Xuyên Nhanh Nam Chủ Cực Phẩm Xuyên Thành Pháo Hôi


"Ai biết được sau khi chia tài sản bà Qúy có bám riết lấy không?"
"Đúng vậy, Đại Quốc hiếu thuận như vậy, nếu bà Qúy bám riết lấy thì cũng không có cách nào đúng không?"
"Nói đến chuyện Đại Quốc hiếu thuận, người hiếu thuận như vậy sẽ đưa ra chuyện chia tài sản sao?"
"Nhưng vừa rồi bà Qúy nói, là Đại Quốc đưa ra chuyện đó, cho nên..."
"Cho nên chắc chắn là bà già này muốn chia tài sản nhưng tại sao bà ta lại muốn vậy? Chắc chắn là Đại Quốc không thể làm việc được rồi? Nếu không thì tôi nghĩ không ra khả năng nào khác."
"Đại Quốc không thể làm việc...!chẳng lẽ Đại Quốc xảy ra chuyện gì rồi?"
"Đại Quốc bị đập vào đầu có lẽ rất nghiêm trọng."
"Nhưng Đại Cường nói Đại Quốc không sao mà, đã xuất viện rồi."
"Vậy thì không biết rồi, lát nữa đi hỏi Đại Cường."
Một nhóm người bắt đầu thảo luận về chuyện nhà họ Qúy chia tài sản .
Còn nhà họ Qúy, đã bàn bạc xong chuyện chia tài sản.

Người nhà họ Qúy thậm chí cả đội trưởng, đều thực sự khó tin.
"Đại Quốc, anh thực sự không cần gì sao?" Đội trưởng lại hỏi một lần nữa.
Bà Qúy vội vàng nói: "Đội trưởng, nó đều nói cái gì cũng không cần, không phải chúng tôi nói đâu." Bà sợ chết khiếp, nếu tên ác quỷ này muốn nhiều thứ, bà thực sự không dám phản đối.

Nhưng tên ác quỷ này lại cái gì cũng không cần, có lẽ là ác quỷ không thích đồ của người chăng? Bà Qúy nghĩ thầm.

Thực ra, không chỉ Bà Qúy nghĩ như vậy, ngay cả Vu Hồng cũng nghĩ như vậy.
Qúy Thanh Phi nói: "Tôi cái gì cũng không cần." Là một tu sĩ, nếu lấy đồ thì sẽ kết nhân quả, vì vậy hắn sẽ không lấy.

Huống hồ, hắn còn coi thường đồ của loài người.
Bà Qúy lập tức đắc ý nói: "Xem đi, không phải chúng tôi không cho nó đồ ăn, mà là chính nó không muốn." Quả nhiên, ác quỷ không thể ăn đồ ăn của loài người, nếu không thì sao lại không muốn?
Lúc này, bà Qúy đã quên mất vỏ khoai lang trên bàn trước đó.
Đội trưởng nhìn Qúy Đại Quốc, thực sự không biết nói gì: "Nếu anh cái gì cũng không cần? Vậy mấy ngày nay anh ăn gì? Còn mấy tháng nữa mới phát lương thực."
Qúy Thanh Phi: "..."
Đội trưởng nhìn vẻ ngốc nghếch của hắn thở dài: "Tôi làm chủ, cho Đại Quốc một trăm mười cân lương thực."
"Một trăm cân lương thực? Sao ông không đi cướp luôn đi?" Bà Qúy hét lớn.
Đội trưởng: "Anh ta không cần nhà không cần tiền, còn không được chia một trăm cân lương thực sao? Phải biết rằng những năm qua Đại Quốc lấy công điểm chia được lương thực và tiền không chỉ có vậy."
Qúy Thanh Phi động lòng, đúng vậy, Qúy Đại Quốc đi làm có lương thực và tiền, hắn chiếm thân phận của Qúy Đại Quốc, đã nợ nhân quả rồi, vậy cũng không ngại nợ thêm một chút, lấy lại phần thuộc về Qúy Đại Quốc, tương lai sẽ làm hai chuyện cho Qúy Đại Quốc.

Còn hai chuyện mà Qúy Đại Quốc muốn làm lúc còn sống, hắn phải hỏi Đỗ Đại Cường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui