"Sứ thần Arsenal hân hạnh được giao kiến với hoàng đế Ai Cập cùng tân hoàng phi."
"Sứ thần Libra vui mừng gặp mặt trực tiếp hoàng đế Ai Cập cùng tân hoàng phi."
"Chúng thần thay mặt..."
Sau mọi nghi thức hôn lễ là đến màn tiếp đón các vị sứ giả từ đa quốc gia khác.
Hôm nay tâm trạng của Seta rất cao hứng, thế nên hắn không có hứng thú săm soi, xét nét quá nhiều.
Cứ tươi cười nâng ly nốc rượu: "Các vị sứ thần cứ việc vô tư đi.
Nay là ngày vui của ta, cảm tạ các vị không ngại đường mà đến chúc phúc."
Tiệc tùng linh đình, ca kĩ nhảy múa theo điệu nhạc.
Lắc lắc hông đầy quyến rũ, ánh mắt lả lơi đa tình.
Mọi người cùng hoà vào vui chơi, rượu chè.
Vẻ đẹp của Maya quá nổi bật, quá khác lạ, không ngừng đưa tới những con mắt hiếu kỳ, si mê, kinh tâm động phách.
Đương nhiên là nàng ta chẳng việc gì sợ hãi hay ngại ngùng cả.
Có nam chính làm bảo kê, nữ chính sao phải sợ chứ?
"Hoàng đế Ai Cập, tiệc đây có ngài, có tân hoàng phi, các vị quan đại thần cùng vạn chúng dân.
Nhưng nữ vương Cleopatra nổi tiếng trong lời đồn sao không có mặt chứ? Chẳng lẽ tiệc cưới của em trai mà ngài ấy vắng mặt sao?" Một tên sứ thần đầu cuốn khăn hoa, cắm nhành lông lên đó.
Cái mặt đầy râu của hắn tươi cười cực thối nát.
Thân hình tròn tròn như hạt mít.
Gã cầm ly rượu, mở mồm bắt chuyện.
Maya một thân y phục hoàng kim, gương mặt ửng hồng xinh xắn.
Nghe đến ba chữ "nữ hoàng Cleopatra", cặp mắt xanh ngời không khỏi sáng lên.
Ban nãy, dường như nàng đã thấy được chị chồng...
Đừng hỏi vì sao Maya lại dùng từ "dường như"...
Nữ vương đầu đội mũ miện, khoác áo choàng hoạ tiết hình phi điểu, uy nghiêm, hoa lệ.
Nhưng ngài đứng rất xa, ngoại trừ ngồi yên một chỗ làm màu, Cleopatra chẳng động vào việc gì cả.
Đều là hội tư tế ra tay xử lý các chi tiết trong buổi nghi thức hết.
Chưa kể, Maya khi ấy đang khá căng thẳng vì lần đầu đi lấy chồng, nàng ta mải mê chăm chú thực hiện từng bước lễ nghi.
Có nhìn, cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi...
Thực mong chờ xem, vị nữ Pharaoh đặc biệt đi vào lịch sử thế giới này, có tính tình thế nào, nhan sắc ra sao?
Chắc đẹp lắm nhỉ?
Máu nóng trong người liên tiếp phun tào, Maya giơ tay nhỏ, tóm lấy nắm áo trước ngực chồng.
Mặt mày tươi cười, mong chờ hỏi Seta: "Chàng nói xem, liệu chị Cleopatra có thích em không?"
Nghe câu hỏi nũng nịu của vợ yêu, Seta dời tầm mắt từ gã sứ giả đội khăn sang người trong lòng.
Hắn nhăn mặt, nghĩ đến vẻ mặt tươi cười đáng ăn đòn của bà chị đáng ghét kia...
"Nàng ngây thơ, thiện lương thế.
Chắc chị ấy không ghét nàng đâu."
Ghét thì sao chứ?
Vợ hắn, chẳng lẽ bà cô đó còn quản nhiều sao?
...
Dưới lời lẽ chèn ép quá đà của gã sứ thần, Seta vẫn cứ mặc kệ.
Thản nhiên, hờ hững rũ mắt, môi mỏng nhấp rượu.
Quan tể tướng Faera cẩn trọng bước tới, chắn ngang gã ta.
Cái mặt già phủ đầy băng giá lạnh lẽo, cứng rắn nói: "Thứ lỗi cho.
Nữ hoàng bệ hạ của chúng tôi đang về điện thần nghỉ ngơi.
Ngày vui của bệ hạ, sao lệnh bà không thể góp mặt chứ?"
Maya:"..." Tể tướng Faera, ngài nói dối không thấy ngượng mồm à?
Đúng là, gừng càng già càng cay mà.
"À thế à, nghe bảo trước đây có tin rằng nữ hoàng mới chính là hoàng phi tương lai của Ai Cập cơ....Ai ngờ tới hoàng thượng nước ngài lại lấy...người khác ngoài hoàng tộc chứ..." Càng nói, lời lẽ càng châm biếm và quá đáng hơn.
Các vị sứ thần khác nghe lọt tai, chõ mồm thầm thì bàn qua tán lại với nhau.
Có vài tên vương tử của các quốc gia khác, không e dè hoàng đế Seta mà trắng trợn quan sát Maya.
Con mắt đầy sự khát khao muốn có được....
Nếu nói ban nãy, mặt lão tể tướng là băng tuyết, thì giờ chính là thối hoắc cực kì.
Song lão ta không thể không phủ nhận...
Việc hoàng thượng làm đã hoàn toàn phá hủy huyết thống trăm năm của một đế quốc...
Hoàng phi Maya - nàng ấy liệu có phù hợp với vị trí này không?
"Ngươi là chó điên từ chuồng nào xổng ra thế? Chủ nó là ai, còn không nhanh tay xích lại?" Đang hùng hồn đứng "cà khịa", chợt giọng nữ trong trẻo, ngọt ngào vang lên.
Ngay sau âm thanh đó, toàn điện tĩnh lặng một giây.
Chúng quan Ai Cập hội đồng quỳ lạy, đến cả vị đế vương mặt mày đỏ rượu cũng phải đứng dậy nghiêng mình cúi chào.
"Chúng thần tham kiến nữ hoàng bệ hạ.
Lệnh bà vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
"Ối chà, bình thân." Cong môi cười đầy ngọt ngào, Tịnh Hề tay cầm quạt lông bước vào.
Một thân váy đen dài, tượng trưng cho người phụ nữ quyền lực nhất Ai Cập.
Trang điểm tinh xảo, mi thanh mục tú, làn da trắng trắng mềm mềm nổi bật rõ ràng.
Đối lập với màu sắc của cái váy.
Thị nữ Varu cung kính chân thành theo sau, vẻ mặt y hệt con búp bê vô cảm...
Rợn người quá...
Đứng hình mất vài giây, gã sứ thần từ trong kinh diễm mới hồi hồn về được.
Lướt mắt qua từng tấc da thịt mịn màng gần ngay trước mặt, gã ta không khỏi nuốt nước bọt ừng ực.
Hoàn toàn quên mất bản thân mình...vừa bị người ta chửi là "chó điên".
"To gan! Ai cho ngươi dám nhìn lệnh bà một cách tục tĩu như vậy?" Chưa kịp đã con mắt, không biết tự khi nào Varu đã nhảy ra, vung tay tát bốp vào mặt gã sứ giả, ác miệng chửi.
Một chút cũng không thèm kiêng nể mặt mũi cho người ta...
Mọi người:"..."
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\*\*Chương sau bắt đầu nổi lên phong ba bão táp rùi ó.
Chắc không xa nữa là thịt, thịt, thịt....