Ăn xong, Lục Trầm hỏi cô: "Ăn một chút hoa quả không?"Kiều Niệm: "!.
Táo.
"Thấy Lục Trầm cầm quả táo đi gọt vỏ, Kiều Niệm lo lắng nghĩ nên làm thế nào để bắt đầu tiếp tục tình tiết kịch bản của mình đây.
Vì để Tần Ninh bị đuổi đi mà cô đã có tranh chấp với Lục Trầm.
Kiều Niệm một bên suy nghĩ, một bên nhìn Lục Trầm gọt táo.
Ngón tay thon dài có lực, gân tay hiện rõ, vỏ táo mỏng đỏ tươi được gọt bởi bàn tay anh có phần trắng thêm rất dễ nhìn.
Rất nhanh, quả táo được hoàn thành như tác phẩm nghệ thuật được đưa tới trước mặt cô.
Đây là! kỹ năng cầm dao quá tốt.
Kiều Niệm im lặng, không khách khí mà nhận lấy, không những không nói cảm ơn mà còn nhìn anh chất vấn: "Anh không phải cảm thấy Tần Ninh rất đẹp sao?"Nghe cô hỏi một câu không đầu không đuôi, trên mặt Lục Trầm lại không hề bất ngờ, anh lấy khăn giấy, một bên lau tay một bên nói: "Không có.
"Kiều Niệm hừ lạnh: "Vậy tại sao anh lại vội vàng đưa cô ta về?"Động tác lau tay dừng lại, ánh mắt tối đen kín đáo nhìn chằm chằm cô.
Kiều Niệm nhìn anh có chút phản ứng, cảm thấy mình đã đoán đúng, quả nhiên đây là định mệnh, vừa mới gặp cô ta một cái liền có thiện cảm với nhau.
Chờ bắt gặp anh ở cùng với cô ta không khó.
Cô thấy vừa lòng, nhưng trên mặt thả lỏng càn quấy: "Tôi thấy anh cũng hợp với cô ta lắm!"Cô vừa nói xong, Lục Trầm cau mày nhìn cô, giọng điệu bình tĩnh giải thích: "Là em không muốn nhìn thấy cô ta, anh mới bảo tài xế đưa cô ta về, sẽ không có lần sau.
Kiều Niệm đang chuẩn bị làm ầm lên, thì trong nháy mắt bị câu nói này mà nghẹn họng, trừng mắt nhìn anh.
Có phải không?Anh đưa Tần Ninh đi là vì cô?Không thể nào, ở trong suy nghĩ của cô thì rõ ràng anh có cảm giác với cô ta ngay lần gặp mặt đầu tiên, chẳng qua khi đó trong lòng anh vẫn còn trong sáng, cho nên anh đã không ít lần làm mất lòng cô ta.
Kiều Niệm nghĩ đi nghĩ lại, đứng ở góc nhìn của anh thì đương nhiên hiểu rõ anh có thiện cảm tốt với cô ta.
Nhưng bản thân anh thì không biết, bây giờ anh vẫn thích cô, tự nhiên sẽ không ở trước mặt cô mà thừa nhận.
Thần sắc Kiều Niệm dịu đi, nhìn chằm chằm Lục Trầm một hồi, nở nụ cười mang theo chút tà ý chậm rãi nói: "Muốn tôi tin tưởng anh cũng không phải là không có cách, trừ phi! anh chứng minh cho tôi thấy.
"Một bên cửa sổ phòng bệnh mở ra, cơn gió cuối xuân thổi hương hoa bay vào phòng.
Khi cô nói chuyện đã sáp lại gần anh một chút, cơn gió nhẹ nhàng thổi bay mái tóc dài của cô rối tung, sợi tóc mềm mại nhẹ lướt qua bàn tay anh, có chút ngứa, đáy lòng anh tỏa ra vài phần cảm giác khác thường.
"Chứng minh như thế nào?" Lục Trầm nói giọng có chút khàn khàn.
Kiều Niệm tựa như suy nghĩ một chút, đáy mắt có chút tính toán, cô liếc liếc mắt nhìn Lục Trầm, giọng điệu không vui: "Anh ! anh chắc hẳn cũng đã biết Tần Ninh là ai?"Cô cũng không tin là Tần Ninh và Lục Trầm nói chuyện không tiết lộ ra việc cô ta là thiên kim tiểu thư của Kiều gia.
Nghe vậy Lục Trầm không trả lời ngay, mà sắc mặt có chút ảm đạm lại khó hiểu nhìn cô, lúc cô sắp không kiên nhẫn được nữa thì anh mới "Ừm" một tiếng: "Cô ta! là em gái song sinh của em.
"Kiều Niệm hung hăng cắn miếng táo, không vui vẻ nói: "Có phải hay không thì chưa biết đâu!"Ánh mắt Lục Trầm sâu thẳm, không nói gì.
"Cô ta dựa vào độ nổi tiếng của tôi mà được ra mắt, có không ít tài nguyên, bây giờ còn muốn chạy đến ở trong nhà của tôi, anh phải giúp tôi trút giận!"Kiều Niệm thái độ đắn đo mà nham hiểm, giọng điệu chán ghét lại khinh thường lạnh lùng nói: "Anh nói muốn chứng minh với tôi thì anh giúp tôi đuổi cô ta ra khỏi đoàn làm phim đi!"Lục Trầm: "Đuổi đi?"Kiều Niệm nghe không rõ hàm ý của Lục Trầm, còn tưởng là anh đã bắt đầu cảm thấy cô xấu xa, cô lại rắc thêm mắm muối nói: "Cái này chỉ là mới bắt đầu mà thôi, tôi muốn cô ta hoàn toàn biến mất trước mặt tôi!"Kiều Niệm nói xong, chuẩn bị nhìn sắc mặt chán ghét hoặc là không đồng ý của Lục Trầm, nhưng cô không nhìn thấy bất cứ biểu cảm nào trên khuôn mặt lạnh lùng của anh, chỉ nghe anh trầm giọng nói một một chữ.
Cô nghi ngờ mình đã nghe lầm, nhất thời có chút khó hiểu: "Anh nói!.
.
cái gì?"Vẻ mặt Lục Trầm tự nhiên, kiên nhẫn nói lại một lần nữa: "Anh nói! được.
"Kiều Niệm nhìn anh không có vẻ là đang nói đùa: "! ! ???"Anh ta như thế mà lại đáp ứng yêu cầu của cô?Này này đây là tình tiết không đúng, anh ta phải là đi theo tình tiết ta đây chính trực, không làm hại đến con nhà người ta, khuyên bảo cô và người em song sinh ở cùng nhau phải hòa thuận với đúng chứ?Anh ta như thế mà lại nối giáo cho giặc đến làm nhân vật phản diện?Ngay tại giờ phút này cô phải kiềm chế sự nghi ngờ không giải thích được trong nội tâm cô, giữ bình tĩnh quan sát Lục Trầm, thì thấy ngay lúc này đây cô đã thấy anh cầm điện thoại lên bắt đầu gọi điện.
Ánh mắt sắc bén nhìn anh gọi điện cho đạo diễn của đoàn phim, mở to hai mắt cô khó có thể tin được, còn không kịp suy nghĩ, cô đã nhanh tay giật lấy điện thoại và cúp máy trước khi cuộc gọi được kết nối.
Sau khi cô cúp điện thoại, ngẩng đầu lên đối mặt với đôi mắt vắng lặng trầm ổn như cũ của Lục Trầm.
Kiều Niệm: "! "Cho dù là anh không lộ ra vẻ mặt thắc mắc nghi ngờ , cô như cũng nghĩ là anh đang thắc mắc tại sao cô lại muốn ngăn cản anh.
Đúng vậy, đối với anh mà nói, đầu tư vào đoàn làm phim là một trong hạng mục lớn của công ty, anh muốn đá Tần Ninh ra khỏi đoàn làm phim chỉ bằng một cú gọi điện thì có thể làm được một cách dễ dàng, đây chỉ là những việc nhỏ nhặt không đáng nhắc đến mà thôi.
Nhưng cô không nghĩ tới nhanh như thế anh lại đáp ứng cô!Bây giờ cô vẫn đang cầm điện thoại của Lục Trầm trên tay, suy nghĩ nên bịa lý do gì để trả lại, không thì sẽ rất mất mặt!.