"Thu Dao, nàng làm như vậy quá không bất cận nhân tình tình rồi! "
"thế nào là bất cận nhân tình? "
Mẹ nó ,giết nhân gia xong còn nói chuyện tình nghĩa! Nói với quỷ ấy!
Thằng ngu này vừa mới tới đã không ngừng lải nhải phiền muốn chết.
Nếu không phải hệ thống kêu gào không thể giết người thì Thu Dao sớm đã vặn cổ tên hề này xuống rồi.
Hàn Yên lải nhải than phiền một hồi xong thì cảm thấy không khí không đúng.
Ngẩng đầu nhìn vị kia, nàng ta cao cao thượng tại ngồi nhìn xuống dưới , ánh mắt xa lạ, không dính khói lửa.
Đương nhiên trọng điểm là sự xa lạ trên ánh mắt nàng ta lúc nhìn hắn.
Không có băn khoăn, hay tiếc nuối, hay tức giận , mà nhìn hắn như kẻ qua đường không đáng chú ý , hoặc càng giống nhìn một con bọ hơn.
Càng nhìn lâu càng cảm thấy áp lực .
Hàn Yên muốn mở miệng nói gì đó đã bị Thu Dao chặn trước.
"Thứ nhất, trẫm là nữ hoàng, trẫm là quân, ngươi là thần.
Khi nào tới phiên một thần tử như ngươi chất vấn trẫm! Đây là tội khi quân "
"Thứ hai, một ngươi không có quy củ, đi vào không hành lễ, hai không dùng kính ngữ, ba nói chuyện không trật tự tôn ti ! Đây là tội bất kính "
"Thứ ba, hậu cung không được xen vào chuyện triều chính , ngươi dăm ba câu đều nếu đỡ cho ngươi khác.
Đây là vi phạm quy củ hậu cung! "
"Thứ tư, đối tượng ngươi nói giúp, vẫn là một nữ nhân.
Nam tắc của ngươi đâu? Đây là vi phạm đạo đức! "
"chỉ riêng với tội 'khi quân' với tội 'bất kính' cũng đủ để trẫm tru di cửu tộc (diệt cả lò nhà) ngươi.
Vậy mà ngươi lại phạm tới bốn thứ tội, hoàng phu của trẫm, ngươi nên tự chuộc tội kiểu gì đây? "
Phát huy khả năng bắn rap ,nhanh như chớp đội cho hắn mấy cái tội danh.
Hàn Yên ngẩn người, đây đã không phải tiểu cô nương từng sủng ái hắn như trước rồi.
Hắn cho rằng cô may mắn sống sót, vẫn nghĩ có thể dễ dàng bắt nạt nàng ta như trước.
Nhưng người trước mắt này, xa lạ quá.....!
"ta....!"
"niệm tình phu thê, trẫm chỉ phạt ngươi quét dọn hậu cung ba tháng! Người đâu, xách hoàng phu đi lãnh nhiệm vụ! "
"không làm xong không cho ăn cơm! "
Còn không nhanh đi, ta thực sự sẽ vặn gãy cổ thằng ngu này.
Sau đó Thu Dao xem xét sổ nhân sự người hầu trong cung, và gạch bỏ hơn 2/3 lượng người trong đó đi.
"bệ hạ, như vậy không hay đâu? " Tổng quản nói.
"nên làm! "
Quốc khố trống rỗng, mà trong cung vẫn có tới hơn 1000 người, phần lớn là người quét dọn.
Tiền đâu ra trả đủ?
Quan trọng là thiếu nhân sự , mọi người phải làm nhiều việc hơn, ai sẽ rảnh mà đi giúp thằng ngu kia.
Ta quá tuyệt!
....
Ngoài việc tiêu sài trong cung, còn một vấn đề nữa khiến cho quốc khố trống rỗng.
Chính là bởi kiến thức triều chính của Thu Dao có hạn, thường bị các triều thần lợi dụng bới móc, lấy chuyện triều chính, vét không ít tiền quốc khố của nàng.
Cho nên, vấn đề thứ hai cần 'cắt giảm chi tiêu', chính là ở chỗ này.
Thượng triều, có một số vị đại thần lại muốn mượn chỗ này gặp nạn hạn hán hay lũ lụt, chỗ kia cần chỉnh sửa mà vòi tiền.
"chúng ái khanh chớ vội, chuyện lần trước các ngươi tấu sớ, làm đến đâu rồi? "
Lý do lần trước cô cố ý ngồi nghe nghiêm túc đám tào lao này tán nhảm dài dòng xuyên quốc gia, chính là để nắm bắt lấy vài thứ chính mà bọn hắn muốn nói.
"vụ tham ô ở Ô Châu trấn làm tới đâu rồi? "
"điều tra tên hung thủ giết người hàng loạt ở Nam Quận kết quả đâu? "
"việc địa chủ ở Nam thành biển thủ tiền thuế đã thu hồi lại hết chưa? "
"sao hôm nay không thấy chúng ái khanh nói gì về chuyện này? Lẽ nào đều giải quyết xong hết rồi ?"
"nếu vậy tốc độ làm việc của chúng ái khanh thật đáng ngưỡng mộ, đáng để mọi người học tập! "
Mỗi lần cô nhắc hai từ ái khanh này, ái khanh nọ, chúng quan viên đều không nhịn được sởn tóc gáy.
Rốt cuộc hôm nay thằng ngu nào sẽ xui xẻo.
"yên tâm, chúng ái khanh làm tốt mà không muốn báo cáo để lĩnh thưởng.
Trẫm nhất định sẽ cho người điều tra cạn kẽ, ghi chép lại công đức của chúng ái khanh để ban thưởng thích đáng "
"bệ hạ, chuyện này....!" không cần đâu còn chưa nói hết đã bị Thu Dao chặn lại.
"có điều, chúng ái khanh không quên quy tắc mới chứ? "
"làm tốt thưởng 100 lượng, làm không tốt phạt 1000 lượng."
" Có điều, còn một điều nữa trẫm quên chưa nói "
"có ý che dấu, hoặc báo sai sự thật, hoặc không làm, hoặc làm ăn vớ vẩn.
Phạt vạn lượng (= 10 000 lượng bạc).
"
Biết vì sao ta không trực tiếp cách chức quan của đám ngu xuẩn này không?
[vì sao? ]
Máy rút tiền sài rất tốt!
[....]
Đám quan này nào có người chưa từng ăn hối lộ ít nhất một lần.
Cứ để chúng nó ở lại, tiếp tục nhảy nhót tự đắc như khỉ, sau đó rút cạn đồng tiền cuối cùng rồi mới nhả ra.
[...] Chị là quỷ hút máu à?
"chúng ái khanh yên tâm đợi trẫm điều tra xong ,sẽ 'ban thưởng ' các ngươi thật hậu hĩnh! "
"bệ, bệ hạ.
Thần....!"
"chúng thần thực sự vẫn chưa làm xong, cho nên chưa báo cáo lên....!" một đám quan viên cắn răng nói ra sự thật.
Vạn lượng không phải số nhỏ, như vậy rút khác nào lột một tầng da của họ.
"chưa làm xong? " Thánh nhan ngồi trên cao, hỉ nộ vô thường không rõ.
"chưa làm xong còn có tâm tư đi quản chuyện khác? Chúng ái khanh thật giỏi a! "
"chúng ái khanh, nộp tiền phạt hay đại hội thể thao, chọn đi? "
"..."
Cuối cùng vẫn là nộp tiền.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...