Hai người im lặng suốt quãng đường trở về nhà, sau đó Kiều Xu nói lời cảm ơn với anh rồi chuẩn bị lên lầu, lúc này Phó Diệp lại xuống xe nói là muốn lấy một số món đồ nên muốn đi chung với cô lên lầu.
Nghe thế Kiều Xu cũng gật đầu: “Anh muốn lấy thứ gì thì lúc nào tới lấy cũng được.
”
Trong nhà không có gì thay đổi so với lúc đi, chỉ có mối quan hệ của cả hai là không còn như trước nữa.
Phó Diệp đi thẳng vào phòng ngủ để lấy đồ còn Kiều Xu ngồi trên ghế sô pha chơi điện thoại.
Bỗng nhiên trong phòng ngủ truyền ra giọng điệu kì lạ của Phó Diệp: “Kiều Kiều, cái này là cái gì?” Lúc này mà Phó Diệp vẫn còn gọi cô là Kiều Kiều.
Kiều Xu cũng không để ý xưng hô của anh mà chỉ ngẩng đầu liếc nhìn, nhưng vừa thấy đó là gì thì cả mặt cô đều đỏ hồng hết cả lên, mấy thứ anh cầm là mấy món đồ chơi tình thú mà hôm qua cô đã mua, tối qua Phó Diệp không ngủ trong phòng nên cô đã dùng chúng để thủ dâm, giúp cô xoa dịu một chút tình dục bị Hứa Ngạn khơi gợi, sáng nay vì vội vàng đi làm thủ tục nên cô đã quên dọn dẹp mấy thứ đó.
“Anh… Anh chẳng lẽ không biết mấy cái đó hay sao?” Kiều Xu lắp bắp đáp lại rồi đi tới cạnh Phó Diệp, cô muốn lấy lại mấy món đồ đó, nhìn anh cằm nó làm cô cảm thấy thật là kỳ quái.
Ai ngờ Phó Diệp là không chịu trả lại cho cô mà còn cúi đầu sát vào tai cô rồi nói: “Chỉ vừa mới ly hôn thôi mà em đã chịu không nổi rồi đi mua mấy thứ này về.
Lúc em muốn cũng có thể tới tìm anh, lúc trước là do anh không thỏa mãn được em thì về sau anh sẽ bồi thường lại hết cho em.
”
Kiều Xu trợn mắt liếc nhìn anh rồi nói: “Anh nói bậy bạ cái gì đó, trả cho em.
”
Ai ngờ Phó Diệp lại đột nhiên bế cô lên rồi đi tới cạnh giường mặc cho Kiều Xu hết giãy giụa tới phản kháng.
Phó Diệp ném cô xuống giường sau đó đè cả người lên, từ lúc Kiều Xu nhắc tới chuyện ly hôn là trong lòng anh đã bị thổi bùng một ngọn lửa, hiện tại vừa ly hôn xong là anh đã cảm thấy ngọn lửa này càng cháy to, cháy mạnh thêm.
Anh muốn trói cô lại để cô không thể chạy trốn được nữa.
“Phó Diệp thả tôi ra, anh là tên khốn khiếp!” Kiều Xu không tài nào giãy giụa ra được.
Phó Diệp tháo dây nịt ra để trói hai tay lộn xộn của cô lên đầu giường, rồi chặn luôn đôi chân quẫy đạp liên tục của cô, anh dùng tay giữ chặt mặt cô rồi hôn lên môi.
Hành động của anh rất mạnh bạo nhưng nụ hôn lại triền miên vô cùng, hàm răng Kiều Xu nhất quyết cắn chặt, thấy thế Phó Diệp liền dùng tay nhéo mặt cô rồi nhân lúc cô khẽ hé mở đôi môi ra mà với lưỡi vào.
Cả hai gắn bó như môi với răng, liều chết triền miên.
Đợi cho nụ hôn dài kết thúc thì Kiều Xu cũng đã không còn sức để giãy giụa nữa, ánh mắt cô lúc này đã mơ màng, đôi môi đỏ mọng ướt át hơi hé mở, trông cô lúc này vừa ngây thơ vừa hấp dẫn.
Phó Diệp nhanh chóng cởi sạch quần áo của cô ra, đôi môi anh lưu luyến nơi ngực cô, khóe mắt lại liếc thấy mấy thứ đồ chơi trên giường, anh lấy một món trong đó ra rồi đặt thẳng lên núm vú của cô.
Cơn chấn động mạnh ngay lập tức làm đầu óc Kiều Xu tỉnh táo lại, cô sợ tới mức hét to một tiếng nhưng rồi lại vì sự kích thích nơi đầu vú mà liên tục chảy ra dâm thủy.