Xuyên Nhanh Hệ Thống Tiểu Tam


Bích Hà nhìn thấy Nhu Lan ngồi trên giường không ngừng lắc lắc đầu, “Nhu Lan, ngài đang làm gì vậy?”
“Ah, t-tôi chỉ đột nhiên cảm thấy không khỏe lắm.”
“Không khỏe? Nhưng ngài trông vẫn rất ổn trong vài phút trước mà?” Bích Hà thắc mắ.

Cậu ta chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngắn ngủn đủ che bộ phận quan trọng, khuôn mặt thanh tú với đôi môi đỏ mọng khiến cậu ta như được bọc trong vầng sáng nổi bật, làm da trắng nõn vẫn còn vương lại những giọt nước ấm áp thu hút mọi ánh nhìn, bao gồm cả Vân Ngọc.

Nhưng sau khi khám phá ra bí mật đen tối của Bích Hà, Vân Ngọc chẳng còn chút hứng thú nào nữa.
Thực tế, cậu còn đang rất sợ hãi.

Bích Hà là đối thủ khó lường, như một bóng ma chỉ chực chờ thời cơ mà đẩy cậu vào tình huống tồi tệ nhất.

Vân Ngọc cuối cùng cũng tin tưởng hoàn toàn vào lời nói của Pupa, rằng cậu ta đã không ngần ngại quẳng cậu vào tay Lĩnh Khải mặc kệ sống chết.
[Tao có nên gϊếŧ cậu ta không? Hệ thống, kể từ khi tao biết rõ ràng về bản chất thật của cậu ta, thì tao có được phép gϊếŧ cậu ta với tư cách là Nhu Lan không?]
[Pupa: “Nhu Lan” không thể biết về cốt truyện ẩn giấu, còn “Vân Ngọc” thì có.

Vậy nên nếu cậu gϊếŧ Bích Hà mà không có bằng chứng xác thực với tư cách là Nhu Lan, thì đó là phá bỏ thiết lập nhân vật rồi đó.]
Bích Hà chú ý thấy sự căng thẳng của Nhu Lan.


Cậu ta cười khúc khích và đẩy Nhu Lan lên chiếc giường mềm mại, nhanh chóng yên vị trên hạ bộ của Nhu Lan và xoa nắn vật nam tính với bờ mông nảy nở của mình, “Ngài sẽ cảm thấy tốt hơn sau khi chúng ta kết thúc chuyện này, Nhu Lan à.”
[Ôi trời ơi! ÔI! TRỜI! ƠI! Tao không muốn điều này xảy ra!!!]
[Pupa: Đây là cơ hội để cậu được bồi thường trong thế giới này đấy.]
[Nhưng không phải với cậu ta, tao không thể làm thế với một con người mưu mô xảo trá như cậu ta! Dù sao thì, mày không nhớ tao đã nói những gì trước đó sao? Tao chỉ muốn làm vậy với Lĩnh Khải, trong thế giới này!]
Hơi thở nóng rực của Bích Hà mơn man trên đôi môi Nhu Lan, bất ngờ mổ hôn làn môi mềm mại đó và nói, “Nhu Lan, ngài thật sự là người đàn ông hoàn hảo, với sức mạnh tuyệt vời của ngài và sự trợ giúp của em, chúng ta sẽ không chỉ thống trị thành phố Duran, mà là cả đất nước này!”
Không thể chịu đựng sự ghê tởm này thêm một phút giây nào nữa, Nhu Lan đẩy Bích Hà ra và bật dậy khỏi chiếc giường.

Cậu sửa sang lại cổ áo và nói, “T-tôi thực sự cảm thấy không khỏe, Bích Hà, tôi sẽ rời đi trước.

Cậu nghỉ ngơi đi.”
Bích Hà thấy được một mạt đỏ rực trên khuôn mặt Nhu lan.

Cậu ta tưởng rằng mình đã đủ chủ động gợϊ ȶìиɦ, vậy mà kết quả thật tệ, vì cậu ta thực sự rất thích Nhu lan.

Nhu Lan là người cực kỳ phù hợp để làm bạn đời, nhưng Bích Hà nghĩ rằng cậu ta còn rất nhiều thời gian.

Đặc biệt là, sau khi cậu ta dành được năng lực từ người đồng nghiệp, Nhu lan sẽ phải quỳ gối dưới chân cậu ta.
Vân Ngọc rời khỏi nhà Bích Hà trong vội vã, cậu cần phải cảnh báo Lĩnh Khải về điều này.


Ít nhất, cậu cảm thấy rằng mình nên nói cho Lĩnh Khải về quá khứ của anh, vì mọi thứ đã được sáng tỏ.

Vân Ngọc sợ rằng Bích Hà sẽ nhắm tới Lĩnh Khải lần nữa mất, vì Lĩnh Khải có một thân thể đặc biệt.
[Vậy nên, Bích Hà biết hết về Lĩnh Khải ngay từ lúc đầu?]
[Pupa: Có lẽ vậy.

Cậu ta có thể đã đến thành phố Duran để thu hút Lĩnh Khải, vì Thành phố Duran là thành phố nổi tiếng với rất nhiều người dân định cư, và cả cậu và Bích Hà đều có thân thể tuyệt vời.

Bích Hà bây giờ chắc đã hơn ba mươi tuổi rồi, nhưng cậu ta chẳng già đi chút nào.

Vì trong người anh ta có dược liệu chữa lành của Lĩnh Khải.]
[Điều đó có nghĩa là, khi Bích Hà nuốt hạt não của Lĩnh Khải, cậu ta vẫn làm mọi thứ một cách chủ động.

Cậu ta biết rằng Lĩnh Khải không thể điều khiển thân thể cậu ta, nhưng Bích Hà vẫn sẽ hấp thụ được sức mạnh của Lĩnh Khải, vì tác dụng của dược liệu chữa lành, đúng không?]
[Pupa: Đúng.]
[Ôi trời, tao đáng lẽ nên nói với Lĩnh Khải về quá khứ của anh ấy sớm hơn!]
***
Trong khi đó, Bích Hà đang chậm rãi mặc lại quần áo và mở cửa phòng.


Cậu ta đứng trong phòng khách, quét mắt tới góc tường và chế giễu, “Anh đã nghe thấy hết rồi đúng không? Tôi đã nói là Nhu Lan sẽ chọn tôi thay vì một con thây ma mà, đúng không?”
Chiếc bóng trong góc tường từ từ lộ diện thành một người đàn ông cao lớn với đôi mắt hổ phách sắc bén, Lĩnh Khải đã nhìn thấy tất cả mọi thứ Nhu Lan và Bích Hà làm trong phòng khách, nhưng anh không có đủ dũng khí tiến vào phòng Bích Hà để giành lấy người anh yêu đang mải mê làʍ ŧìиɦ với người đàn ông khác.

Anh chỉ có thể nghe thấy lời đường mật của Bích Hà dành cho Nhu Lan..
Đột nhiên Bích Hà mời anh tới nhà cậu ta, bởi vì cậu ta muốn thảo luận chuyện quan trọng.
Lĩnh Khải không hề sợ hãi với con tôm yếu ớt này, nhưng anh đã rất sững sờ khi thấy Bích Hà đề nghị sẽ ăn hạt kết tinh của anh.
Lĩnh Khải hoàn toàn chết sững ngay lúc đầu.

Nhưng, chẳng bao lâu sau khi Bích Hà đề nghị, Nhu Lan đến nhà cậu ta và họ đã làm…
Trái tim Lĩnh Khải tan nát, bởi vì cuối cùng anh cũng nhận ra Nhu Lan không bao giờ đặt anh vào trong mắt.

Có lẽ bởi vì anh không đẹp như Bích Hà, có lẽ bởi vì anh chỉ là một thây ma cần phải thay đổi thân thế năm năm một lần, hoặc thậm chí là ngắn hơn..
Bích Hà nói với anh, khi Lĩnh Khải làm chủ thân thể cậu ta, anh sẽ không bao giờ cần tìm một thân thể khác.

Vì thân thể liên tục được tái tạo của Bích Hà sẽ ngăn cản sự phân hủy của thây ma.
Bích Hà đã đúng, Nhu Lan là người đàn ông tuyệt vời, làm sao mà cậu có thể chấp nhận một thây ma như anh? Lĩnh Khải chỉ đang mơ mộng hão huyền mà thôi.
“Tại sao cậu lựa chọn hiến thân như vậy? Cậu biết rằng cậu sẽ mất hết mọi sự kiểm soát khi tôi nắm giữ thân thể cậu mà?” Lĩnh Khải dò hỏi đầy nghi ngờ.
‘Đơn giản thôi, vì tôi quá mệt mỏi khi phải làm người đàn ông yếu ớt vô lực như vậy.

Tôi mệt mỏi vì tôi cần phải hỗ trợ Nhu Lan mỗi ngày, tôi phát chán với ánh mắt thương hại của mọi người nhìn tôi như một kẻ vô năng chỉ biết chữa lành cho người khác.” Bích Hà nghiến răng, “Nếu anh có thể nắm giữ thân thể này và thu phục cả thế giới, hay ít nhất, thu phục được thành phố Duran, tôi sẽ tự hào nhiều lắm.”
“Tại sao anh cứ phải hỏi tôi như vậy> Chỉ cần anh chiếm được thân thể tôi, tôi sẽ không thể điều khiển được nó nữa.


Đề nghị của tôi sẽ không kéo dài lâu đâu, Lĩnh Khải.

Anh cần quyết định ngay bây giờ hoặc tôi sẽ gọi Nhu Lan lại, và anh sẽ lại phải chứng kiến màn ân ái nóng bỏng của hai chúng tôi.” Bích Hà đang gây áp lực cho Lĩnh Khải, nên Lĩnh Khải chẳng có thời gian để nghĩ ngợi thêm điều gì.
Lĩnh Khãi luôn luôn cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, nhưng khi anh nghe thấy những tiếng kêu nóng bỏng của Nhu Lan và Bích Hà hòa quyện lại với nhau, anh cảm thấy anh thật sự mất kiểm soát…
Nhu Lan là mối tình đầu của anh và chắc chắn cũng sẽ là mối tình cuối cùng, nếu Nhu Lan không yêu anh, thì anh sẽ trở thành người mà Nhu Lan đã yêu.

Nếu Nhu Lan thích Bích Hà, thì anh sẽ là Bích Hà.
Nếu tình yêu ích kỷ đó khiến anh phải tự lừa dối chính mình, thì cứ vậy đi.
“Nhu Lan, tôi yêu em rất nhiều.

Tôi không biết rằng liệu cảm xúc của tôi dành cho em là đúng hay sai, nhưng tôi chỉ muốn em yêu tôi..

Nếu em yêu Bích Hà như vậy, thì tôi nguyện trở thành Bích Hà, vì em.”
Lĩnh Khải nhìn chằm chằm vào Bích Hà vẫn đang nở nụ cười chế giễu, anh đã quyết định rồi, “Bích Hà, cậu có thể ăn hạt kết tinh của tôi.”
Nụ cười chế giễu của Bích Hà càng thêm sâu, cuối cùng, chỉ cần cậu ta có được sức mạnh của Lĩnh Khải, cậu ta có thể trở thành người mạnh nhất trong mạt thế.
“Kế hoạch dài đằng đẵng của ta cũng đã đến ngày hái quả.”
[Pupa: Ding! Breakmeter tăng lên 80%.

Đây là số Breakmeter được thưởng thêm do mở khóa thành công cốt truyện ẩn giấu thứ hai! Chúc mừng kí chủ!]
[Pupa: Cảnh báo! Breakmeter giảm xuống còn 70%.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận