.
Tiểu Quỳ trong lòng căng thẳng, cho rằng Tấn Hiểu tới tìm mình bởi vì nghe thấy cô ta nói bậy nói bạ, lại nghe Tấn Hiểu nói: “Lưu trợ lí, Lisa nói, USD chứa PPT công nghệ cao ở chỗ của cô sao.
”
Bên trong tập đoàn sắp mở hội nghị, Lisa là người quản lí nhóm trợ lí bảo Tấn Hiểu thuyết trình, PPT thì cô đã xem qua nhưng USB còn ở chỗ tiểu Quỳ.
“Nga nga,” Tiểu Quỳ phản ứng lại.
Cô ta lấy ra một cái USB đang muốn đưa cho Tấn Hiểu thì bỗng nhiên thu tay lại.
Ở trong con mắt của Tấn Hiểu , Tiểu Quỳ cứng đờ mà cười cười: “Tôi ,tôi kiểm tra USB chứa PPT một chút trước đã…… Cô chờ một chút.
”
“Um.
” Tấn Hiểu đáp.
Truy cập vào USB, Tiểu Quỳ nháy con chuột vào tập dữ liệu, con trỏ dừng ở 【 xóa bỏ 】 một hồi lâu.
Tay cô ta đang run rẩy.
Cô muốn lưu tại tổng bộ.
Chỉ cần Bạch Tấn Hiểu xuất hiện sai lầm nghiêm trọng trong công việc thì dù cô có dựa vào người khác cũng phải cuốn gói rời đi.
Cô ta nhấn xuống.
Tấn Hiểu lấy được USB, đi về phía trước cho Tiểu Quỳ một cái liếc mắt.
Nhưng Tiểu Quỳ bởi vì nhìn chằm chằm máy tính của chính mình mà cũng không có phát hiện ra.
Hội nghị thực mau bắt đầu.
Hội nghị này là công trình phát triển công nghệ thông minh ở ba hệ thống lớn tiên tiến hơn, đem mỗi cái văn phòng trong tập đoàn Thịnh Thế nghe thuyết minh, yêu cầu nhân viên phối hợp với nhau hỏi đáp các vấn đề cho nên vấn đề thuyết trình cho chương trình này không phải của bộ phận kĩ thuật mà là của bộ phận trợ lí.
Trưởng nhóm mỗi bộ phận đều sẽ đi lên mở cuộc họp, còn có các nhân viên kỹ thuật nòng cốt đến nghe cuộc hội thảo.
Phòng hội nghị rất lớn, chứa mười mấy cái ghế ngồi dựa, Thịnh Diệp được an bài ngồi ở chiếc ghế đầu tiên.
Anh ta rất quan tâm khả năng sáng tạo khoa học kỹ thuật của tập đoàn.
Mỗi lần có hội nghĩ kiểu này diễn ra, anh ta sẽ dành ra chút thời gian trong lịch trình dày đặc của mình để tham dự chứng minh anh cực kì coi trọng vấn đề này.
Tấn Hiểu đứng trên đài cao, phía trước xuất hiện nhiều khuôn mặt ,ngoại trừ có một cái laptop cùng 3 cái điều khiển ba hệ thống thì đều không có cái gì, đằng sau màn hình tinh thể lỏng là bức tường màu đen.
Cô không có cắm USB tìm file tài liệu.
Vì sao lại không mở PPT? Không có PPT làm thế nào để giảng giải nội dung?
Nhóm trợ lí ngồi ở hàng ghế phía sau quay sang nhìn nhau —— Bạch Tấn Hiểu này sẽ không phải ở trên bục mà bị doạ sợ chứ ?
Điều này cũng dễ hiểu, người dựa vào quan hệ mà thăng chức thì làm sao có thực lực chứ.