Phù Cừ vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy khuôn mặt to lớn của Bạch Lung, hai tay hắn vẫn đang còn ấn xuống ngực nàng, xoa bóp.
Hừ, tên Bạch Lung(1) mặt dày này ở thế giới nhỏ dám lợi dụng nàng, Phù Cừ lập tức hất mạnh hắn ra.
Biểu cảm lo lắng trên mặt Bạch Long(2) chuyển thành kinh ngạc, trong nháy mắt trở lại vẻ mặt nghiêm túc thường ngày: “Thanh niên trí thức Diệp, đây là phương pháp cấp cứu do bộ đội dạy, không phải tôi muốn lợi dụng cô đâu.”
(1)Bạch Lung: Là tên của na9, còn (2) Bạch Long: Là tên của nguyên thân ở thế giới này.
Sau đó, Bạch Long nhặt chiếc ba lô lớn màu xanh quân đội vừa ném lên bờ vì cứu người, khoác lên lưng rồi đi về phía nhà họ Bạch.
Trước khi những người dân trong thôn còn chưa kịp phản ứng, Phù Cừ đã tiếp thu ký ức và cốt truyện mà kính Côn Lôn bí mật truyền cho nàng.
Nguyên thân tên Diệp Phù Cừ, cha mẹ là công nhân trong huyện.
Nhà họ Diệp có hai trai hai gái, hoàn cảnh gia đình cũng không tệ lắm, Diệp Phù Cừ rất xinh đẹp, theo lý mà nói chuyện điều về nông thôn cũng không đến lượt “cô ta”.
Thế nhưng cha Diệp và bà nội cô ta đều là trọng nam khinh nữ, người chị gái hai năm trước đã lấy chồng, đến lúc phải về nông thôn thì cha Diệp lại bỏ tiền ra mua công việc cho hai người anh của cô ta.
Kết quả chỉ có nguyên thân, một cô nàng dịu dàng, duyên dáng buộc phải xuống nông thôn.
Sau khi đến thôn Đông Sơn, Diệp Phù Cừ cũng không hề kiểu cách.
Tuy lúc bắt đầu không quen việc và chậm chạp nhưng sau khi đã thành thạo, mỗi ngày cô ta đều cố gắng hết sức để hoàn thành công việc của mình.
Diệp Phù Cừ tốt bụng và xinh đẹp, cho nên có rất nhiều nam thanh niên trí thức và trai tráng trong thôn Đông Sơn yêu thích nguyên thân.
Phương Tiểu Mai và Diệp Phù Cừ xuất thân từ cùng một nơi, sau khi đến thôn Đông Sơn, họ đã giúp đỡ lẫn nhau và trở thành bạn tốt của nhau.
Nguyên thân thực sự coi Phương Tiểu Mai như bạn bè, nhưng Phương Tiểu Mai thì không.
Phương Tiểu Mai xinh xắn dễ thương, trong thành phố có rất nhiều người thích cô ả, nhưng sau khi đến thôn Đông Sơn, lại phát hiện những người khác đều thích Diệp Phù Cừ hơn cô ả.
Đặc biệt là Giang Thời Dược trong đám thanh niên trí thức kia.
Gia đình Giang Thời Dược rất khá giả, thỉnh thoảng vẫn luôn gửi vài kiện hàng cho anh ta, ngoại hình cũng cao gầy đẹp trai.
Vậy nên, lúc vừa mới đến thôn Đông Sơn thì Phương Tiểu Mai đã để ý Giang Thời Dược rồi.
Nhưng Giang Thời Dược rất lạnh lùng và thờ ơ với cô ả, ngược lại quan tâm ân cần với Diệp Phù Cừ.
Phương Tiểu Mai đã nhiều lần nhìn thấy Giang Thời Dược bí mật cho Diệp Phù Cừ đồ mà gia đình anh ta gửi đến, mà Diệp Phù Cừ thì vẫn luôn làm bộ làm tịch nói không cần.
Hừ, nếu các người đã thích dáng vẻ thanh lệ cao thượng của cô ta, thì tôi sẽ để Diệp Phù Cừ của các người rơi rơi xuống bùn.
Ở thôn Đông Sơn này, có rất nhiều tên nhà quê vẫn luôn để mắt tới Diệp Phù Cừ lắm đấy nhé.
Phương Tiểu Mai biết hôm nay Giang Thời Dược đến thị trấn nên cô ả đã đưa Diệp Phù Cừ đến bờ sông, thừa dịp Diệp Phù Cừ không chút ý mà “vô tình” đẩy cô ta một cái.
Sau đó cô ả giả vờ hoảng sợ lo lắng kéo Diệp Phù Cừ, tiếp theo lại giả vờ hết sức không kéo nổi nữa, làm cho Diệp Phù Cừ rơi xuống sông.
Như vậy, không chỉ đạt được mục đích mà còn “tác thành” cho danh tiếng của Diệp Phù Cừ.
Cho dù Diệp Phù Cừ không chết đuối, được bất kỳ người đàn ông quê mùa nào ở thôn Đông Sơn cứu thì cô ta cũng không thể ở bên Giang Thời Dược được nữa, chỉ có thể ở lại thôn Đông Sơn sinh con đẻ cả cho đàn ông thô kệch trong thôn.
Chỉ là vận may của Diệp Phù Cừ tốt hơn cô ả nghĩ, được Bạch Long, một người quân nhân cứu trong lúc về thăm nhà.
Dù thế nào đi nữa, Bạch Long này vẫn tốt hơn đám đàn ông thô kệch bán mặt cho đất bán lưng cho trời kia rất nhiều.
Chẳng qua… Chỉ cần không phải Giang Thời Dược là được rồi.
Diệp Phù Cừ được định sẵn sẽ kết hôn ở thôn Đông Sơn.
Kết quả giống như Phương Tiểu Mai nghĩ, Bạch Long mặc dù có ý tốt cứu người, nhưng cuối cùng lại hủy hoại danh dự của Diệp Phù Cừ, rất nhiều người trong thôn đã nhìn thấy Bạch Long hết ôm rồi lại sờ thanh niên trí thức Diệp.
Chuyện này nói sao đi nữa anh ta cũng phải phụ trách rồi.