Ngày hôm ấy trời tuy rằng không mưa nhưng lại âm u khiến cho lòng người càng thêm khó chịu.
Cố Nhã Thanh đau buồn mà ôm lấy bia mộ của hai người thân mình mà khóc đến tê tâm liệt phế, Cố Vân Hàm cũng quỳ gối trước bia mộ của cha mẹ mình mà nức nở.
Hai anh em bọn họ đều cũng chỉ mới cấp ba còn rất trẻ nhưng chưa kịp báo hiếu cho cha mẹ mình thì đã không còn có cơ hội nữa rồi.
Hạ Hạ đứng ở phía sau, trên tay cầm một bó hoa cúc trắng.
Không khí chia ly đau buồn thế này khiến cho lòng cô cũng rất khó chịu, những cảnh như thế này rất dễ làm cho người ta tưởng niệm về quá khứ chia ly.
Đúng thật là chẳng vui vẻ gì.
Khi mà Cố Nhã Thanh và Cố Vân Hàm đều ngừng khóc thì Hạ Hạ lên đặt bó hoa cúc trắng tại trước bia mộ của cha mẹ Cố.
Cô nói: "Vân Hàm cùng Nhã Thanh sẽ được con chăm sóc thật tốt, cô chú đừng lo lắng."
Cố Vân Hàm cũng vừa qua độ tuổi mười tám không lâu còn Cố Nhã Thanh thì vẫn còn ở độ tuổi mười bảy với số tuổi hiện tại của hai anh em thì khó mà có thể kiếm tiền đủ để nuôi sống cùng đóng học phí nên Hạ Hạ trở thành người giám hộ của hai người.
Gọi là người giám hộ vậy thôi chứ cả hai cũng đều có ý thức tư tưởng sống hết cả rồi, cô cũng trở thành người thân của hai người.
Nhà của cha mẹ Cố không thể nào bán đi được vì đây cũng là tài sản hai người để lại cho hai anh em Cố Vân Hàm nên Hạ Hạ phải chuyển đồ từ nhà mình sang nhà hai người rồi lại bán nhà của cô đi.
Nếu người bình thường thì cũng sẽ thấy tiếc nuối, dù gì mỗi ngày đều nhìn qua nhà đối diện là ngôi nhà từng là nơi mình ở ngần ấy năm trong lòng cũng có chút không dễ chịu nhưng Hạ Hạ thì khác cô xuyên qua nhiều thế giới sống biết bao nhiêu là nơi khác nhau rồi sao có thể tiếc những vật chất như thế này được.
Đối với cô thì nơi nào cũng như nhau, miễn sống được là tốt rồi.
Tâm trạng của Cố Nhã Thanh theo tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mà giảm xuống một cách nghiêm trọng.
Thậm chí có khả năng nàng sẽ mắc chứng bệnh trầm cảm, Cố Vân Hàm cũng nhận ra điều này.
Dù gì bây giờ Cố Nhã Thanh cũng là người thân duy nhất còn lại trên thế gian này của Cố Vân Hàm, hắn đương nhiên rất lo lắng không nhịn được mà tâm sự với Hạ Hạ: "Cô ơi, Nhã Thanh...!em ấy cứ như thế này có chút không ổn."
Hạ Hạ cũng cảm thấy kỳ quái, rõ ràng cú sốc cha mẹ mất dù có lớn đến bao nhiêu thì cũng không thể đem lại chứng bệnh trầm cảm được, nhưng nếu không tính là bệnh trầm cảm thì Cố Nhã Thanh cũng không thể nào sầu đến mất ăn mất uống như thế.
Chẳng lẽ cốt truyện đổi mới đã tới, vị nữ sinh xuyên không kia cũng chuyển vào trường học rồi?
"Em cứ lo nấu cơm đi, cô lên phòng Nhã Thanh tâm sự với em ấy."
Hạ Hạ đi đến phòng của Cố Nhã Thanh gõ cửa, giọng Cố Nhã Thanh nhanh chống vang lên: "Chị Đình à?"
"Ừm, là chị."
Sắc mặt của Cố Nhã Thanh nhợt nhạt mở cửa cho Hạ Hạ, nàng hỏi: "Đến giờ ăn cơm tối sao? Em không ăn đâu."
Hạ Hạ lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc mà đi vào phòng của Cố Nhã Thanh.
Nàng cũng không có ngăn cản Hạ Hạ, xem ra cũng đoán được cô đến đây không phải để gọi Cố Nhã Thanh ra ăn cơm tối.
Bây giờ Cố Vân Hàm vẫn còn đang chuẩn bị bữa tối ở dưới bếp, Hạ Hạ tranh thủ lên đây nói chuyện với Cố Nhã Thanh.
"Em gần đây sức khỏe xuống dốc không phanh có phải là vì Đường Tư Vũ không?"
Cố Nhã Thanh hoảng hốt vội phủ nhận: "Không...!không có...!liên quan đến thầy Đường."
Càng nói giọng của Cố Nhã Thanh càng nhỏ lại càng cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt Hạ Hạ.
Hạ Hạ nói tiếp: "Có phải lớp em vừa có một nữ sinh chuyển đến, còn là vị hôn thê của Đường Tư Vũ?"
Cố Nhã Thanh ngước mặt, ánh mắt hoảng loạn mà nhìn Hạ Hạ: "Chị Đình sao chị biết."
Quả nhiên Hạ Hạ đoán không sai, cốt truyện sửa đổi bắt đầu rồi.
Có điều cô vẫn không nghĩ ra được tác giả sao có thể để nữ phụ và nam chủ kém nhau gần bằng mười tuổi lại có thể có hôn ước với nhau được.
Nữ phụ và nữ chủ đều bằng tuổi nhau đều kém nam chủ gần mười tuổi, chẳng lẽ tác giả này có sở thích yêu người lớn tuổi hơn mình sao?
Tạm thời gác việc đó sang một bên đi, chuyện tiếp theo là Hạ Hạ nên giúp Cố Nhã Thanh nhanh chóng tỏ lòng mình với Đường Tư Vũ, nếu như Đường Tư Vũ cũng có cảm tình với Cố Nhã Thanh thì mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều, cô cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ còn nếu như còn chưa có cảm tình thì Hạ Hạ sẽ bày ra một mưu khác.
Còn về nữ sinh xuyên không thành nữ phụ kia tạm thời không cần ngó ngàng đến, nếu như gây bất lợi thì xử lí còn không thì không cần nhìn ngó đến làm gì..