Edit: Mạc Kỳ Nguyệt
Beta: LoBe
___
Bồn tắm rất nhỏ. Khi cô bị đè xuống nước, Tần Quy Vân cũng tiến vào theo, nước tràn lên chảy đầy xuống sàn. Anh không có cách nào để cùng nằm xuống với cô nhưng gương mặt không chút thay đổi quỳ gối ở hai bên người cô. Một tay đặt bên thành bồn tắm, tay kia đè xuống một bên vai Lật Manh. Tần Quy Vân cúi đầu xuống, ngậm lấy cánh môi Lật Manh.
Da của anh rất trắng, bọt nước mờ mịt lan ra từ mái tóc, đôi mắt đen không nhắm lại được phủ kín bởi một lớp hơi nước trong suốt.
Lật Manh kinh ngạc một lúc. Nhân vật nam chủ đang........ hô hấp nhân tạo cho cô sao? Tất nhiên, cũng có khả năng là nam chủ phát hiện bản thân sắp chết, cũng không kén chọn nữ chủ nữ phụ. Chỉ cần có một người bên cạnh thì lúc chết ít ra cũng thoát kiếp xử nam.
Tại sao biết nam chủ là xử nam? À, trong cốt truyện có giới thiệu qua. Tần Quy Vân, nam, giữ thân trong sạch, không có quá khứ giao du với nữ giới. Đây là thiết lập rất bình thường. Hiện tại những năm gần đây, có rất nhiều người muốn lân la làm quen, tạo scandal với nam chủ. Chẳng qua, Lật Manh vẫn tin tưởng rằng là một nam chủ, Tần Quy Vân không có khả năng có ý tưởng cấp thấp như vậy.
Vì vậy, Lật Manh khẳng định nam chủ chỉ đang đơn thuần là hô hấp nhân tạo thôi.
Tuy nhiên, nam chủ hơi nặng, cô sắp bị anh đè chết. Bồn tắm nhỏ như vậy, Tần Quy Vân cao như thế còn cố gắng chui vào.
Lật Manh cảm thấy mình chính là con cá trích có khuôn mặt dữ tợn bên trong hộp bị anh chen đến cả không khí cũng không đủ để thở, chỉ có thể yếu ớt mở môi, thậm chí còn cọ xát theo bản năng như muốn hỏi chuyện gì.
Cơ thể Tần Quy Vân cứng đờ, im lặng một lát, hơi thở của anh trở nên nặng nề hơn. Lật Manh cảm thấy động tác này quá thiếu chuyên nghiệp. Cô không thể hô hấp, càng thiếu dưỡng khí hơn.
Cuối cùng, người đàn ông phía trên nghĩ tới gì đó, anh nhanh chóng đưa tay luồn qua cánh tay của cô, giữ lưng đưa Lật Manh từ trong nước ra ngoài.
Lật Manh ngẩng đầu ra khỏi mặt nước, há miệng thở, suýt chút nữa ngộp chết cô rồi. Tuy là không khí rất khó thở nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với vừa nãy. Lông mi của cô dính đầy nước, mái tóc đen quấn quanh cánh tay anh, cánh môi đỏ tươi khẽ mở.
Tần Quy Vân chăm chú nhìn cô một lúc, ánh mắt sâu đen láy hiện lên một tia kiềm nén. Giọng nói lãnh đạm lại khàn khàn:
"Chưa từng hôn qua."
Ở trong nước, Lật Manh bị sặc, không biết bơi. Nhưng Tần Quy Vẫn lấy hơi, lại không biết trao đổi cho Lật Manh bằng cách nào, đại khái là do không có kinh nghiệm hôn.
Lật Manh ho khan một cái, mùi khói trong phòng tắm quá nồng nặc, căn bản không để ý anh nói cái gì. Khuôn mặt Lật Manh mềm mại như quả vải lột vỏ ngâm nước. Khi ho khan, má lúm đồng tiền trên mặt mơ hồ xuất hiện. Thân thể nhỏ xinh ẩn trong nước, vạt áo rộng trôi nổi, vô tình lộ ra vòng eo xinh đẹp trắng nõn của cô. Ánh mắt Tần Quy Vân sâu hơn, trở nên có chút nguy hiểm.
Áo sơ mi trắng trên người anh đã ướt hết, gần như trong suốt dán vào cơ thể, kéo dài đến thắt lưng. Đường nét cơ bụng như ẩn như hiện và vòng eo nhỏ đều lộ rõ trước mặt thiếu nữ. Vẻ mặt của thanh niên vẫn trong trẻo lạnh lùng như trước, khẽ nâng cằm, lông mi dài hơi rũ xuống, môi mỏng màu đỏ bị nước thấm ướt mang theo một tia tà khí của sự cám dỗ.
Lật Manh không có bất cứ phản ứng nào, hơn nữa ánh mắt cũng nhìn hướng khác. Nam chủ cởi quần áo trần truồng chạy cũng là cách làm thông minh. Dù sao thì ở hiện trường hỏa hoạn mà mặc quần áo thì dễ dàng dẫn lửa thiêu thân. Cô đưa tay muốn đẩy Tần Quy Vân ra, chỉ sợ lại bị ấn vào trong nước. Ngón tay của cô hơi dùng sức bám lấy quần áo sau lưng anh.
Con ngươi Tần Quy Vân khẽ co rút, cũng không nói gì thêm, mà Lật Manh cũng cảm thấy có gì đó không đúng. Ngón tay cô hình như chạm vào một chất lỏng sền sệt.
Hở?