Xuyên Nhanh Nhãi Con Ta Nuôi Dưỡng Lại Hắc Hóa Rồi


"Ông nên mừng vì ông vẫn có thể sống nhếch nhác như vậy.

" Lục An lấy ra thứ cuối cùng có liên quan đến ông ta, không ngoảnh đầu lại: "Chứ không phải trong một đêm mưa nào đó uống say rồi chết bất đắc kỳ tử.

"
"Mày cái đồ tạp chủng nói lại lần nữa xem? Ông chủ kia có đưa tiền cho mày không, đưa hết ra đây!"
Cha dượng cầm chai rượu lảo đảo vịn tường đứng dậy, đi hai bước lảo đảo dừng lại trước mặt Lục An, không còn giống như một bức tường đủ che chắn cho anh nữa, Lục An đã có thể dễ dàng vượt qua ông ta.

Khoảnh khắc lướt qua nhau, hình ảnh bản thân tuyệt vọng và bất lực trong ký ức như ngẩng đầu lên, đối mặt với Nhan Yên đang cau mày nhẫn nhịn chờ đợi bên ngoài cửa.

Nhan Yên bị chú Vương ngăn không cho lại gần nhưng chân lại không vui vẻ đá đá vào hòn đá bên đường, mơ hồ còn có thể nghe thấy nàng lẩm bẩm gì đó để trút giận cho anh.

Khóe môi Lục An cong lên, từ trên cao nhìn xuống cha dượng, ánh mắt còn sót lại vẻ lạnh lùng: "Những gì nên trả ông, tôi đã trả hết rồi.


"
"Mày nói gì? Tao nói cho mày biết, không có tao nuôi mày lớn như vậy! "
Lục An không nghe cha dượng nói nữa, không chút do dự rời khỏi con hẻm tối tăm này.

Cô gái ở đầu hẻm nhìn thấy anh, trong nháy mắt đôi mắt như bừng sáng, nhanh chóng đi đến trước mặt cậu kéo tay áo cậu: "Sao đi lâu thế, người đó lại đánh anh à?"
"Cho em xem nào.

"
"Không có.

" Lục An bất lực nhìn cái đầu bên cạnh, mặc cho nànglật qua lật lại kiểm tra: "Chỉ nói vài câu thôi, không sao đâu.


"
"Tốt nhất là như vậy.

" Nhan Yên liếc nhìn vẻ mặt của Lục An, thấy vẻ mặt anh vẫn bình thường mới yên tâm: "Đi thôi, về nhà, dù sao sau này cũng không đến đây nữa.

"
Nhà, bước chân Lục An khựng lại, Nhan Yên không hiểu nhìn lại, anh cụp mắt xuống, dừng lại trong bóng tối ngẩng đầu nhìn nàng.

"Sao vậy?"
"Về nhà sao?"
"Tất nhiên rồi, không phải đã nói từ lâu rồi sao, anh ở cùng em thì đó gọi là nhà.

" Dù sao thì trong thời gian anh cần trưởng thành, Nhan Yên sẽ ở bên anh.

Còn về sau này sao, anh không còn cần sự che chở nữa, anh đi con đường rộng lớn của mình, phát triển rực rỡ, còn nàng ra nước ngoài tự do tự tại, cũng là một chuyện tốt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận