[Note: Trong chương này mình đã cắt đi 2 câu thoại và một số hướng dẫn nói về game, cũng đã thay đổi một số chỗ cho dễ hiểu và đúng với tựa game Liên Minh Huyền Thoại.]
Lâm Thư đăng nhập vào game, vừa thiết lập trò chơi vừa hỏi cô "Đấu hạng hay là đấu thường? ”
"Đấu thường." Thanh Nhược trả lời xong thì màn hình của Lâm Thư Dung cũng đúng lúc hiện ra một lời mời.
Hắn nhìn ID của người đang mời, lại nghiêng đầu nhìn ID của cô, nhấp chuột đồng ý.
Tên tài khoản hắn đang dùng là vừa nhìn liền biết là của nữ sinh 'Đẹp nhất không phải trời mưa', mà Thanh Nhược...!'Thúc thúc hèn mọn hắc hắc'
Lâm Thư Dung lựa chọn trầm mặc.
"ADC?" Thanh Nhược nghiêng đầu hỏi hắn, thanh âm của cô rất nhẹ, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy chờ mong cùng có chút khẩn trương.
Lâm Thư Dung tùy ý gật đầu, hai tay rời khỏi chuột và bàn phím, ba ngón tay phải và năm ngón tay trái đan xen vào nhau "Đã lâu không chơi, sợ sẽ kéo chân của em.”
Thanh Nhược cười "Em sẽ hỗ trợ cho anh.”
"Em thường chơi tướng nào ở vị trí đấy? ”
Thanh Nhược bắt đầu nhấc tay đếm đếm: "Nami, LuLu, Morgana, Janna..."
Sau khi kết hợp đủ người chơi, bước vào khu vực chọn tướng, Lâm Thư Dung gọi Draven trước, thanh âm nhẹ nhàng hỏi cô "Braum, Alistar biết chơi sao?”
Thanh Nhược quả nhiên lắc đầu, sau đó ấn chọn Nami "Chưa từng chơi qua."
Lâm Thư Dung trên trán lộ ra một đường hắc tuyến, nuốt nước miếng, cố gắng trấn định giọng điệu, ôn nhu nói với cô " Ở vị trí hỗ trợ, hai vị tướng này rất mạnh, đều rất lỳ đòn, Alistar có choáng váng, có thể đẩy đối thủ ra xa hoặc đẩy vào phạm vi công kích, sau này còn có thể đi đầu mở combat, Braum có khiên, có nội tại, chiêu cuối cũng có thể dùng mở đường.
”
Lâm Thư Dung vừa nói với cô, vừa mở bảng ngọc của tướng ra, quả nhiên là ACC của nữ hài tử, đoán chừng bảng ngọc không phải lên mạng xem bừa thì chính là nhờ gà mờ nào đó giúp đỡ, không chỉ riêng của ADC hỗn loạn mà tất cả các bảng ngọc đều đang bị xếp rất lung tung lộn xộn.
Hắn khuyên nhủ một cách rất kiên nhẫn và ôn nhu, đổi lại Thanh Nhược nhẹ nhàng trả lời một câu "Em biết nha, nhưng bọn họ rất xấu, em chính là thích loại phát sáng như Nami, xinh đẹp ~"
Lâm Thư Dung trầm mặc, nghĩ thầm, có đẹp đến đâu thì cũng chỉ là một con cá yêu tinh mà thôi.
Quay đầu nhìn kỹ năng triệu hồi sư của nàng, chỉ có thể yếu ớt đề nghị "Thanh Nhược, em mang theo suy yếu cùng chớp nhoáng, không cần mang trị liệu, tôi sẽ mang theo cái đó.”
Thanh Nhược nghiêng đầu liếc mắt một cái, lần này chỉ nga một tiếng rồi ngoan ngoãn thay đổi.
Lâm Thư Dung cuối cùng cũng thầm thở nhẹ một hơi.
Trong thực tế, hắn có chút lo lắng và khẩn trương, đã hai năm không chơi Liên Minh Huyền Thoại.
Khi vào giao diện, Lâm Thư Dung nhìn cấp bậc của hai bên, đối phương có 1 bạch kim II, thấp nhất là bạc V, ba người còn lại đều là hạng vàng.
Bọn họ bên này có bốn hạng vàng, chỉ có người đi rừng là bạc II.
Thanh Nhược đột nhiên đặt tay lên tay phải đang cầm chuột của Lâm Thư Dung, làm Lâm Thư Dung hơi giật mình sửng sốt, chỉ là hắn không biểu hiện ra ngoài, mím môi quay đầu nhìn cô.
Thanh Nhược cười tủm tỉm với hắn "Chúng ta đang áp dụng chiến thuật 'Không cần sợ hãi, giáp mặt chính là đánh" hay là chiến thuật "phát triển bí mật”?"
Lâm Thư Dung nghiêm túc suy nghĩ một chút "Trước phát triển bí mật, đánh giá trình độ đối phương rồi mới quyết định công hay thủ.”
Thanh Nhược liền cười "Cũng có ngày anh chọn cách đánh bí mật, em đã xem rất nhiều video thi đấu của anh, đặc biệt là lúc anh chơi Draven, gặp chính là đánh, không có khái niệm lẩn trốn, trên bàn phím cũng không sử dụng đến phím B*"
*[Phím B trong Liên Minh: Quay về cơ sở.]
Lâm Thư Dung nhướng mày cười rộ lên "Đã Sử dụng tướng Draven thì không thể sợ hãi, đặc biệt là trong thi đấu chuyên nghiệp, sau khi giết được ba mạng người là có thể cất cánh, nếu như sợ, vị tướng này lại không có skill dịch chuyển, cả trận đấu coi như là kẻ phế bỏ.”
'Chào mừng bạn đến với Liên minh Huyền Thoại!’
Thời điểm trò chơi bắt đầu, tay của Thanh Nhược còn đặt trên tay Lâm Thư Dung, Lâm Thư Dung cũng không nóng nảy "Ân?" Ánh mắt hắn ôn nhu nhìn cô.
Thanh Nhược cười "Em chính là muốn cầm tay anh một lát nữa.”
'Kẻ thù còn 30s nữa sẽ đến trận địa, nghiền nát chúng! ’
Lâm Thư Dung dứt khoát thu tay trên bàn phím về, tư thế ngồi nhàn nhã, bày ra dáng vẻ cho cô sờ đến lúc nào thỏa mãn thì thôi.
Thanh Nhược thật cẩn thận chạm vào ngón tay bị đứt lìa của hắn, sau đó mới quay đầu nhìn màn hình "Bắt đầu rồi! ”
Lâm Thư Dung mím môi cười, dựa vào ghế nhìn đường nét xinh đẹp của cô gái nhỏ trong một hai giây rồi ngồi thẳng người dậy.
Thời điểm vào trận, Lâm Thư Dung hướng Thanh Nhược phân chia rõ ràng đường đi và trách nhiệm, Thanh Nhược cả khuôn mặt lộ rõ vẻ hoang mang, nhưng vẫn rất ngoan ngoãn gật gật đầu, làm hắn có chút muốn đưa tay xoa xoa đầu của cô.
Diệt tiểu binh là kỹ năng cơ bản của trò chơi này và cũng là kỹ năng cơ bản khó luyện nhất, nhưng với tư cách là một cựu ADC chuyên nghiệp, Lâm Thư Dung trong 80% trường hợp vẫn có thể đảm bảo không để một binh lính nào của đối phương lọt vào.
Trong một đợt binh thì sẽ có 3 tiểu binh cận chiến, 3 tiểu binh tầm xa.
Cứ cách một đợt binh thì lại có một tiểu pháo.
Trừ bỏ đợt tiểu binh đầu tiên là 1 phút 30 giây, sau đó sẽ cứ đều đều 30 giây xuất một đợt tiểu binh.
Thiếu người đứng đầu, thì tiểu binh chính là yếu tố quan trọng quyết định.
Chuột có lệch một chút, đợt binh đầu tiên Lâm Thư Dung bỏ sót một tên.
Lâm Thư Dung mím chặt môi, ánh mắt hoàn toàn trầm xuống.
Đối diện là tổ hợp đường dưới của nhà thám hiểm Ezreal và thiên thần sa ngã Morgana.
Lâm Thư Dung bỏ lại một tên lính, sau đó giọng điệu thoải mái nói với Thanh Nhược
"Tôi sẽ đánh tiểu binh trước mặt Ezreal, em hãy ném Q, hướng bên trái một chút, nếu bị chặn đường trước mặt, hắn ta sẽ đi về phía bên trái."
Thanh Nhược rất nghiêm túc gật gật đầu "Được.
”
Lâm Thư Dung giết chết một tên tiểu binh "Q.”
Thanh Nhược ở bên cạnh còn tự lồng tiếng: "Hắc! ”
Lâm Thư Dung đã ấn kỹ năng Q, skill của Thanh Nhược đánh không trúng, Lâm Thư Dung tấn công ADC của đối thủ, Ezreal và Morgana liền đánh trả.
Hắn cố gắng di chuyển để né chiêu thức Q của Ezreal nhưng lại không thể tránh được sự kiểm soát của Morgana.
Lâm Thư Dung bị đánh cố định lại một chỗ nhưng cũng không sốt ruột "Thanh Nhược, sử dụng A đánh vào ADC của đối phương.
”
"Được."
Sau một đợt đánh giáp mặt với nhau, ADC của team bên kia chỉ còn chưa đầy 1/5 lượng máu của Lâm Thư Dung.
Hai người lui ra sau tiếp tục diệt binh, Thanh Nhược ở một bên nịnh nọt lấy lòng "Vừa rồi chỉ là sai lầm, lần sau chắc chắn em sẽ làm tốt hơn.”
Lâm Thư Dung chỉ cười gật gật đầu.
Nếu là trước đó, hắn đã sớm nổi giận mắng đồng đội heo rồi.
Hiện tại ngược lại một chút cảm giác tức giận cũng không có.
'First Blood' (giọt máu đầu tiên)
Trong tai nghe vang lên âm thanh nhắc nhở, người đi đường giữa phe của họ đã bị giết.
Ngay sau đó, 'Double Kill'
Người đi rừng của họ cũng chết giữa chừng.
Thanh Nhược mím môi không nói nên lời, Hai người còn đánh không lại người ta một người.
Người đi rừng gửi một tin nhắn trên kênh chat "Do tôi"
Người đi đường giữa trả lời "Không sao đâu.”
Thanh Nhược nhếch môi cười cười.
Trận đấu đã diễn ra được 5 phút, Lâm Thư Dung nhìn ADC đối phương diệt binh, giật giật khóe miệng.
"Thanh Nhược, trước tiên hãy tập trung đánh Ezreal, kỹ năng có thể trúng thì tốt, không thể trúng thì hãy A hắn, đừng hoảng hốt."
"Được."
Sau đó Lâm Thư Dung mang theo Thanh Nhược lòng tràn đầy tự tin cùng hoan hỷ vui vẻ tiến lên.
Nhưng, chỉ mới được một lúc, Thanh Nhược vì sai lầm mà chết trước.
Lâm Thư Dung quay mặt sang liền nhìn thấy dáng vẻ buồn rầu của cô gái nhỏ, thở dài, quyết định rút bớt một cái phụ trợ, mấy giây sau liền bị ADC đối phương chém nghẻo.
Thanh Nhược quay đầu nhìn hắn "Anh có thể không chết nha.
”
"Đây gọi là chết vì tình đấy."
Thanh Nhược bĩu môi.
Thanh Nhược tỏ vẻ không phục, sau khi sống lại liền kéo Lâm Thư Dung đi tìm Ezreal và Morgana của đối thủ muốn tiếp tục đánh, nhưng Ezreal đã giết được hai mạng người, Lâm Thư Dung chỉ mới giết được một, hơn nữa Ezreal có dịch chuyển, Thanh Nhược sử dụng kĩ năng nhưng chỉ trúng một người, bị Morgana dùng skill cố định lại ở đó.
Thanh Như chết chắc, Lâm Thư Dung chậm rãi lui về dưới trụ.
Thanh Nhược ở bên cạnh đánh một cái vào tay hắn, rất tức giận "Tại sao thấy em sắp chết mà anh còn chạy?! ”
Lâm Thư Dung vừa giết binh lính vừa hỏi cô, "Khụ, ý em là muốn tôi chết theo em à?”
Thanh Nhược hừ một tiếng.
Lâm Thư Dung nhìn vị trí di chuyển của đồng đội sau khi sống lại, lại nhìn Jungle (người đi rừng) của bọn họ đang ngồi xổm trong bụi cỏ ở đường dưới.
Người đi đường giữa và đi rừng của đối phương không thấy đâu, chỉ thấy người đi đường dưới bên kia nghênh ngang mà xuất hiện, rõ ràng là đang muốn thu hút sự chú ý của team hắn.
Thế nhưng, đáng thương là Jungle nhà hắn cùng Thanh Nhược lại bị người ta dụ dỗ đến sung sướng vui vẻ, kéo nhau chạy lại chuẩn bị tấn công người đi đường dưới bên kia.
Lâm Thư Dung chỉ có thể cười, đi theo.
Kết quả chính là bốn người team đối phụ cùng nhau nhảy ra.
Tại kênh chat.
Ở nhà một mình không thể kiềm chế được: Người đi rừng, người đi đường dưới, ba người là SB* sao?
[*Trong tiếng Trung Quốc SB có nghĩa là shabi = ngu ngốc, xuẩn ngốc.]
Thanh Nhược trợn trắng mắt: Ngươi thì lợi hại rồi, người lợi hại nhất trong 5 người, được chưa?
Người đi rừng thực bất đắc dĩ: Đã cố gắng hết sức.
Ở nhà một mình không thể kiềm chế được: Học sinh tiểu học thì về nhà mà làm bài tập cho tốt, SB.
Thanh Nhược vẫn còn muốn mắng, Lâm Thư Dung đã vươn tay xoa xoa đầu nhỏ của cô "Không cần tức giận với loại người này”
Nhưng chính hắn trong lòng lại yên lặng ghi nhớ tên kia, mày chờ đó cho ba.
Người đi đường giữa của đối phương phát ra một câu: AD* team bọn này hơn AD nhà chúng mày tận 30 điểm.
[*AD (Attack Damage): có nghĩa là Sát thương Vật Lý (Sức Mạnh Công Kích)]
Bây giờ là 12 phút rưỡi, AD hơn 30 điểm là một khái niệm khủng khiếp như thế nào.
Đường trên còn ở Balabara: "Giết nhiều lính thì có cái gì, vẫn là bị người ta đánh thành chó.”
Lâm Thư Dung lười để ý tới hắn, ôn nhu mềm giọng cùng Thanh Nhược nói hai tiếng làm cho cô không nổi giận.
"Em trước hãy luyện Hòm Bảo Hộ Mikael*, nếu tôi bị Morgana khống chế, em liền ném cái này ra giúp tôi, được không?"
Thanh Nhược gật gật đầu.
[* Hòm Bảo Hộ Mikael là một món đồ bảo vệ đồng đội cực tốt dành cho tướng Hỗ Trợ ]
Lâm Thư Dung mỉm cười, cúi đầu cọ cọ vào bả vai cô "Trước chúng ta đừng đánh nhau với bọn họ, hiện tại Ezreal vừa chiếm được một cái trang bị của tôi, lại chính là thời kỳ cường thế, chờ em làm ra, tôi lại bổ sung máu rồi sẽ cùng chúng quyết chiến sau.”
Sau đó hai người lại cùng người đi rừng của team bên kia đánh một trận, Thanh Nhược còn chưa kịp đưa trang bị cho Lâm Thư Dung, Lâm Thư Dung đã chết oan uổng.
Thanh Nhược vui vẻ chạy đi, còn thật sung sướng cười đến cong cong mi mắt nói với hắn "Em thực sự muốn đưa cho anh, thật đấy.
Nhưng đầu óc của em phản ứng hơi chậm một xíu, anh biết mà?”
Lâm Thư Dung gật đầu, thờ ơ "Tôi biết.
”
Hắn nghĩ hắn vẫn nên là tự dựa vào mình đi thôi.
Thời điểm cả nhóm cùng lên, Lâm Thư Dung ở phía sau tiêu soái mà đi, cả team đều chết chỉ còn lại một mình hắn.
Trong kênh chat hiện lên tin nhắn "Đã sợ thì đừng có đoạt đầu người, vừa núp phía sau vừa cướp đầu người là cẩu, đúng là bị thiểu năng trí tuệ.
”
Lâm Thư Dung rất vui vẻ nhặt trang bị, sau đó gọi Thanh Nhược "Đi theo ca ca ~"
Thanh Nhược ừ một tiếng, liếc mắt nhìn hắn, "Ca ca?”
Lâm Thư Dung lập tức nhìn cô nở một nụ cười lấy lòng "Tỷ tỷ, đi theo đệ đệ.”
Lâm Thư Dung chết ba lần, cầm năm cái đầu người.
Hiện tại hắn đã có thể bay lên.
ADC đối diện và các tướng có kỹ năng hỗ trợ hoàn toàn không chạm được vào được hắn, bản thân Draven lại là ADC có tính sát thương cao, chỉ cần nhìn thấy đối thủ là đánh, một lát sau Lâm Thư Dung đã giết được thêm hai mạng.
Trên kênh chat liền xuất hiện tin nhắn "ADC đối diện là diễn viên à?”
Ngốc nghếch.
Thanh Nhược trợn mắt, hoàn toàn không muốn để ý tới hắn.
Lâm Thư Dung cười hỏi nàng "Thanh Nhược, em nói xem, các kỹ năng của em khống chế người cũng không được, tấn công cũng không trúng, không bằng chọn một tướng có khả năng chịu đòn tốt."
Thanh Nhược dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn một cái "Lâm Thư Dung, anh có biết kỹ năng của anh vì sao có thể đánh trúng bọn họ không?”
"Ừm hừ ~ em nói nghe một chút."
Lâm Thư Dung hiện tại cả người đều thả lỏng dựa vào ghế, chậm rãi nhàn nhã di chuyển tướng của mình đi dạo trong hẻm núi Triệu Hồi Sư.
Một mặt là vì hắn hiện tại đã tìm lại được cảm giác, tế bào thần kinh của những ngón tay như đang dần thức tỉnh lại, trở nên linh hoạt hơn rất nhiều, tay phải của hắn cũng đang dần quen với việc điều khiển chuột.
Mặt khác, dù là đối thủ hay đồng đội, họ đều...Thật sự chơi rất tệ...!
Thanh Nhược phi thường đắc ý, tự cho là hợp lý mà phân tích
"Mặc dù kĩ năng của em ném không trúng đối thủ nhưng lại vô tình phong tỏa tứ phía khiến chúng không thể trốn đi đâu được, đúng lúc này anh liều sử dụng skill giết chết bọn họ một cách dễ dàng.
Lại nói, anh là ADC của team mà em chỉ là một vị tướng hỗ trợ, em không thể né tránh những đợt tấn công của chúng, sau khi thấy em trúng chiêu họ đều bận rộn chém chém em, lúc này anh lại có thời gian an toàn lui về."
Thanh Nhược lắc lắc đầu "Em đều phải dụng tâm chịu khổ như vậy nhưng anh cư nhiên không nhìn ra, ai ~"
Lâm Thư Dung thiếu chút nữa cười đến chảy nước mắt, cô nghĩ được thế này hắn cũng bái phục luôn.
"Thanh Nhược, có được sự trợ giúp của em chính là may mắn của tôi, cảm tạ rất nhiều."
Cô gái nhỏ hào phóng phất phất tay "Không có gì không có gì, đó là nhiệm vụ của tướng hỗ trợ mà.".