Tất cả chung quy lại tóm gọn trong một chữ —— tiền!
Bà ta phải dùng vật liệu xa hoa nhất trang hoàng ngôi nhà của mình.
Phong cách thích hợp hay không là vấn đề, nhưng nhất định phải dùng thứ quý giá nhất!
Bà ta nhẫn nhịn vì con trai mười mấy năm nay , tới bây giờ, bà ta càng cảm thấy chính mình nên hưởng thụ những chỗ tốt nhờ sự ẩn nhẫn này mang lại.
Lúc nhận được đoạn video này, Tần Tử Thật có tâm tình gì? Anh ta mới 25 tuổi, vẫn chưa có nhiều tài sản riêng, thậm chí trước đó không lâu còn mất đi tư cách người thừa kế .
Một người mẹ tham lam, ích kỷ, đòi hỏi vô độ như vậy thì thôi đi, còn một em gái ác độc, tâm cơ , không nhận máu mủ ruột già như vậy, anh ta chắc hẳn rất tức giận nhỉ?
Tần Thanh một bên xem video một bên cười hạnh phúc, trong mắt lập loè ánh sáng vui vẻ .
Tần Tử Thật không hề chớp mắt mà nhìn cậu, như là muốn nghiên cứu cái gì.
“Thấy mẹ, cậu thật sự vui vẻ không?” Hắn hỏi.
“Thấy họ sống tốt như vậy, tôi tất nhiên phải mừng cho họ rồi” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Tần Thanh lại không hề lưu luyến mà xóa luôn đoạn video.
Tần Tử Thật gật gật đầu, sự tức giận ẩn sâu dưới đáy mắt đã hoàn toàn rút đi, trên môi chỉ còn nụ cười chân thành: “Ngày mai chính là sinh nhật của cậu, tôi đã giúp cậu chuẩn bị một bộ tây trang , giờ cậu cùng tôi về phòng thay đồ thử qua được chứ?”
Tần Thanh hơi ngước mắt, bình tĩnh nhìn Tần Tử Thật , cuối cùng vui vẻ đáp ứng.
Mười phút sau, Tần Thanh mặc một bộ tây trang màu đen được may đo riêng, đứng trước gương.
Đôi tay đút trong túi quần, chậm rãi đi hai bước, lười biếng nâng lên tay phải tùy ý sửa lại viên kim cương đính trên nút tay áo.
Kim cương lộng lẫy, lại không sánh kịp vẻ đẹp của ngón tay đặt phía trên.
Lông mi dày rủ xuống tản mạn trên đôi mắt đào hoa, sợi tóc tùy ý buông xuống phong lưu đến cực điểm khiến cho cậu càng thêm phóng khoáng tự nhiên.
Mặt trời rực rỡ của ngày mùa hè mặt trời xuyên qua tấm lụa trắng chiếu vào phòng, ánh sáng thuần trắng tản mác trong căn phòng.
Tựa như Tần Thanh ở nơi nào, phong cảnh mỹ lệ cũng vây quanh nơi đó.
Tần Tử Thật nhìn Tần Thanh rạng rỡ, trong lòng cuộn trào thứ cảm xúc khó diễn đạt.
Dĩ vãng 25 năm, người nọ dù trải qua tình cảnh túng quấn nhất, thậm chí mỗi ngày đều phải chịu đựng sự vũ nhục cùng chà đạp, nhưng mới trở lại Tần Gia nửa năm, lại dưỡng ra được một thân quý khí cùng kiêu ngạo.
Chẳng lẽ thứ được gọi huyết thống thật sự mạnh mẽ như vậy?
Tần Tử Thật cong khóe môi, trong mắt tràn ra một tia khinh thường được che giấu kỹ lưỡng, sau đó lui về phía sau vài bước nghiêm túc thưởng thức phong cảnh mỹ lệ, cuối cùng bẻ gãy một đóa hoa hồng trắng cắm trong bình hoa , nghiêng người cài lên ngực Tần Thanh .
“Như vậy tốt hơn nhiều.” Anh cười .
Tần Thanh nhìn vào gương, gật đầu đồng ý nói: “Một bút điểm mắt cho rồng.”
“Đầu tiên chúc cậu sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn, ta cũng chúc ngươi sinh nhật vui sướng.”
“Yến hội ngày mai , cậu xứng đáng là nhân vật chính .” Tần Tử Thật vỗ vỗ bả vai Tần Thanh , ý tứ sâu xa nói một câu.
996 ngồi xổm trên cửa sổ phụt cười: “Vai chính? Cười chít meow!”
Tần Thanh nhìn nhìn Tần Tử Thật, lại nhìn con mèo béo cười lăn lộn , khóe môi hơi cong nở nụ cười hiếm thấy.
Hôm sau, Cơ Lan mặt đầy áy náy đứng trước tầng lầu, chặn lại Tần Thanh đang chuẩn bị tham gia yến tiệc, cậu rốt cuộc cũng hiểu nụ cười ẩn ý kia của Tần Tử Thật.
“Tần Thanh, mẹ thật sự thực xin lỗi.
Nhưng Thương tổng cùng Từ tổng đều tới, bọn họ có chuyện quan trọng cần trao đổi, yến hội hôm nay có lẽ cần hủy bỏ, con nghỉ ngơi ở trong phòng , hôm nào chúng ta sẽ tìm cơ hội giới thiệu con với mọi người."
“Thương tổng, Từ tổng?” Tần Thanh đứng ở cạnh lan can lầu hai , quan sát sảnh yến tiệc xa hoa tráng lệ .
Một giờ trước, khi bước vào nhà họ Tần, Chu Lâm Lâm dùng sức nắm chặt tay Tần Thanh.
Trong mắt cô đầy phẫn nộ, nhưng cũng không thiếu sự bất đắc dĩ.
996 ngồi xổm trên lan can, lười biếng liếm bộ lông trên lưng.
"Thương Minh, Từ Dật Chi, anh có biết họ không?" Cơ Lan kiên nhẫn hỏi.
Hai cái tên này như sấm đánh bên tai, Tần Thanh tất nhiên đã từng nghe qua.
Gần như cứ cách hai ngày, cậu lại thấy hình ảnh của họ trên internet hoặc TV.
Họ là những người sáng lập của Khoa học Kỹ thuật Lam Vũ, đồng thời cũng là một trong những người giàu có và quyền lực nhất thế giới này.
Họ thậm chí còn đóng vai trò dẫn dắt sự phát triển của công nghệ tương lai.
Sau khi tốt nghiệp, Tần Tử Thật liền tiến vào làm việc tại Khoa học Kỹ thuật Lam Vũ, chỉ sau vài năm cố gắng, anh đã trở thành trưởng bộ phận marketing.
Mặc dù chỉ là một quản lý cấp cao, nhưng nhờ tên tuổi lẫy lừng của Khoa học Kỹ thuật Lam Vũ, sức ảnh hưởng của anh còn nặng ký hơn cả vị trí người thừa kế của nhà họ Tần.
Trước một tập đoàn khổng lồ như Khoa học Kỹ thuật Lam Vũ , Tần Thị nhỏ bé thực sự không đáng nhắc tới.
Hiện tại, Tần Tử Thật còn có thể mời hai nhân vật tầm cỡ này đến nhà họ Tần.
Bữa tiệc này, những quan khách tham dự có mấy ai còn nhớ đến Tần Thanh là ai ?
Toàn bộ hội trường sôi trào, ngay cả Tần Hoài Xuyên, Tần Quảng Nguyên và Cơ Minh Đường cũng bày ra vẻ mặt tươi cười như được ân sủng bất ngờ, vội vã bước lên chào đón.
Tần Thanh rũ mắt nhìn về phía hai người đàn ông đang được khách khứa vây quanh.
Cả hai đều cao trên 1m90, trong đó người mặc bộ vest đen cao hơn người mặc vest xám một chút.
Người mặc vest đen có khí thế cứng rắn, tóc đen tùy ý vuốt lên làm bật lên vẻ phóng khoáng tự do, nhưng dáng lưng duy trì thẳng tắp khiến cho khí thế trở nên mạnh mẽ như mãnh thú.
Anh nghiêng đầu nhìn về phía Tần Hoài Xuyên đang thao thao bất tuyệt nói gì đó, biểu cảm thờ ơ, nhưng trong ánh mắt sắc bén của anh, giống như một con chim ưng, luôn toát ra vẻ nguy hiểm từng giây từng phút.
Một nhân viên phục vụ bưng champagne đi ngang qua, người đàn ông cầm lấy một ly, ngửa đầu uống một ngụm.
Màu hổ phách của rượu lướt qua đôi môi mỏng đi vào khuôn miệng, hơi nhếch cằm lên lộ ra yết hầu gợi cảm.
Xung quanh là những khách nhân xinh đẹp và quyến rũ vây quanh, rồi lại bị khí chất của anh ngăn cách.
Người đàn ông ấy chính là Thương Minh, tổng giám đốc của Lam Vũ Khoa học Kỹ thuật.
Người đàn ông mặc vest xám là Từ Dật Chi, trưởng bộ phận pháp lý của Lam Vũ Khoa học Kỹ thuật.
Anh chịu trách nhiệm xử lý mọi vấn đề liên quan đến pháp luật cho Thương Minh.
Đứng cạnh Thương Minh khí thế áp đảo, Từ Dật Chi lại có vẻ thoải mái và điềm tĩnh.
Khác với sự mạnh mẽ, lạnh lùng của Thương Minh, Từ Dật Chi một tay đút túi quần, tay còn lại cầm ly champagne, thản nhiên quan sát mọi người trong bữa tiệc.
Anh giống như một con báo săn đang nằm dưới ánh mặt trời, đuôi nhẹ nhàng đong đưa, nhìn bên ngoài có vẻ vô hại, nhưng thực chất lúc nào cũng sẵn sàng bật dậy và hạ gục con mồi.
Hai người đàn ông này vô cùng xuất sắc , cũng vô cùng nguy hiểm.
Tần Thanh cúi đầu nhìn họ, vô thức siết chặt tay trên lan can.
"Trong hai người họ, ai là công?" Tần Thanh hỏi với giọng chắc chắn.
Hai người xuất sắc như thế, chắc chắn sẽ là vai chính , cậu sẽ không đoán sai.
"Thương Minh là công!" 996 không chút giấu giếm.
Thực tế, ngay khi Thương Minh bước vào đại sảnh lộng lẫy này, mang theo khí chất áp đảo mọi người, thân phận của anh ta đã rõ ràng như ban ngày.
Đột nhiên, Thương Minh ngẩng đầu nhìn về phía này, đôi mắt đen nhánh phóng ra ánh nhìn sắc bén.
Trong tích tắc, nhịp tim của Tần Thanh đột ngột tăng nhanh, khiến trái tim cậu quặn thắt dữ dội.
Rõ ràng cậu là một yêu vật đến từ giới tu chân, vậy mà khi đối diện với con người phàm trần này, cậu lại cảm thấy sợ hãi.
996 phản ứng còn dữ dội hơn, bất ngờ ngã từ lan can xuống đất rơi "phịch" một tiếng, nó lập tức xù lông, chửi một tiếng rồi chạy mất.
Thương Minh thu lại ánh mắt lạnh lẽo .
Tần Thanh từ từ thở ra một hơi dài, sau đó tiện bước lùi lại về phía sau, rời xa lan can.
Như vậy, Thương Minh và Từ Dật Chi cũng biến mất khỏi tầm mắt cậu.
Hai phàm nhân ấy lại có thể khiến một yêu vật như cậu không dám nhìn thêm lần nữa.
"Thương tổng và Từ tổng khó khăn mới đến đây một lần, ba ba của con có một dự án lớn muốn trao đổi với họ.
Vì vậy lần này..." Cơ Lan, áp xuống áy náy trong lòng, nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Lần này con đừng xuống đó.
Sang năm sinh nhật, mẹ nhất định sẽ tổ chức cho con một buổi tiệc còn long trọng hơn hiện tại.
Được không?"
"Được." Tần Thanh gật đầu, khuôn mặt nhợt nhạt.
Cơ Lan thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: "Lâm Lâm, cháu ở lại đây với Tần Thanh, dì sẽ xuống tiếp đón khách nhân." Nói xong, bà nâng váy vội vàng đi xuống cầu thang, tiến về phía hai vị khách quý.
Từ hành lang, 996 thò đầu ra, lo lắng hỏi: "Meow, vừa rồi Thương Minh không thấy ta phải không? Ánh mắt hắn đáng sợ quá, giống như dao sắc!"
"Ngươi biết ẩn thân, làm sao anh ta có thể thấy được." Tần Thanh lạnh nhạt an ủi, sau đó cúi xuống nhìn bông hoa hồng trắng Tần Tử Thật cắm trên ngực áo .
Bộ vest cao cấp lộng lẫy xa hoa này, cùng bông hoa trang trí kia, và cả buổi tiệc này, tất cả đều là "món quà" Tần Tử Thật dành cho cậu.
Tần Tử Thật đã mang Thương Minh và Từ Dật Chi đến đây, dùng mối quan hệ mạnh mẽ để làm rõ một sự thật: dù anh ta không phải là dòng máu của Tần gia, nhưng nếu Tần gia muốn làm nhục thì hãy nhìn xem ai đang đứng sau lưng anh ta.
Cáo mượn oai hùm, dùng lực trả lực.
Rõ ràng, Tần Tử Thật mượn được quyền lực và sức mạnh , mà Tần gia không thể chống lại.
Vì vậy, Tần Hoài Xuyên đã nhốt Tần Thanh ở lầu hai, lễ nghi nhận tổ quy tông cũng bị hủy bỏ ngay lập tức, thế giới bên ngoài dễ dàng nhận được tín hiệu rõ ràng: dù Tần Tử Thật không phải con ruột của Tần Hoài Xuyên, địa vị của hắn cũng không thể bị lung lay.
Tần Thanh nhẹ nhàng gỡ bông hoa hồng trắng trước ngực, đưa lên mũi ngửi một chút, rồi thở dài lắc đầu.
Đây có phải là thứ gọi là kịch bản an bài? Đối với chủ nhân của thân thể mà nói, đó là một sự sỉ nhục như thế nào?
996 từ góc khuất chui ra, bộ dang tiểu nhân đắc chí nhe răng: "Meow, ngươi vừa mới kiếm được 10 điểm tích phân.
Cảnh yến hội này, đã pass."
Đắc ý không được bao lâu, 996 bỗng tái mặt.
Meow , nó suýt nữa quên mất rằng sau cảnh chịu nhục tại yến hội này, Chu Vũ Nhu sẽ xuất hiện, khuyên Tần Thanh đi quyến rũ Thương Minh.
Nhưng thực tế, Chu Vũ Nhu và Tần Thanh hoàn toàn không có quan hệ bạn bè.
Lúc này, cô còn đang ở sảnh chính của yến hội tại tầng một, vây quanh Thương Minh , làm sao Chu Vũ Nhu có thể tiến vào đúng kịch bản như đã định?
Đây là phần cốt truyện quan trọng nhất, trực tiếp thúc đẩy tình yêu giữa Thương Minh và Tần Tử Thật.
Nếu cốt truyện này không xảy ra, toàn bộ tuyến vận mệnh sẽ bị đảo lộn hoàn toàn.
Đến lúc đó, thế giới sẽ phải khởi động lại, tất cả mọi người đều sẽ xong đời!
996 lập tức đổ mồ hôi lạnh khắp người.
Nhưng đúng lúc này, Chu Lâm Lâm tiến đến bên lan can, chỉ vào Tần Tử Thật, người đang đứng cạnh Thương Minh và Từ Dật Chi, rồi nói: "Anh xem anh ta đang cười kìa, ngạo mạn biết bao.
Em dám cá rằng, anh ta làm thế là cố ý! Anh ta cố tình dẫn Thương tổng và Từ tổng đến vào đúng sinh nhật anh để cướp đi sự nổi bật của anh."
Tần Thanh dựa lưng vào tường , không tiến lại gần sảnh yến hội, nhưng cậu có thể tưởng tượng được biểu cảm lúc này của Tần Tử Thật .
Nụ cười ưu nhã, cử chỉ khéo léo, nhưng bên trong nội tâp tất nhiên là kiêu ngạo và tự phụ.
Mượn quyền thế của người khác, Tần Tử Thật đã tự khiến bản thân rơi vào ảo tưởng về sự cường đại của chính mình.
"Nghe nói Thương tổng là đồng tính luyến ái, thích nam nhân.
Anh ta coi trọng Tần Tử Thật cũng chỉ vì Tần Tử Thật có ngoại hình đẹp."
Chu Lâm Lâm tức giận bất bình thay anh: "Anh đi quyến rũ Thương tổng đi.
Anh đoạt được Thương tổng trong tay, rồi để xem Tần Tử Thật làm sao mà đắc ý được nữa! Anh đẹp hơn Tần Tử Thật gấp vạn lần!"
Tần Thanh đưa bông hoa hồng trắng lên mũi ngửi, rồi chỉ nhẹ nhàng cười khẽ trước lời nói trẻ con của cô.
996 nghe xong ngây người.
Meow, chẳng phải đây là lời thoại của Chu Vũ Nhu sao?
Vì ngoài kia rộ lên tin đồn rằng Tần Tử Thật là tình nhân của Thương Minh, nên Chu Vũ Nhu trong lòng sinh ra lòng đố kỵ, mới xúi giục Tần Thanh đi quyến rũ Thương Minh.
Đáng nói hơn, Chu Lâm Lâm đáng lẽ sẽ nấp một bên, nghe lén cuộc trò chuyện giữa hai người , quay lại video, chia sẻ cho Tần Tử Thật.
Trong cốt truyện gốc, Chu Lâm Lâm vốn hận Chu Vũ Nhu, cũng ghét bỏ Tần Thanh, có thể gây rắc rối cho hai người này , chẳng có lý do gì mà cô không làm.
Đoạn video này chính là điểm yếu để ngày sau Tần Tử Thật có thể sỉ nhục Tần Thanh một cách tàn nhẫn, đồng thời vạch trần âm mưu xấu xa của cậu.
So sánh giữa hai người , tự nhiên sẽ khiến Thương Minh bị thu hút bởi tính cách ngay thẳng, khôn ngoan cùng năng lực làm việc của Tần Tử Thật.
Nhưng hiện giờ, Chu Lâm Lâm đã diễn luôn cả phân cảnh của Chu Vũ Nhu trong cốt truyện, vậy cốt truyện vốn thuộc về Chu Lâm Lâm ai sẽ tới diễn? Ai sẽ nghe lén đoạn đối thoại này và sau đó đưa nó cho Tần Tử Thật?
996 lo lắng không yên, ngó trái ngó phải, gấp đến nỗi không biết phải làm sao.
Chu Lâm Lâm sốt sắng nói: "Tần Thanh, anh đẹp như vậy, Thương tổng chắc chắn sẽ thích anh! Anh đi quyến rũ Thương tổng, cướp lấy chỗ dựa lớn nhất của Tần Tử Thật, xem anh ta còn có thể kiêu ngạo không! Nếu không, Thương tổng đứng sau lưng anh ta như vậy không chừng anh ta sẽ cướp luôn cả vị trí người thừa kế của anh đấy!"
Tần Thanh nhẹ nhàng cắm lại bông hoa hồng vào túi trước ngực, giọng nói bình tĩnh: "Anh sẽ cố gắng giữ gìn những gì thuộc về mình, em không cần lo lắng."
"Em làm sao có thể không lo lắng? Anh xem dáng vẻ bọn họ đắc ý kìa, thật là ghê tởm!" Chu Lâm Lâm nhìn chằm chằm Chu Vũ Nhu, người đang cười duyên dáng không ngừng bên cạnh Thương Minh, sự chán ghét tràn ra trong ánh mắt.
Tần Thanh dựa vào tường đứng im, cuối cùng cũng bước qua, lặng lẽ nhìn xuống cảnh yến hội nhộn nhịp phía dưới.
996 lén lút chạy xuống cuối hành lang, tránh ở phía sau bồn hoa, dùng quang não gửi đi một đoạn video.
Không có cách nào, suất diễn của nữ phụ độc ác đành rơi vào tay nó vậy!
Trong sảnh yến hội ở tầng một, Tần Tử Thật bỗng nhiên cảm thấy điện thoại di động của mình rung lên một chút.
Anh lấy ra xem, nụ cười khéo léo trên mặt bỗng chốc chuyển thành một vẻ nghiền ngẫm châm biếm.
Sau đó, anh ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Thanh và Chu Lâm Lâm đang đứng ở tầng hai, xa xa nâng chén, gật đầu chào hỏi.