Xuyên Nhanh Chi Sổ Tay Thế Thân Tiến Hóa


Editor: Xoài
Wattpad: morethantenyears
Cơ thể Tề Hạ thỏa mãn, trần trụi nằm im trên giường, mặc dù cảm giác tinh dịch dính dính trên người, cậu vẫn không muốn nhúc nhích.
Phương Diệp Châu cảm thấy trạng thái hiện tại của Tề Hạ rất giống một chú mèo con.
Phương Diệp Châu cười nhẹ, cúi đầu hôn lên mặt Tề Hạ, Tề Hạ không đáp lại, chỉ hơi nghiêng đầu liếc nhìn anh một cái, chớp chớp đôi mắt, trông rất ngây thơ.
Phương Diệp Châu cảm thấy chơi vui, lại hôn cậu một chút, tiếp theo lại hôn lên môi cậu, lúc này Tề Hạ mới có phản ứng, yếu ớt dùng hai tay đẩy anh, "Đừng...!miệng đau."
Nụ hôn vừa rồi quá mãnh liệt, miệng đến giờ vẫn còn đau, rất khó chịu.
Phương Diệp Châu cố tình không theo ý muốn của Tề Hạ, anh vẫn cố chấp hôn, nhưng anh dùng lực nhẹ hơn, cuối cùng còn liếm môi Tề Hạ rồi mới buông tha cho cậu.
Tề Hạ thở hổn hển, mùi ngọt ngào từ trong miệng tràn ra, Phương Diệp Châu nuốt nước bọt, đây là hương vị riêng của Tề Hạ, ngọt ngào.
Phương Diệp Châu ân cần bế người xuống giường, cùng vào phòng tắm tắm rửa.
Đang tắm, Tề Hạ lại bị đè làm thêm một phát, lúc lên giường đã mệt đến mức nhấc tay cũng không được.
Giấc ngủ này Tề Hạ ngủ rất say, mở mắt ra đã là buổi trưa.

Tề Hạ chống tay xuống giường chậm rãi ngồi dậy, mỗi lần cử động, mông đều bị cọ xát, vừa tê vừa đau.
Đêm qua thật quá mãnh liệt, đối với một tiểu xử nam như cậu mà nói, mãnh liệt quá mức, giờ nghĩ lại sẽ đỏ mặt tim đập nhanh.
Tề Hạ nhìn quanh phòng, liền thấy điện thoại trên bàn đầu giường, cậu cầm lên xem.

Ngay khi mở máy lên, đã thấy hàng chục tin nhắn, tất cả đều là của một người.
"Tiểu Hạ, hiện tại anh đang ở đâu?"
"Anh bị sao vậy? Sao anh không trả lời tin nhắn của em?"
"Tiểu Hạ, anh tức giận hả?"
"Những gì em nói là sự thật, bạch nguyệt quang của Phương Diệp Châu sẽ sớm trở về, đến lúc đó anh sẽ bị vứt bỏ."
"Hiện tại anh đi cùng em đi, dù sao anh cũng không thích Phương Diệp Châu."
"Tiểu Hạ, chúng ta đi thôi, đi đến một nơi nhỏ thôi."
...
Rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, tất cả từ cùng một người.
Tề Hạ không biết người này là ai, kéo nhật ký trò chuyện lên xem, có thể đoán được sơ sơ là biết người này.
Cậu là thế thân của bạch nguyệt quang của Phương Diệp Châu, Tề Hạ cũng không thích Phương Diệp Châu, bên ngoài có một người đàn ông khác, đang lôi kéo cậu muốn cùng nhau rời khỏi đây.
Tề Hạ ném điện thoại xuống giường, chậm rãi đứng dậy từ trên giường, "Ôi."
Cái mông lại bắt đầu đau, Tề Hạ đỡ tường đi vào phòng tắm, tự mình tắm rửa sạch sẽ.

Đam Mỹ H Văn
Tề Hạ đi ra khỏi phòng, dưới lầu đã có mùi thơm đồ ăn.

Những người dưới lầu thấy cậu đi ra, vẻ mặc lạnh nhạt, mỗi người tự làm việc của mình như cũ.
Tề Hạ thở phào nhẹ nhõm, không có ai nói chuyện với cậu, ít nhất sẽ không bị bại lộ.
Cậu đi xuống lầu, trên bàn có một ít đồ ăn, cậu tùy tiện ăn một chút, sau đó quay lại giường ngủ bù.
Khi Phương Diệp Châu trở lại, Tề Hạ còn đang ngủ, anh phá lệ đi vào đánh thức người ta.
Trước đây sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như vậy, Phương Diệp Châu cảm thấy ngày hôm qua mình hơi tàn nhẫn, nên tốt tính đánh thức người nọ.
Tề Hạ ngơ ngác tỉnh lại, "Ưm" một tiếng, không muốn rời giường.

Cậu quay đầu lại vùi mình vào gối, không muốn để ý người đã đánh thức mình.

(Truyện chỉ được đăng tại wattpad: morethantenyears, đừng mang ra nơi khác.)
Hôm nay Phương Diệp Châu vô cùng kiên nhẫn, Tề Hạ không tỉnh anh liền bế cậu lên, bế từ trong phòng bước xuống lầu.

Tề Hạ bị lăn lộn, mông cũng đau, ngủ không ngon, cảm thấy tủi thân, đôi mắt cũng chưa mở, liền cắn vào vai người này.
Phương Diệp Châu cảm nhận được bả vai bị cắn, quay đầu lại nhìn thấy Tề Tiêu đang nhắm mắt lại cắn mình, không khỏi cảm thấy chơi vui.
Anh vươn tay vỗ vỗ cái mông nhỏ của Tề Hạ, "Em làm sao vậy? Ngủ một giấc liền trở thành chó con?"
Khi nói chuyện, giọng điệu của anh mang theo chiều chuộng, bản thân cũng không nhận ra, chỉ cảm thấy Tề Hạ chơi vui.

Nhưng những người hầu đứng ở một bên nghe được rõ ràng, tất cả đều cùng nhìn về phía hai người, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Tề Hạ bị vỗ mông, cái mông đau đến khó chịu vặn vẹo, "Ca ca, đừng đánh mông em, đau quá."
Tối hôm qua cậu gọi Phương Diệp Châu là ca ca, hiện tại cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp gọi là ca ca.

Phương Diệp Châu nghe xong hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười đặt người lên sô pha ngồi xuống.
Tề Hạ chậm rãi mở mắt ra, nhìn người bế mình xuống lầu, "Tại sao lại bế em xuống?"
Giọng nói của cậu mềm như bông, Phương Diệp Châu cảm thấy Tề Hạ vô cùng mềm mại, anh cố ý trêu chọc người ta, "Bởi vì ca ca muốn làm một phát với em trên sô pha."
Tề Hạ trợn to hai mắt nhìn thẳng anh, "Không...!không được, mông của em đau."
Cậu lùi về sau, trốn trong góc sô pha, phòng bị nhìn Phương Diệp Châu, giống như người này là dã thú.
Phương Diệp Châu mỉm cười, đi tới chạm vào mái tóc của Tề Hạ, thật mềm mại, mềm mại như người của cậu.
"Tối nay ba mẹ trở về, em muốn ngủ không ra đón một chút, có phải không tốt lắm không?"
Ba mẹ?
Tề Hạ hơi sửng sốt, giọng nói của hệ thống lại bắt đầu vang lên trong đầu cậu.
[Mẹ của Phương Diệp Châu đối với việc con trai thích đàn ông vẫn canh cánh trong lòng, luôn muốn đem phụ nữ lên giường anh ta, muốn có người nối dõi tông đường.


Cho nên thái độ của mẹ Phương với chủ của thân thể này luôn không tốt.

Xin hãy cẩn thận.


Tề Hạ nhíu mày, nhìn Phương Diệp Châu, "Ba mẹ về rồi? Chúng ta có cần đi đón không?"
Phương Diệp Châu nhướng mày, "Không cần, sẽ có người tới đón, chỉ cần ở nhà chờ là được rồi."
Hiện tại Tề Hạ quá ngoan ngoãn, ngoan ngoãn kỳ lạ, Phương Diệp Châu luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Anh vòng tay qua người, đem người ôm vào trong lòng, dùng ngón tay vuốt tóc của Tề Hạ, quan sát dáng vẻ của Tề Hạ.
Tề Hạ ngoan ngoãn ngồi, ngoan ngoãn bị Phương Diệp Châu ôm, còn dùng đỉnh đầu cọ vào lòng bàn tay đem Phương Diệp Châu.
Thật đẹp.
Phương Diệp Châu cảm thấy kỳ lạ, nhưng Tề Hạ như vậy càng hợp với khẩu vị của anh.

Anh thích tiểu Tề Hạ ngoan ngoãn, dù là giả vờ hay là thật, anh vẫn cảm thấy Tề Hạ như vậy khiến cho người thích.
Ít nhất thì anh rất thích..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận