nói nữa, Anh Nhi, cha sẽ yêu con cả đời.
Mộ Dung Dược đau lòng ôm chặt nữ nhi hôn môi, dùng đầu lưỡi chui vào trong miệng cô phác hoạ mỗi một tấc ngọt hương, cuốn đi nước bọt trong khoang miệng ăn luôn.
Hắn sống ba mươi hai tuổi mà trước nay chưa từng hôn môi nữ nhân như vậy.
Anh Nhi cho hắn sung sướng tột cùng khi làm một người nam nhân, thậm chí hắn nguyện ý cả đời bị nhốt ở căn địa lao này với nữ nhi, vĩnh viên không đi ra. Thế giới bên ngoài quá tàn khốc, hắn lo lắng thân bất do kỷ sẽ có ngày mất đi cô.
Lạc Anh lắc đầu, cô muốn không phải hứa hẹn tình yêu. Ở cốt truyện đã biết, Mộ Dung Anh Nhi và phụ thân tại địa lao trần truồng khốn thủ ba tháng, sao không sinh ra tình tố chứ, nhưng khi khôi phục tự do vẫn bị Mộ Dung Dược dùng dây thừng siết chết.
Mộ Dung Dược chưa chắc không yêu Mộ Dung Anh Nhi, chỉ là tình yêu đó không quan trọng bằng công danh tương lai.
Làn da của thiếu nữ mười lăm tuổi sáng mịn như ngọc ngà, đầy nước giống như sữa đậu nành mới nấu, vô cùng mê hoặc, làm người sờ lên liền luyến tiếc buông tay. Đặc biệt là thân thể của Lạc Anh còn tản ra hương hoa lan quyến rũ cực kì, quả thực chính là thuốc thôi tình xuất sắc nhất, làm dục vọng của Mộ Dung Dược càng thức tỉnh bành trướng lên.
Hắn híp mắt, gậy thịt dưới háng ma xát kiều mông nữ nhi, bàn tay to xoa một bầu vú mềm mại, đây là cặp vú đẹp nhất hắn từng gặp. Hai vị phu nhân của hắn đều không có khuôn ngực đẹp như vật. Hắn làm quan nhiều năm, đi qua rất nhiều địa phương khắp nước, vào thời có nạn đói và chiến tranh biên cương đã gặp qua rất nhiều nữ nhân áo rách quần manh, không một ai có thân thể mỹ diệu như nữ nhi. Trong cung, các phi tần của hoàng đế cũng không có người nào có được dung nhan tuyệt mỹ như thế.
Nữ nhi tựa như một khối mỹ ngọc tuyệt thế hấp dẫn hắn.
Mộ Dung Dược nhìn bầu ngực của nữ nhi ở trong tay mình biến thành các loại hình dạng kì lạ, núm vú hồng nhạt bởi vì ngón tay trêu đùa mà dần dần nhô lên càng gia tăng sắc thái mê người. Đẹp đến mức làm hắn nhịn không được cúi đầu ngậm lấy nụ hoa, đầu lưỡi khẽ liếm đỉnh, cái lưỡi trơn trượt khảy nụ hoa sung huyết, làm sắc đẹp mê hoặc của nữ nhi chỉ nở rộ vì phụ thân.