Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc


“Em muốn anh đút cho em.

” Cô nũng nịu làm nũng, nhưng trong đôi mắt lại kèm theo chút lo sợ, cô sợ người đàn ông này không có kiên nhẫn, cho nên nhanh chóng bổ sung, “Có được không, em thấy khó chịu quá.


“Được.

” Ngay giây phút cô nhận lầm anh ta thành chồng mình, mọi mơ mộng của anh ta đều biến mất, đây là vợ của bạn thân mình, mà người phụ nữ này lại rất yêu chồng, anh ta sao có thể mơ ước vợ của anh em mình chứ, này sao giống con người được, anh ta cố giữ bình tĩnh, đút cho cô uống từng ngụm nước.

Cô uống xong liền thò cái lưỡi đỏ tươi của mình ra liếm môi, ngửa mặt nhìn anh ta: “Em muốn uống nữa.

” Người đàn ông trước đó còn như Liễu Hạ Huệ mà giữ vững, hiện tại lại nhìn chăm chú vào đôi môi của cô, ánh mắt đen tối.




Yết hầu của Hứa Ngạn lên lên xuống xuống, anh ta đặt Kiều Xu nằm dựa lưng vào ghế, sau đó mới đi lấy cho cô ly nước mới, lần này anh ta không đợi Kiều Xu nói chuyện đã đút cô uống nước.

Thực tế thì nửa người trên của Kiều Xu đã tựa vào ghế thì không cần anh ta đỡ nữa, nhưng hình như anh ta lại quên mất việc này, vẫn đem cô ôm lại vào ngực lần nữa.

Kiều Xu cũng giả bộ mình không biết gì, uống thêm hai ngụm thì không uống tiếp nữa, dù sao cô cũng không phải khát thật, cô tiếp tục làm nũng với anh: “A Diệp ôm em lên giường đi, em không đi nổi.


Người đàn ông không hề do dự mà bế cô lên, mặc dù khi nghe cô nói đến chữ giường là cơ thể của anh ta trở nên căng thẳng, anh ta ôm cô về phòng ngủ, đặt cô lên giường, lúc đang định giúp cô đắp chăn thì lại câu nói đột ngột của cô làm cho ngây ngẩn.

“Anh không cởi quần áo giúp em hả, cái váy này mặc khó chịu quá đi, em muốn mặc áo ngủ, A Diệp thay đồ giúp em đi.



“Em… tự em đổi đi, anh vào toilet một tí…” Anh ta còn chưa dứt lời đã chạy trối chết.

Kiều Xu ngơ ngẩn, nhưng cũng không để ý.

Hứa Ngạn cũng không rõ tại sao mọi chuyện lại trở thành như thế này, anh ta cuối đầu nhìn đũng quần của mình, cười khổ, trong khoảng thời gian ngắn chắc là sẽ không thể nào bình thường lại, anh ta đang định ở trong nhà vệ sinh tự xử thì bỗng nhiên nhìn thấy trong giỏ quần áo có hai tấm vải màu đen.

Đó là quần lót mà phụ nữ thay ra.

Trước mắt anh ta đột nhiên hiện lên bộ dạng chỉ mặc đồ lót của người phụ nữ đó, làn da của cô trắng nõn, cặp vú to lớn bị áo ngực màu đen ép chặt tạo thành hai bầu thịt tuyết trắng, ở giữa có một khẽ rãnh thật sâu đủ để anh ta áp mặt của mình vào, hoặc nhét dương vật của mình vào đó.

Anh ta thở hổn hển, giống như bị ma ám mà cầm lấy áo ngực của cô, để sát vào mũi rồi ngửi, sau đó không nhịn được mà vươn lưỡi ra liếm, anh ta dường như có thể cảm nhận được mùi sữa từ người phụ nữ kia.

Không đủ, anh ta ném áo ngực xuống, cầm quần lót của cô lên, trên mảnh vải màu đen còn có vài vệt nước rất rõ ràng, cô ấy ra nước nhiều quá, anh ta không kiềm được mà thầm nghĩ, có lẽ là do Phó Diệp không về nhà thường xuyên nên không thỏa mãn được cô ấy, không biết cô ấy có thường xuyên ở trong phòng một mình để thủ dâm hay không, có dùng ngón tay xinh đẹp đó vừa bóp vú, vừa xoa bướm nhỏ, khát vọng có một người đàn ông tới đâm cô hay không? Ngón tay của cô nhỏ như vậy, lại không đủ sức, chắc là rất khó để làm chính mình ra nước.

Yết hầu của anh ta trượt lên trượt xuống, một tay anh ta cầm quần lót của cô để sát vào mũi mình rồi ngửi, có một mùi hương hơi kì lạ, nhưng lại không khó ngửi, anh ta nhắm mắt lại rồi liếm lên mảnh vải như đang liếm bướm của cô vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận