Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội

Đầu tiên thì mọi người nhìn tiêu đề cũng biết. Đã là ABO thì ít nhất cũng sẽ có chuyện nam sinh con.

Cho nên chỉ muốn nhắc nhở những bạn không thích đọc sinh tử văn thì nói goodbye với vị diện này nhé.
Miễn cho đến lúc đọc rồi không hợp gu lại kêu ca, cằn nhằn thì mệt, lại quay sang nói tui thì toi.

Nhắc lại nhé, vị diện này là
SINH TỬ VĂN
SINH TỬ VĂN
SINH TỬ VĂN.

Xin cảm ơn!!!!!

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Xương An Diệp lại bị truyền tống đến một thế giới khác. Vừa mới mở mắt, không biết trời rừng đất chuyển ra sao, toàn thân liền nóng như lửa đốt, cảnh vật mờ loà lọt vào tầm mắt.

Xương An Diệp khó nhọc ôm ngực, hơi thở nặng nề, ánh mắt không rõ tiêu cự. Cả người đều không thoải mái, như là ..... bị bỏ thuốc.

Xương An Diệp thở không nổi, cổ họng khát khô, cả người bắt đầu khó chịu vặn vẹo. Muốn.


Xương An Diệp run tay rót một cốc nước, không thể suy nghĩ mà tự đổ lên mặt, muốn cho cái lạnh giúp tỉnh táo nhưng càng đổ càng khó chịu.

Không biết trăng sao gì liền cảm nhận được mình được ai đó bế lên. Cơ thể cường tráng, bắo thịt rắn rỏi. Trên người người kia còn thoảng thoảng mùi hoa thơm mát nhè nhẹ, bao chùm lấy cậu. Bị một loại áp lực vô hình nào đó quấn lấy, Xương An Diệp triệt để không thể kháng cự, mê man ôm lấy cổ người kia, sau đó liền bị mạnh mẽ áp lên giường.

Xương An Diệp vặn vẹo trên giường, khó chịu mà ngồi dậy, không ngờ phía dưới chuyền đến một trận đau nhói. Xương An Diệp trải qua 4 vị diện, chuyện gì cần làm cũng đã làm, sao lại không biết cảm giác này cơ chứ.

Cmnr

Vừa mới đến vị diện mới liền bị đè.

Xương An Diệp vò đầu, chôn mặt trong chăn, đem chăn bọc mình thành cái kén. Phát sầu đi được. Tên khốn nào đó dám đè cậu.

Đúng lúc đó, âm thanh hệ thống tưởng như chết lâu ngày vang lên:

\[ Chào mừng kí chủ quay trở lại với hệ thống.\]

" Chào con khỉ. " Xương An Diệp muốn gào lên.

\[ Thỉnh kí chủ bình tĩnh, lửa bốc cháy chăn rồi. ʘ‿ʘ\]

Xương An Diệp mặc kệ, cậu không nghe. Bỗng tiếng mở cửa vang lên. Xương An Diệp theo bản năng co người lại.

Ủa? Rồi cậu sợ cái gì? Cậu mới là người bị đè, phải đòi lại quyền lợi cho bản thân chứ.

Xương An Diệp vung chăn, tức giận đến méo mặt, muốn giơ tay chỉ vào mặt tên đối diện, kết quả lại nói không ra lời.

Nam nhân đối diện khí thế cường đại, ánh mắt sắc bén, đôi môi nhếch lên một độ cong vô cùng yêu mị.
Quan trọng không phải ở chỗ đó. Cái này ..... vl luôn. Xương An Diệp đứng dậy, chăn theo đó rớt xuống.

" Như này là muốn bị đè tiếp sao?" Một Omega trần truồng đứng trước mặt một Alpha , hỏi còn có ý nghĩa gì ngoài câu dẫn.

Nam nhân nhíu mày, đến bên cạnh đem chăn bọc cậu lại. Một tay ôm người xuống giường, để cậu đứng vững trên nền nhà.


Xương An Diệp ngây ngốc vẫn nhìn hắn, hồi lâu mới hàm hồ lên tiếng: " Giống thật đó, gương mặt này....." rất giống Lăng Uy Huyền.

Nam nhân không để ý lời cậu nói, đem quần áo mới nhét vào tay cậu, đẩy cậu đến trước nhà tắm. Xương An Diệp lấy lại tinh thần, lén nhìn hắn một cái.

Dù sao cũng phải chỉnh tề đã rồi nói chuyện sau.

Xương An Diệp đứng trước gương, mặc dòng nước ấm chảy xuống. Khói bốc lên bao trùm cả căn phòng, Xương An Diệp nhắm mắt, cậu phải bình tĩnh. Đó là gương mặt của Lăng Uy Huyền nhưng nếu hắn không phải nam chính thì cũng vô dụng. Không đúng, nhiệm vụ của cậu chỉ là chia sẽ nam nam chính hoặc nam nữ chính đến với nhau, thế cũng đâu có nghĩa là bạn đời của cậu qua nhiều kiếp nhất định phải là nam chính.

Biết đâu hắn chính là.....

Xương An Diệp tắm xong liền ngó đầu ra ngoài, phát hiện nam nhân kia cư nhiên chưa đi, hắn cúi đầu nhìn máy tính, khuôn mặt nghiêm nghị, ánh sáng nhàn nhạt toả ra từ màn hình chiếu sáng cả khuôn mặt.

Nam nhân phát hiện ra cậu lấp ló sau cánh cửa liền dừng việc, vỗ chỗ bên cạnh mình: " Lại đây."

Xương An Diệp chậm rì rì đi đến. An tĩnh ngồi xuống bên cạnh, cậu cố nặn ra một nụ cười. Coi như là miễn cưỡng đi.

" Chuyện hôm qua là phát sinh ngoài ý muốn. " Nam nhân lên tiếng.

Đây là chuẩn bị thái độ ăn xong liền vứt bỏ. Xương An Diệp trừng mắt nhìn hắn, rõ ràng là lên án.

Nam nhân còn chưa kịp nói câu tiếp liền nhận được ánh mắt dao găm, thần sắc có chút vi diệu. Hắn ho nhẹ: " Đương nhiên tôi sẽ chịu trách nhiệm. Nếu như em không muốn có thể nói một tiếng hoặc là có ý kiến nào tốt hơn?? "


Xương An Diệp không hiểu tại sao lại có chút khép nép, nam nhân này trên người toả ra một loại áp lực vô cùng lớn làm người khác có chút sợ hãi. Cậu không thở được.

Xương An Diệp nhịn xuống khó chịu, nở một nụ cười: " Được. Nghe theo anh."

Nam nhân trước mặt dường như hài lòng với câu trả lời, gật đầu, thu lại khí tức.

Xương An Diệp nghiêng đầu: " ......" Hết rồi, không còn gì để nói sao?!

Cùng lúc đó tiếng của hệ thống vang lên:

\[ Thỉnh kí chủ sẵn sàng tiếp nhận cốt truyện.

Nhiệm vụ chính như cũ. (✿^‿^)

Nhiệm vụ phụ: ( cấp 1 ) tìm em trai ruột đã thất lạc của nữ chính. \]

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận