Vài giọt mồ hôi lạnh từ thái dương toát ra, trong mắt người đàn ông xuất hiện hoảng sợ, bởi anh ta phát hiện, căn bản không phải anh ta chiếm thế thượng phong mà là lôi điện cầu của đối phương cắn nuốt lôi điện chi lực của mình.
Mà ở bên kia, dị năng giả hệ họa kia lại đang theo dõi Thẩm Mộc Bạch.
Trong lòng cậu ta khẳng định nam nhân kì quái kia rất coi trọng cô gái này, bằng không sao lại vừa tiến vào chỉ nhìn cô ta, chỉ cần bắt được cô gái này có thể làm cho đối phương bó tay bó chân, hơn nữa còn có lão đại của mình có dị năng hệ lôi cấp ba, đến lúc đó một đứa cùng chạy không được!
Chỉ là không đợi cậu ta tớ gần Thẩm Mộc Bạch, một tiểu hỏa cầu kinh hoàng cực nóng tập kịch cậu ta từ phía sau, tốc độ kia so với viên đạn còn khiến cho người ta không kịp đề phòng hơn.
Chờ đến khi cậu ta ý thức được nguy hiểm phía sau thì đã bị hỏa cầu đốt lên người, lửa cứ vậy lấy xu thế cắn nuốt cả người cậu ta, không kịp phát ra tiếng hét đã hóa thành tro tàn, liền tra đều không dư thừa.
Người đàn ông to con nhìn thấy một màn này vẻ mặt kinh sợ nhìn nam nhân trước mắt "Mày!.
Mày thế mà lai là dị năng giả song hệ lôi hỏa!"
Hoắc Quân Hàn nhàn nhạt nhìn anh ta một cái, giây tiếp theo, điều khiển hai đạo lôi điện cắn nuốt lôi điện cầu cửa anh ra rồi nhắm thẳng vào thân thể đối phương.
Người đàn ông to con phản ứng nhanh chóng dùng toàn bộ dị năng đón cái lôi điện cầu này, ý đồ muốn giải hóa nó.
Nhưng ngay sau đó, lôi điện cầu kia như một trái bom hẹ giờ nổ tung, thân thể người đàn ông to con chia năm xẻ bảy, thịt vụn máu tươi vang tung tóe khắp nơi, máu tươi nồng nặc lan ra không khí, khiến người ta buồn nôn.
Người đàn ông to con đến chết cũng không nghĩ tới, nam nhân trước mặt anh ta không những không phải người bình thường mà còn là dị năng giả toàn hệ.
Máu tươi theo gò má chảy xuống, Hoắc Quân Hàn xoay người đi về phía Thẩm Mộc Bạch, cả người giống như từ huyết rì đi ra, cặp mắt xanh đồng kia dường như không có một chút cảm tình thuộc về nhân loại, giống như ma quỷ từ địa ngục bò ra, lạnh băng lại nguy hiểm khiến người ta phải run sợ.
Thẩm Mộc Bạch rốt cuộc cũng là một thanh niên tốt ở thế kỷ 21, trường hợp vừa rồi quá mức máu me, cô đến bây giờ còn chưa hồi phục được, lúc này lại thấy Hoắc Quân Hàn cả người đầy máu như ác ma đi tới, nhịn không được ọe một tiếng nôn ra.
Còn không quên nói với hệ thống "Tim rất đau, khô bò bị tôi nôn ra rồi"
Hệ thống tỏ vẻ mình không còn lời gì để nói "! ! ! "
Hoắc Quân Hàn từ trên cao nhìn Thẩm Mộc Bạch, đôi mắt xanh đồng kia như dính chặt vào cổ Thẩm Mộc Bạch, hồng quang trong mắt lại như ẩn như hiện.
Đó là loại ánh mắt dã thú nhìn con mồi của mình, dục vọng trần trụi, cùng với ham muốn đoạt lấy không chút nào che giấu.
Cả người Thẩm Mộc Bạch bị nhấc lên, bởi vì đứng không vững mà ngã vào ngực đối phương, đột nhiên không kịp dự phòng ăn một bụng máu, tâm tình Thẩm Mộc Bạch quả thực ngày càng giống cẩu.
Nhưng giây tiếp theo, cô sẽ biết, trên thế giới này không có khổ nhất, chỉ có khổ hơn.
Một tay lạnh lẽo của Hoắc Quân Hàn đặt phía sau cổ cô, sau đó hắn cúi đầu ở bên cạnh chỗ miệng vết thương của cô chậm rãi ****, không khí rất ái muội, chỉ là cảm giác đối phương như nhấm nháp đò ăn làm Thẩm Mộc Bạch sởn tóc gáy.
"Đinh, ký chủ, tôi có một việc không tốt muốn nói cho cô" Thanh âm hệ thống gãi đúng chỗ ngứa vang lên.
"Sau khi số liệu phân tích, máu cô đói với nam chính thậm chí là các tang thi cao cấp có thể nói là một loại hấp dẫn trí mạng, bọn họ có thể thông qua cắn nuốt máu thịt cô để tín hành thăng cấp cuối cùng".