Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu

Cùng một chỗ?

Trong lòng Phượng Triêu Ca cự tuyệt.

Thế nhưng là, thái giám tổng quản Từ Hỉ lại nói: “Phong Đan bạch lộ trì chỉ có một, nương nương người cùng Hoàng Thượng ở một chỗ có gì không thể? Tuy rằng nương nương người chưa thị tẩm, nhưng ngài là nữ nhân củ hoàng thượng....”

Nghe không nổi nữa.

Phượng Triêu Ca cắt ngang Từ Hỉ mà nói: “Cùng một chỗ thì cùng một chỗ!”

Dù sao thân thể hai người trao đổi, đã sớm xem phần riêng tư của mình hết trơn.

Hoa Vân La không lo lắng, trẫm là nam nhân, sao có thể kinh sợ?

Lui vạn bước mà nói, trẫm không phải là cùng phi tử ngâm một suối nước nóng thôi sal, không có gì để nhăn nhó, coi như sớm thích ứng!

Nhắc lại một lần, vòng tới trọng điểm ——

Hắn không phải thẹn thùng, tuyệt đối không phải!

Phượng Triêu Ca nỗ lực lấy hết can đảm, trên mặt thần sắc lại hơi có chút... Thấy chết không sờn.

Cùng tắm...

Tiểu xử nam hoàng đế bệ hạ ngẫm lại thật đúng là có chút... một ít ngượng ngùng đây.

Rất nhanh.

Các cung nữ bắt đầu có động tác.


Dâng hương xông quần áo, bưng lấy khăn, mang lên sữa tắm, dải cánh hoa...

Từng cái từng cái, nước chảy mây trôi, đâu vào đấy.

Trên mặt đấtngọc thạch đặt chén nước trái cây tinh xảo, còn có một hũ rượu ngon mát lạnh.

Xa xỉ mà hưởng thụ.

Bất kể là Phượng Triêu Ca hay Phong Hoa, đều là xuất thân hoàng thất, nhìn quen cung đình xa hoa lãng phí, thật không cảm thấy có gì không ổn.

Hết thảy liền tùy.

Một cung nữ tuổi còn trẻ dung mạo xinh đẹp đi đến trước mặt Phong Hoa, mặt đẹp xấu hổ, cúi đầu nói nhỏ: “Hoàng Thượng, nô tì hầu hạ người cởi áo.”

Nói qua, nàng thướt tha tiến lên, ngón tay trắng noãn rơi xuống đai lưng bên hông Phong Hoa.....

Phong Hoa không nói chuyện, Phượng Triêu Ca hừ một tiếng.

“Không cần.”

Phong Hoa đưa tay làm ngừng động tác của cung nữ, nói: “Hoa phi nương nương nhà các ngươi rất hay ghen, cho nên a...”

Lời nói đến nơi đây, nàng ánh mắt lưu chuyển nhìn Phượng Triêu Ca, tận lực kéo dài ngữ điệu, âm thanh lười biếng mà mị hoặc hô:

“Ái phi, còn không mau tới đây, thay trẫm cởi áo?”

Phượng Triêu Ca: “...”

Thấy Phượng Triêu Ca bất động, Phong Hoa tiếp tục hô: “Ái phi?”


“....”

Cuối cùng, Từ Hỉ cũng nhịn không được thúc giục: “Nương nương người mau tới đi thôi, Hoàng Thượng ngày hôm nay cũng là vì cứu người...”

Lời vừa nói ra, Phượng Triêu Ca cuối cùng cũng có động tác.

Nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của hắn như vậy, Phượng Triêu Ca trong nội tâm tuy không tình nguyện, cũng đành phải lề mà lề mề đi qua.

Hoàng đế bệ hạ đã lớn như vậy, cho tới bây giờ đều là được người khác phục vụ, đâu ra phải hầu hạ hơn người?

Lần đầu thay người cởi y phục, tự nhiên là luống cuống tay chân...

“... Cái này vì cái gì lại nhanh như vậy?”

“Ngươi không thể tự nhúc nhích được sao?”

“Đi tới một chút, đúng, chính là chỗ này, ngươi không nên cử động...”

Đai lưng bạch bích bên hông bị cưỡng ép kéo ra, ném ở bên cạnh hồ tắm, long bào bị cởi, tùy ý bỏ xuống mặt đất...

Cuối cùng, chỉ còn lại một y phục trong.

Y phục màu trắng trong hơi thủy trở nên mơ hồ trong suốt, ẩm ướt dán vào người, đem đường cong ưu mỹ rõ ràng rành mạch hiện ra.

Lông mi Phượng Triêu Ca nhẹ nhàng rủ xuống, mất tự nhiên ho: “Còn dư lại, tự ngươi cởi đi...”

Tiểu kiều thê thẹn thùng?

Phong Hoa ngoặt môi cười cười, nói: “Có qua có lại, Hoàng Thượng có cần ta thay người thoát y không?”

Hoàng Thượng?

Phượng Triêu Ca chú ý tới xưng hô của Phong Hoa, trong lúc đó phát hiện ——

Cung nữ thái giám chẳng biết lúc nào đã lui ra.

Hiện tại, toàn bộ hồ tắm Phong Đan bạch lộ, chỉ còn lại hắn cùng với nàng.....Cô nam quả nữ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận