Xuyên Nhanh Khi Tình Cũ Hóa Người Dưng


Nghe nói đôi tình nhân chị em yêu nhau rầm rộ kia chia tay rồi.

Cha Giang còn chưa kịp gọi người tới nói chuyện, thế mà nói chia tay là chia tay ngay.

Quả thực y như một trò khôi hài lố bịch!

Lâm Lang nghe tin này từ miệng của người quản gia, cô chỉ hơi ngạc nhiên, nhưng không quá bất ngờ.

Nếu như bảy năm sắp đặt mà không đem lại chút hiệu quả nào, thì cô thà lấy một miếng đậu phụ mà đập đầu cho xong.

Xét đến việc nam chính đang là một học sinh trung học, ở độ tuổi này, cậu vẫn chưa thể phân biệt rõ ràng giữa sự mê luyến và tình yêu.

Lâm Lang thuận thế tạo ra hình ảnh một "người chị trong sáng và đẹp đẽ", rồi lợi dụng chuyện của người bảo mẫu kia, lấy thế ép người, thành công khiến nam chính cảm thấy cô là người "đáng tin cậy, xứng đáng để tin tưởng", để có thể sống tốt hơn trong nhà họ Giang, nhất định cậu phải "dựa dẫm vào" người chị này.


Dù sự dựa dẫm ấy có là giả vờ, nhưng lâu dần cũng sẽ trở thành thói quen, huống hồ Lâm Lang còn vào vai một cô gái khi cười rộ lên thì bầu không khí xung quanh cũng trở nên ngọt ngào.

Xuất phát từ lòng ngưỡng mộ cô, mỗi khi Giang Khởi Vân gặp các cô gái khác, cậu sẽ không khỏi so sánh một chút, người này không đẹp bằng chị mình, người kia không giỏi bằng chị mình, lâu dần, vị thế của Lâm Lang trong lòng cậu ngày càng vững chắc.

Dù đã gặp nữ chính định mệnh rồi… cậu thiếu niên bị thu hút bởi cơ thể trưởng thành của người phụ nữ ấy, nhưng vẫn không quên so sánh với Lâm Lang.

Trong cốt truyện, người bạn gái cũ xinh đẹp này là Lâm Lang này chiếm hết thời cơ và lợi thế, vậy sao lại thất bại?

Chẳng qua là… quá đỗi đơn thuần, cũng quá dễ dàng có được.

Vậy nên ngay từ đầu Lâm Lang đã cho nữ chính một màn ra oai phủ đầu, cô còn trẻ đẹp, lại là một thiên kim tiểu thư danh giá, sự lưu luyến của Giang Khởi Vân đối với cô là rất rõ ràng.

Con người khi so sánh với người khác, khó tránh khỏi cảm giác tự ti, điều này tạo nên một tình huống khá thú vị.

Khi bắt đầu hẹn hò với Giang Khởi Vân, Trình Hân dần dần trở nên yếu thế, cúi đầu khom lưng, cố gắng giữ tư thái ngoan ngoãn để giành được thiện cảm của đối phương.

Bởi vậy, chưa đầy hai tuần, nam chính đã chinh phục được cô ta.

Đây không phải là tuyến chính, nơi Giang Khởi Vân phải theo đuổi cô ta suốt mấy năm trời, hết giả vờ đáng thương để lấy lòng thương hại, lại tìm cách lấy lòng cha mẹ cô ta mới nhận được chút ít thương xót.

Thứ khó khăn lắm mới có thể lấy được, mới càng khiến người ta cảm thấy quý trọng.

Lâm Lang chỉ cần lên sân khấu, cài một quả bom ngầm, nữ chính vốn hay suy nghĩ lung tung tự nhiên sẽ kíp nổ quả bom ấy.

Thậm chí cô còn không cần nhúng tay vào chuyện tình cảm của họ.


Dù sao thì, thân là "người tình trong mộng" trong cảm nhận của Giang Khởi Vân, từng cử chỉ và hành động của cô đều trở thành tiêu chuẩn yêu cầu của cậu đối với bạn gái tương lai, một khi Trình Hân không đạt được ngưỡng ấy, với tính cách kén chọn của Giang Khởi Vân, điểm số của cô ta sẽ càng lúc càng tụt dốc.

Càng tệ hơn nữa, ngoài sự chênh lệch về tuổi tác, xuất thân của cả hai cũng là một điểm yếu lớn.

Cô gái kia không chịu nổi sự tiêu tiền hoang phí của cậu trai, thói kiêu ngạo của cậu ấm mỗi khi phát tác khiến cô ta nhức đầu vô cùng.

Còn Giang Khởi Vân, ngoài việc tán tỉnh, giữa cậu và Trình Hân chẳng có chút đề tài chung nào, suy nghĩ của người phụ nữ ấy chỉ toàn là những chuyện vụn vặt trong cuộc sống, hôm nay siêu thị giảm giá, bà cụ hàng xóm cho rau nhưng rau quá già, rồi lại than phiền đồng nghiệp không dễ gần vân vân.

Dù cô ta cũng làm việc trong vườn trường, nhưng về mặt tri thức và tư tưởng, làm sao có thể so sánh với chị gái đáng kính của cậu được.

Sự khác biệt ấy tích lũy từng ngày, từng bước đẩy cả hai đến sự xa cách.

Trình Hân mang trong mình trái tim thiếu nữ, cứ ngỡ rằng những ngày tháng gia đình ấm áp này sẽ có tác động lớn đến cậu ấm "bỏ nhà đi" kia, nhưng lại không biết rằng, cô ta cứ lải nhải mãi mà không nói trúng trọng tâm, ông nói gà bà nói vịt chỉ khiến Giang Khởi Vân càng thêm bực bội… Cậu cần một cô bạn gái để cùng vui chơi, chứ không phải là một bà mẹ!

Lâm Lang đang ưu nhã cắm hoa, từng sợi tóc mềm mại rủ xuống đầu gối, tựa như một thiên sứ trong bức tranh sơn dầu.


Đáng tiếc thay, ngoại trừ gương mặt này, toàn thân cô đều ẩn chứa sự xấu xa không thể nào tẩy nổi.

Đương nhiên, cô cũng hiểu rõ sự tàn nhẫn của mình, chỉ cần không ai chọc vào cô, cô chẳng có hứng thú can thiệp vào số phận của người khác.

Khác với nữ chính Trình Hân, cô ta luôn dùng lòng tốt và sự ngây thơ của mình để "vô tình" gây tổn thương người khác.

Ở nửa sau của câu chuyện, Trình Hân vừa kết hôn với nam chính, hưởng thụ cuộc sống của phu nhân nhà giàu, vừa xót xa thương cảm, thỉnh thoảng lại gửi tiền cho Lâm Lang đã bị đuổi ra khỏi nhà.

Để chứng minh rằng mình đang làm "việc tốt", Trình Hân nhất định phải gửi tiền ở trước mặt công chúng, khiến Lâm Lang bị kẻ xấu theo dõi, không ngày nào được yên bình.

Cái gọi là "làm việc tốt nhưng lại thành việc xấu" của Trình Hân, thật sự vô tội sao? E rằng chưa hẳn vậy.

Cô ta có ngây thơ đến đâu, chẳng lẽ không biết người chồng bên cạnh mình có bản tính ác ma như thế nào hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận