Xuyên Nhanh Nhãi Con Ta Nuôi Dưỡng Lại Hắc Hóa Rồi


"Đúng vậy.

" Hệ thống thò đầu ra: "Bị sốt rồi.

"
"Tôi đi gọi bác sĩ.

" Tay Nhan Yên bị nắm lấy, tay đối phương nóng ran, đầu ngón tay run rẩy.

"Không cần, ho! " Lục An nắm tay thành nắm đấm đưa lên miệng, tay còn lại từ từ buông nàng ra: "Không cần phiền phức, ngủ một giấc là khỏi.

"
Cậu còn chưa nói xong nhưng Nhan Yên đã hiểu ý cậu.

Cậu sợ mới đến đã làm phiền người khác nhiều lần sẽ bị ghét bỏ, khiến người ta thấy cậu quá phiền phức.


Sống cẩn thận như vậy, Nhan Yên thở dài ngồi xuống bên giường, ngẩng đầu nhìn cậu, mái tóc đen mềm mại rũ xuống: "Nhưng cậu bị bệnh rồi.

Không đi khám bác sĩ thì cũng phải uống thuốc.

"
"Không có gì là phiền phức cả, cậu là người của tôi, không cần phải lo lắng nhiều như vậy.

"
Một đoạn cổ trắng ngần ngẩng lên, như con thiên nga bị hành hình, dựa vào bên cạnh cậu.

Đôi mắt Lục An cong lên, ánh mắt dần sâu nhưng không có nhiều ý cười, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt nàng, như muốn nhìn thấu qua chút quan tâm này để thấy được bản chất đùa giỡn của nàng: "Được, đều nghe cậu.

"
"Vậy tôi đi lấy, cậu đợi tôi một chút.

"

"Sao có thể làm phiền tiểu thư được.

" Lục An đứng dậy định đi: "Tôi tự đi là được rồi.

"
"Cậu bị sốt ngốc rồi à, sao tự nhiên lại gọi tôi là tiểu thư rồi, trước giờ không phải vẫn gọi là Nhan Yên sao, ngủ ngon đừng nhúc nhích.

"
Nhan Yên không dừng lại, quay người đi luôn, bước chân vội vã chạy xuống lầu.

Lục An nhìn cánh cửa phòng chưa đóng chặt, khe hở đó là nguồn sáng duy nhất trong căn phòng tối tăm này,
Vết thương cũ do roi da để lại đau âm ỉ, Lục An chậm rãi thu lại nụ cười, đưa tay che ngực ho khan, năm ngón tay từ từ khép lại, như muốn nắm lấy thứ gì đó.

Hôm qua không phải vẫn ổn sao, sao sáng nay dậy lại sốt thành thế này.

Nhan Yên cau mày, nhìn Lục An uống thuốc xong vẫn không yên tâm, đi tìm dì Vương xin túi chườm đá dùng khăn quấn lại đắp lên mặt Lục An, ngồi bên cạnh chăm chú trông cậu.

"Sao tự nhiên lại bị bệnh rồi.

" Nhan Yên hỏi hệ thống: "Có phải do những vết thương cũ đó bị viêm không?"
Hệ thống lóe lên, không chắc lắm mà nói: "Có lẽ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận