Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc


Hôm sau Kiều Xu cũng chưa rời khỏi quê của Phó Diệp, cô rất mệt nên ở lại nghỉ ngơi một ngày, Phó Diệp rất lo lắng cho cô, nhưng chuyện giữa vợ chồng không thể để bố mẹ biết được, nên anh vẫn theo bố mẹ tới nhà họ Giang.


Trong lòng cô thật ra không hề đau khổ đến thế, những chuyện này cô đều biết sẽ xảy ra chỉ khác nhau ở chỗ là chủ nhân cũ của cơ thể này không nói ra lời ly hôn mà thôi, bản thân Phó Diệp cũng nghĩ rằng mọi chuyện đã qua, cuối cùng là do cô ấy không thể chịu đựng được sự tra tấn của việc nghi ngờ nữa mới quyết định rời xa người đàn ông này.
Mà cô thì chuẩn bị dao sắc chặt dây rối.

Trước kia cô ấy cứ tưởng rằng chỉ cần mình cố gắng nhiều năm thì tình cảm sẽ được đáp lại, thế nhưng thái độ của người đàn ông đó qua bao năm vẫn chẳng hề thay đổi, đối với Phó Diệp mà nói, điều quan trọng có lẽ chỉ có cái danh xưng “người vợ” này của cô ấy mà thôi, chứ không phải là chính bản thân của cô ấy.

Thay đổi một người khác đối với anh có khác gì đâu chứ.

Hơn nữa từ trước tới nay cô ấy luôn rất an phận, lúc nào cũng đứng bên cạnh Phó Diệp, mà bản tính của con người trước giờ vẫn luôn không biết yêu quý những thứ mà mình có được dễ dàng.
Kiều Xu xoa đầu, cô còn phải nghĩ xem nên làm như thế nào mới được, thì đột nhiên trong đầu cô xuất hiện một âm thanh đã lâu không nghe thấy.
“Ký chủ! Ký chủ! Tôi trở lại rồi! Người ta nhớ cô lắm đó!” Giọng điện tử quái dị nói ra lời yêu thương nhiệt tình như thế làm cho Kiều Xu cảm giác khó chịu tới phát run.
Từ khi tới thế giới đầu tiên này, kẻ tự xưng là hệ thống V305 này chưa từng phát ra bất kì âm thanh nào, Kiều Xu cứ tưởng rằng quy tắc vốn là để cô dựa vào chính mình hoàn thành, xem ra có lẽ không phải.

Kiều Xu nhướng mày, hỏi: “Lúc trước cậu… đi ngủ hả?”

Sau một hồi im lặng kì dị, âm thanh khô khan của V305 mới vang lên: “Là do… là do xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn…” Hệ thống giải thích cho Kiều Xu, hóa ra tên này là hệ thống mới, đây là lần đầu tiên nó nhận nhiệm vụ, vì tính sai mức năng lượng yêu cầu cho nên sau khi để cô xem qua nội dung của thế giới này xong, thì nó liền tự động đi vào trạng thái ngủ say cho tới tận bây giờ mới coi như trở lại bình thường.
Nó blah blah một hồi rồi mới đắc ý nói: “…Hiện tại năng lượng của tôi đã đầy, chắc chắn là có thể hỗ trợ ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt!”
“Cậu có thể làm được những gì?” Kiều Xu tò mò hỏi.
“Rất nhiều đó! Ví dụ như có các loại công cụ, thuốc, khả năng định vị mục tiêu công chiếm…” Lúc V305 còn đang nói không ngừng nghỉ thì bỗng nhiên nó bị kẹt lại, nó đột nhiên nhớ đến việc là một hệ thống mới, những quyền hạn này nó đều sẽ không có, cho nên giọng nói của nó bắt đầu nhỏ lại: “Ừm...!Về sau sẽ có hết! Hiện tại tôi có thể giúp ký chủ xem xét tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, còn, còn có thể nói chuyện phiếm với ký chủ...”
Kiều Xu gần như có thể nhìn thấy ba đường màu đen trên trán của mình: “Nếu tôi đoán không sai, thì việc tra xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ là chức năng cơ bản nhất của mọi hệ thống đúng không?”
“Người ta vẫn là người mới mà.”
Kiều Xu im lặng, cô không còn gì để nói hết.

“Những tâm nguyện được gửi cho chúng ta đều phải lấy người làm mục tiêu, có lúc sẽ có đối tượng cụ thể trong nhiệm vụ, cũng có khi sẽ không có, những lúc đó ký chủ có thể lựa chọn việc được hệ thống chấp nhận đối với đối tượng công chiếm.

Thứ được gọi là tiến độ hoàn thành nhiệm vụ chính là độ tăng tiến của cảm xúc tích cực thuộc về đối tượng công chiếm, khi đạt tới một trăm điểm thì nhiệm vụ sẽ thông báo hoàn thành.” V305 nhớ tới quy tắc cơ bản này mà mình còn chưa nói cho Kiều Xu biết, nó hơi bồn chồn trong lòng nên chưa đợi Kiều Xu hỏi đã nhanh lẹ tra xét tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: “Wow! Ký chủ thật là giỏi, đã được 70% rồi!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận