Xuyên Nhanh Cho Em Cọ Cọ Vận Khí Của Anh


Cô còn vì cảm thấy vạn nhất liều thuốc bỏ vào không đủ, còn thêm hương mê tình ở trong phòng, tra tấn gấp đôi, chơi lớn như vậy sao?
Cô có nghĩ tới vạn nhất lật xe thì làm sao bây giờ?
Chờ đã, CMN.
Gian phòng này hình như là nơi đốt hương mê tình, vậy cô......!Rốt cuộc ngây người bao lâu?
Tần Mộng: Má nó má nó má nó!
Nếu trong phòng này có gương, Tần Mộng nhất định sẽ nhìn thấy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức xinh đẹp của cô hơi phiếm hồng, nháy mắt mê tình.
Có hơi miệng khô lưỡi khô, sưng sao?
Cô kẹp chân, nuốt một ngụm nước bọt, theo bản năng nhìn về phía Lâm Tinh Hà.
Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật nảy mình.
Người này tỉnh khi nào?
Anh tỉnh bao lâu rồi?
Thế nào mà tỉnh cũng không rên một tiếng chứ!
Tần Mộng đánh giá Lâm Tinh Hà đã ngồi ở đầu giường, đột nhiên cảm thấy môi của anh nhìn đẹp ghê, nhìn qua cực kì ngon miệng, không biết sẽ là mùi vị gì...!A a a dừng lại dừng lại! Toàn Cơ, cô là Pháp Tu, không phải Mị Tu!

Cô gái một mình phát điên.
Cô căn bản chú ý tới, Lâm Tinh Hà tuy rằng mù, lại nghe ra phương hướng của cô, anh thẳng tắp đối diện cô, mím môi không nói một lời, phát ra sát ý không thể dò xét.
Từ sau khi Lâm Tinh Hà tỉnh lại, trước tiên phát hiện mình lại mù, nhưng còn sống.

Thế này thật đúng là khiến cho người ta châm chọc, anh giết người tất nhiên không có khả năng thất thủ, tuyệt không ngoại lệ.
Cho dù là - - chính anh.
Một giây sau, Lâm Tinh Hà phát hiện thân thể khác thường.

Rất nhanh đi đến một kết luận, anh bị hạ thuốc mê.
Cẩn thận ngửi được trong không khí tràn ngập hương mê tình nhàn nhạt, lấy tay sờ soạng hoàn cảnh chung quanh, từng hình ảnh năm đó anh bị nữ bệnh thần kinh kia hãm hại hiện lên trong đầu.
Một ý niệm không thể tưởng tượng nổi thoáng qua.
Anh đây là......!sống lại?
Lâm Tinh Hà nghe Tần Mộng nói thầm gì đó cách mình không xa, hơi nhíu mày.
Tuy rằng nghe không rõ lắm, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là nữ thần kinh này vẫn còn ở trong căn phòng này, thế này không giống quỹ tích kiếp trước.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Chậc, sao cô còn chưa đi?
Mặt Lâm Tinh Hà không chút thay đổi nghe động tác nhỏ của Tần Mộng, kết quả càng nghe càng không thích hợp.

Vừa là hệ thống lại là khí vận, quả thực chuyện ma quỷ liên thiên.
Chẳng lẽ là hiệu ứng cánh bướm?
Anh nghĩ.
Nữ thần kinh, đây là bệnh nặng hơn sao?
Đời này cô lại có thêm một loại nhân cách?
Giờ này khắc này, Tần Mộng bỗng nhiên nhớ tới trước khi đi hệ thống dặn dò công việc liên quan của cô, cô nhìn Lâm Tinh Hà, ánh mắt cũng dần dần hơi nóng lên.
Thật sự phải làm như vậy sao?
Nếu như nói trước mắt Lâm Tinh Hà cần cô trợ giúp như thế nào, đơn giản là 'giải dược'.
Tần Mộng: "......”
Mẹ nó, bất cứ giá nào!
Thiếu nữ khẽ cắn môi, lộp bộp đi tới bên cạnh Lâm Tinh Hà ngồi xuống.

Lúc đó trong đầu Lâm Tinh Hà đều đang nghĩ - - đời này nên giết chết cô như thế nào mới tốt đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận