Editor: Tieen
【 Ký chủ, cô nói những lời này chính cô còn không tin, đúng không? 】
Thời điểm Cửu Thiên Tuế online, vừa lúc Tô Mộc đang dõng dạc hùng hồn nói với Vân Lâm những lời kia.
Nghe có vẻ tràn đầy nhiệt huyết sôi trào, nhưng mà, vì sao một chữ nó cũng không dám tin tưởng?
Lời nói thể hiện tinh thần chính nghĩa, ủng hộ nhân tâm như vậy lại từ trong miệng ký chủ lương bạc (*) nói ra?
(*) Lương bạc: ám chỉ sự lạnh nhạt giữa các mối quan hệ, con người lạnh lùng, tàn nhẫn.
"Vì nhiệm vụ." Tô Mộc nhàn nhạt trả lời.
Nếu là Vân Lâm, những lời này sẽ còn hữu dụng, bởi vì Vân Lâm yêu nguyên chủ, cho nên từ tình yêu đối với nguyên chủ có thể làm hắn vì bảo hộ nàng mà chiến đấu.
Còn nữa tướng quân phủ vẫn luôn là điểm yếu của Vân Lâm, dùng tướng quân phủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn, khi hắn nghe những lời nói của cô sẽ rất hữu dụng.
Nếu đó là cô, một chữ cô cũng sẽ không nghe, chỉ cần sự việc cô nhận định, cho dù là sai, cũng sẽ từ sai mà đi tiếp.
【 Với tính tình của ký chủ, vì nhiệm vụ, ký chủ thật sự đã giải khóa nhiều kỹ năng a.
】
Cửu Thiên Tuế không thể không bội phục sự chấp nhất đối với tiền bạc của cô.
Tô Mộc không để ý đến nó, mà đi về phía phủ Thập Thất hoàng tử.
【 Ký chủ, cô đi phủ Thập Thất hoàng tử làm gì? 】
Cửu Thiên Tuế nghi hoặc, hiện tại ký chủ đến đó, không phải đi chịu chết sao?
"Giải quyết quấy nhiễu." Tô Mộc nhàn nhạt mở miệng.
Cửu Thiên Tuế:【 ...!】
Sẽ không phải như nó nghĩ đi?
Không thể nào? Không thể nào?
[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]
Rất nhanh Cửu Thiên Tuế liền biết có phải ý tứ kia hay không.
Cơ trí như nó, thật sự đoán đúng rồi.
Hiện giờ, Tô Mộc đang nằm trên nóc nhà thư phòng.
Ngồi trong thư phòng là Thập Thất hoàng tử.
Hắn nhìn tin tức thủ hạ truyền đến, khóe môi gợi lên một nụ cười, nàng ấy...
Thế nhưng có thể đơn giản phá ván cờ của hắn, chỉ là nàng phá một chút, hắn sẽ bù lại một chút, cùng xem ai hơn ai.
Trên nóc nhà đột nhiên nhiều thêm một hơi thở, hắn ngước mắt nhìn, mang theo một tia kinh ngạc.
Lúc này nàng tới đây, là ý gì?
Biết hắn phát hiện mình, Tô Mộc cũng không hề trốn tránh, sau khi từ cửa sổ nhảy vào, không chút do dự nắm chặt dao găm giấu trong ống tay áo công kích về phía hắn.
Cô bất ngờ công kích, Thập Thất hoàng tử nhanh nhẹn né tránh.
Nhìn cô, hắn lập tức hiểu mục đích cô tới nơi này, dung nhan tuấn mỹ lười biếng cùng với nụ cười nhàn nhạt, vô cùng dụ hoặc.
"Ngươi gϊếŧ không được bản hoàng tử." Hai người vẫn đánh đến chẳng phân biệt trên dưới, kỳ thật cho tới nay, Thập Thất hoàng tử cũng chưa từng sử dụng nội lực đối phó Tô Mộc, nếu không, đối với Tô Mộc không có nội lực thì khó có thể chống đỡ.
Tô Mộc không mở miệng, chiêu thức càng thêm sắc bén, một chiêu dư thừa cũng không có, tất cả đều đánh thẳng vào yếu điểm!
Dao găm trên tay bị đánh rớt, cô rút ra trâm cài dính độc trên đỉnh đầu, Thập Thất hoàng tử nhìn trâm cài bén nhọn một đầu đã biến thành màu đen, tránh tiếp xúc với trâm cài của cô.
Độc này vừa thấy đã không đơn giản, mà cô có thể sử dụng độc đối phó hắn, nhất định là một kích trí mạng, hắn tất nhiên phải tránh.
Cuối cùng trâm cài dính độc bị hắn hất tung, ngân châm mà Tô Mộc giấu dưới lưỡi bay về phía hắn...
Phi tiêu giấu trong giày, giấu ám khí...
Tô Mộc sử dụng một thân bản lĩnh, cũng không chiếm được một tia tiện nghi.
Thập Thất hoàng tử muốn giam cầm tay cô, cô nhanh nhẹn trốn đến bên cạnh hắn, hắn liếc mắt: "Còn có cái gì? Hử?"
Vô cùng thích nàng giãy giụa như thế...
Làm hắn chờ mong là trên gương mặt vô biểu tình kia xuất hiện hoảng loạn, hoảng sợ và những cảm xúc khác.
Tô Mộc ngước mắt, nhàn nhạt nhìn hắn một cái: "Dưới chân ngươi."
Thập Thất hoàng tử cúi đầu, nhìn thấy trên chân mình không biết khi nào lây dính bột phấn màu trắng, ngay sau đó liền cảm giác trong lòng ngứa ngáy, nhịn không được muốn gãi ngứa.
***
Ấn tượng đầu "hoàn hảo" làm sao a~
☆☆☆☆☆
1/1/2022