Edit: Diệp Thanh Thu
Beta: LoBe
___
Sau đó môi hai người tách ra một chút, thanh âm trầm thấp, "Lúc kết hôn, quên cho em."
Lật Manh: "?"
Chính mình muốn chiếm tiện nghi người khác cũng không cần chụp loạn cái mũ này cho cô chứ, Lật Manh cô là loại người tùy tiện thế sao?
Ngữ khí Tần Quy Vân nhẹ vài phần, ánh mắt dịu dàng ấm áp, có vài tia căng thẳng khác thường, "Từ ba năm trước trở đi, tôi không hề có cảm giác gì với thế giới này, nhưng sau khi gặp được em......"
Lật Manh mặt than: "?"
Ba năm trước là chuyện quái gì thế, tại sao không có trong kịch bản thế? Hoặc cũng có thể là tình tiết không quan trọng cho nên không có.
Lời nói của Tần Quy Vân dừng một chút, khẽ cười một cái, sau đó giơ tay xoa tóc cô.
"Hôm nay là ngày vui, không nên nói mấy chuyện đó, Tiểu Vân Đoàn."
Tiểu Vân Đoàn, không phải tên fandom của Tần Quy Vân sao?
À quên, tên đã đổi thành Vân Bàn rồi. Anh nên nói là Tiểu Vân Bàn mới đúng chứ.
Lật Manh chỉ cảm thấy hơi thở đối phương quá mức nóng, làm hô hấp của cô khẽ run lên. Lật Manh bình tĩnh nhìn Tần Quy Vân một lúc, cánh môi đỏ tươi khẽ mấp máy, má lúm đồng tiền cũng xuất hiện.
Ảnh đế đại nhân thấy da mặt nàng trắng nõn, đột nhiên nổi lên sắc hồng.
Mắt hắn xinh đẹp đào hoa, nhẹ chớp, khóe môi cũng nhịn không được xuất hiện một tia cười dài.
Nàng cũng thực sự vui vẻ đi.
Lật Manh lại nghiêm túc tự hỏi, cho nên kế tiếp, muốn ly hôn thế nào đây?
Kế tiếp cốt truyện chính là Lãnh Linh cùng Tần ảnh đế diễn kịch, sau đó là một loạt hãm hại.
Nàng ghen ghét đến bản thân hoàn toàn thay đổi, bắt đầu các loại hãm hại nữ chính.
Tiếp theo là có thể ly hôn.
Từ ngữ mấu chốt: Ghen ghét, hãm hại nữ chính.
Ân, nàng yên lặng ở trong lòng dùng giấy bút ghi nhớ.Đúng rồi, còn cần cô nhi viện an ủi tiểu thiên sứ, chờ nam chính vả mặt.
Từ ngữ mấu chốt: Từ thiện, vả mặt.
Mới vừa ở trong lòng nghiêm túc ghi bút ký.
Liền nghe được tiếng xe vang lên.
Như là phản ứng dây chuyền, vô số âm thanh vang lên theo.
Của Cục Dân Chính chạy tới rất nhiều xe.
Xếp hàng dài.
Nới nghe nói phóng viên tới rồi, vốn là tới đoạt tin tức.
Bọn họ kỳ thật không quá tin tưởng tin nóng trên mạng.
Nói ở Cục Dân Chính nhìn thây Tần ảnh đế cùng một nữ nhân đi đăng ký kết hôn.
Ôm tâm thái vạn nhất, thời điểm xông đến, lại bị một màn trước mắt làm cho chấn kinh rồi.
Một hàng dài siêu xe, mênh mông cuồn cuộn dừng ở cửa Cục Dân Chính.
Quy củ xếp hạng ven đường không có lấn kín con đường.
Mỗi chiếc trăm vạn, cấp bậc xe ngàn vạn, đều treo lên chùm hoa đỏ chỉ có trong hôn lễ, bắt đầu truyền phát tin hôn lễ bắt đầu.
Tần Quy Vân nghe được tiếng xe, bước chân cũng dừng lại một chút, giương mắt tùy ý nhìn về phía cửa.
Nhìn đến những thứ đó dưới ánh mặt trời, cơ hồ là xe mới sáng lên lấp lánh.
Không có bất kì cảm xúc ngoài ý muốn nào, hắn thu hồi lại ánh mắt, sau đó nắm tay Lật Manh, bình tĩnh nói: "Ông nội đúng là thú vị."
Nghĩ đến lúc trước ông nội hắn lạnh nhạt đáp trả yêu cầu.
Không chịu cùng Lật Manh có tiếp xúc qua lại.
Hiện tại lại tự vả mặt mình, lôi kéo Lật Manh một lần thực hiện đúng trình tự kết hôn,
Lão nhân có lẽ đã đắc ý dào dạt cười đến hôn mê.
Hắn sợ nhiều siêu xe như vậy dọa nàng sợ, vừa muốn nhiều lời nói vài câu không cần để ý.
Lại nghe thấy người bên cạnh nhàn nhạt nói: "Thật ồn."
Tần Quy Vân cúi đầu nhìn nàng, phát hiện nàng nhìn mấy cái xe đó không hề có cảm giác, tú khí giữa mày nhẹ nhăn, giống như thật sự chỉ cảm thấy ồn ào mà thôi.
Nữ nhân hư hỏng muốn gả vào hào môn...... Lại không thích siêu xe.
Hắn nghĩ đến suy đoán lúc trước của mình, trầm mặc xuống, mới hỏi: "Ngươi lúc trước như thế nào lại muốn gả cho ta thẻ căn cước."
Lật Manh như đi vào cõi thần tiên, đột nhiên hồi hồn.
Ánh mắt sáng ngời, lời kịch này, hình như trong kịch bản có.
Nàng lập tức nhảy ra.
【 Nam chính lãnh khốc khinh thường nói: "Ngươi lúc trước như thế nào lại muốn gả cho ta thẻ căn cước." 】
【 Nữ xứng: "Bởi vì ta yêu ngươi." 】
【 Nam chính chán ghét: "Cút, cách ta xa một chút, tiện nhân." 】
Đây là đoạn cốt truyện nho nhỏ, có thể phân tích.
Tuy rằng cảnh tượng và kịch bản không giống nhau, nhưng nài ép rồi lôi kéo cũng có thể, dù sao có kết quả giống nhau là được.
Lật Manh không có chút tin tưởng gì với phân tích kiểu này, đã tuyệt vọng đến thịt muỗi cũng không buông tay.Nàng điều chỉnh lại biểu tình, muốn thiệt tình, muốn chân thành, muốn chân thành tha thiết.
Ta yêu ngươi là thông báo cuối cùng của nữ xứng.
Sau đó nàng ngẩng mặt lên, đôi mắt xinh đẹp sáng lấp lánh, lông mi nhẹ nhàng yêu kiều, mang theo vài phân câu nhân.
Nàng ra sức tưởng tượng, rốt cuộc đem cho hắn xem thành một...... Đào đóng hộp.
Vì để cường điệu tình cảm ái mộ, giọng nói của nàng kéo dài, gằn từng chữ một,
"Bởi vì, ta, yêu ngươi!"
Tần Quy Vân ngẩn ra, như là không thể tưởng tượng, ánh mắt nhẹ chuyển rơi xuống thiếu nữ trước mặt.
Trầm mặc một hồi, hắn rốt cuộc ý thức được nàng nói gì.
Đuôi lông mày khẽ nhếch, cặp mắt kia ngày thường lạnh nhạt, không mang theo bất cứ cái gì gọi là câu nhân đào hoa, giờ lại nhiều hơn một tầng ôn nhu, mềm mại đến kinh diễm.
Hắn nghe được hợp xướng xe hoa, vang bên tai.
Như là không cách nào khống chế, hắn giơ tay vuốt nhẹ mặt nàng, đầu ngón tay mềm nhẹ cọ cọ khóe môi nàng.
Lật Manh mắt nhìn rất mong chờ.
Cút đi, tiện nhân, ngươi mau nói đi a.
Ngay sau đó nàng lại sửng sốt, thanh niên kiêu mỹ này đã ôm lấy nàng, hắn dán chặt vào mặt nàng, thanh âm cứng nhắc.
"Tiểu ngốc tử."
Hắn nhẹ rũ mắt, thanh âm bình tĩnh.
Nhưng ở vị trí Lật Manh nhìn không tới, hắn lại đem mặt chôn sâu sau cổ nàng, sắc mặt trắng nõn đã sớm đỏ lên.
Trả lờiChuyển tiếp