Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc


Người đàn ông phía sau không kịp phản ứng nên chỉ có thể dùng tay phải ôm lấy eo cô, còn tay trái đang quấn lấy tóc cô thì chạm hẳn vào làn da mềm mịn trên lưng.
Anh ta cũng không quan tâm tại sao đột nhiên Kiều Xu lại đứng không vững mà ngã ra sau, anh ta chỉ biết ngay lúc bàn tay anh chạm vào tấm lưng đó là anh đã thỏa mãn tới mức muốn thở dài một hơi vui sướng, làn da đúng là mượt mà, mềm mịn y như trong tưởng tượng của anh.

Giờ phút này anh đã không còn nghĩ ngợi được gì nữa, chỉ muốn ôm chặt người phụ nữ này vào lòng mình.

Tay trái anh ta theo tấm lưng luồng về phía trước rồi chạm tới áo ngực của cô, anh ta cũng không thèm cởi nó ra mà cứ thế mò tay vào rồi bóp mạnh một cái.

Còn đầu của anh ta thì gần như cúi hẳn vào cần cổ của cô, buộc cô phải ngẩng cao đầu lên rồi bị động nhận lấy từng cái hôn mút của anh ta.

“Đừng mà, Hứa tiên sinh...!Ưm...” Kiều Xu cũng không ngờ anh ta sẽ có phản ứng mạnh như vậy, nơi nhạy cảm nhất của cô là ngay cổ nên mỗi lần hơi thở của người đàn ông phả lên đó là lại khiến chân cô mềm nhũn, ngoài ra còn có cái lưỡi ướt át của anh ta cũng đang liếm láp và cả bàn tay đang xoa bóp ngực cô nữa.

Cô gần như không thể nào đứng vững được mà chỉ có thể dựa vào bàn tay đang ôm eo cô của người đàn ông.

Trong lúc mê say cô chỉ nhớ rõ một việc là không thể để Hứa Ngạn để lại dấu trên cổ của cô, cô với Phó Diệp còn chưa chính thức ly hôn nên nếu bị phát hiện thì sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Hứa Ngạn kéo bầu vú của cô ra khỏi áo lót rồi vừa xoa nắn núm vú vừa kề sát vào tai của cô mà thở hổn hển: “Không phải là do em quyến rũ anh trước à? Hửm? Em muốn bị anh thao tới mức đó hả, đồ dâm đãng?” Anh ta nói xong lại liếm lên tai của cô.
Kiều Xu gần như bị người đàn ông này làm cho phát điên, quần lót của cô cũng đã ướt một mảnh lớn, dương vật của anh thì đang chống ngay sau mông của cô, làm cho tiểu huyệt của cô càng lúc càng cảm thấy trống vắng, thật sự rất muốn ăn nó luôn cho rồi.

Người đàn ông này bình thường thì có vẻ lịch sự lễ phép, ai ngờ bây giờ lại như biến thành một người khác, vừa mạnh mẽ vừa gợi cảm, ban đầu cô chỉ là muốn thả thính anh ta một chút thôi chứ thật sự cô không muốn làm tình trong phòng thử đồ này đâu, hơn nữa chuyện giữa cô với Phó Diệp còn chưa xử lý xong nên phải đợi thêm một lúc nữa, đợi thêm chút thời gian nữa.

“Hứa Ngạn… Hứa Ngạn…” Người đàn ông này gần như đã cởi hết nửa người trên của cô, tay của anh ta cũng đã bắt đầu mò xuống phía dưới, nếu còn đợi anh ta sờ tới phía bên dưới đang ướt của cô thì chỉ sợ là không còn cách nào ngăn cản được nữa: “Hứa Ngạn, em còn chưa ly hôn nữa… Không được… Xin anh…”
Động tác của người đàn ông tạm dừng lại, Hứa Ngạn ngẫm lại những lời cô đã nói rồi nhíu mày hỏi: “Em còn chưa ly hôn? Là sao?”
“Là em và Phó Diệp muốn ly hôn, chúng em đã ký giấy rồi chỉ chờ tới Cục Dân Chính nữa thôi.”
“Tại sao lại thế?”
“Do tính tình không hợp.” Kiều Xu cười khổ: “Ở không nổi nữa nên phải ly hôn thôi.

Nên em không muốn trước khi ly hôn làm chuyện sai trái, anh chờ một lát được không?”
Trong lòng Hứa Ngạn biết chắc không đơn giản là do tính tình không hợp như cô nói, chỉ là chuyện giữa vợ chồng bọn họ nên anh ta không tiện xen vào, cũng không muốn xen vào, dù sao thì cũng sắp không còn là vợ chồng nữa rồi.

Anh ta cố gắng kiềm nén niềm vui sướng đang trỗi dậy trong lòng do lời cô nói, lòng Hứa Ngạn không hề có một chút cảm giác đồng tình nào với bạn thân, anh mỉm cười nói: “Anh thì có lẽ có thể chịu được, nhưng mà nó thì không.” Ánh mắt anh ta liếc xuống phía dưới đang nổi cộm của mình: “Dù sao anh cũng không thể để nó cứng thế này rồi ra ngoài được, Kiều tiểu thư, này là do em gây ra cho nên em có trách nhiệm giải quyết nó.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận