Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu

Phượng Triêu Ca bỗng nhiên trừng to mắt, “A...”

Do men say mùi rượu, rất nhanh hoàng đế bệ hạ đình chỉ giãy giụa.

Cánh hoa hồng đỏ nổi lơ lửng trên hồ, sóng nước gợn nhẹ, trong cung điện chỉ còn lại hai người gắn bó triền miên....

Hình ảnh hấp dẫn, duy mỹ.

[ Keng! Mục tiêu nhân vật Phượng Triêu Ca, độ thiện cảm + 5, công lược hoàn thành 40! ]

Đột nhiên, Phượng Triêu Ca thoáng chốc cảm giác được một dòng nước ấm từ bụng nhỏ chảy xuống...

Đó là cái gì?

Lần này, hắn vội vàng đẩy ra Phong Hoa, sau đó khuôn mặt lộ ra sắc thái như sấm sét giữa trời quang!

Bởi vì...

Từ dưới nước màu ngà sữa, bỗng nhiên từ dưới nước tỏa ra xung quanh, giống như cánh hoa hồng vậy, đỏ rực mà đẹp đẽ.


-

Hoàng đế bệ hạ tới kỳ kinh nguyệt rồi.

Không sai, kinh nguyệt chính là thứ mà nữ nhân tới tuổi nhất định, mỗi tháng một lần nhất định đúng hạn đến thăm.

Phong Hoa đã từng nghĩ vì cái gì mà nữ nhân đã khổ rồi, không chỉ phải sinh con, còn phải chịu đựng kinh nguyệt đến mỗi tháng?

Nếu đổi lại nam nhân sinh con, bị kinh nguyệt.....

Không nghĩ tới, có một ngày, mộng tưởng của nữ hoàng bệ hạ vậy mà thành sự thật!

Tuy rằng hiện tại, Phượng Triêu Ca dùng thân thể Hoa Vân La, nhưng mà linh hồn bên trong là thẳng nam thứ thiệt a!

Nhìn một cái.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đang đau trợn mắt nhìn.

Có lẽ là lúc trước do rơi xuống nước lạnh, lúc đến kì, nương theo đó là sự đau đớn kịch liệt.

Như là một thanh đao lạnh như băng, cắm vào trong bụng xoay tròn tra tấn...

Phượng Triêu Ca sắc mặt khẽ hơi tái nhợt, nhíu lại lông mày tinh xảo, cắn môi, giống như đang ẩn nhẫn cái gì.

... Làm sao sẽ đau như vậy?

Hoàng đế bệ lần đầu cảm nhận được, làm nữ nhân thật không dễ dàng.

Lúc này, một tay đưa qua, dán trên bụng hắn.

Phượng Triêu Ca ánh mắt chuyển tớk Phong Hoa, phải cắn môi mới có thể làm cho mình không kêu ra: “.....Ngươi làm gì?”

Không ngờ lời nói vậy mà hữu khí vô lực suy yếu.


“Xoa một cái, sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Phong Hoa một bên ôn nhu mà kiên nhẫn trả lời vấn đề của hắn, một bên bắt đầu chậm rãi xoa.

Độ ấm ở lòng bàn tay xuyên thấu qua một tầng vật liệu may mặc đơn bạc, truyền đến da thịt, có kỹ xảo chậm chạp xoa bóp xua đuổi hàn ý...

Bóp trong chốc lát, Phượng Triêu Ca quả nhiên cảm thấy đau đớn bị giảm bớt không ít.

Lòng bàn tay đột nhiên trở nên nóng hổi, giống như nhiệt thoáng truyền đến trong lòng.

[ Keng! Mục tiêu nhân vật Phượng Triêu Ca, độ thiện cảm + 5, công lược hoàn thành 45! ]

Nghe được thanh âm vang lên bên tai, môi Phong Hoa không tiếng động nhếch lên.

Phượng Triêu Ca dựa nghiêng ở đầu giường, ánh mắt chút bất tri bất giác toàn bộ rơi trên người trước mắt này.

Giống như hết thảy cảnh trí chung quanh đều bỗng nhiên hư ảo đi xa, biến thành bối cảnh trắng đen, làm nổi bật sắc thái tươi sáng rõ nét của nàng.

Lông mi dài nhọn của Phong Hoa có chút rủ xuống, chỉ hết sức chuyên chú xoa bóp, giống như thế gian này chỉ còn lại chuyện trước mắt này mới làm cho nàng quan tâm để ý.

Ngực Phượng Triêu Ca ngưng tụ lại một dòng nước nóng, ở trong lòng thật lâu tan đi không được.

“... Hiện tại tốt hơn chưa?”


Phát giác được người nào đó nhìn mình bằng ánh mắt sáng rực, Phong Hoa đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với liễm diễm của Phượng Triêu Ca, âm thanh lười biếng hỏi thăm.

Phượng Triêu Ca trong nội tâm đột nhiên sinh ra một loại cảm giác quẫn bách vì bị phát hiện!

Tròng mắt hắn che lại sự chột dạ, mất tự nhiên ho khan một cái, cố giả bộ trấn định trả lời: “Đã....đã tốt hơn nhiều.”

Phong Hoa không đình chỉ động tác, “Lại xoa một cái đi, trong hai ngày cơn đau sẽ tương đối nghiêm trọng thêm một ít.”

Phượng Triêu Ca nhịn không được hỏi: “Ngươi... Trước kia vẫn luôn như vậy?”

Trẫm làm sao biết trước kia Hoa Vân La mỗi tháng có đau hay không?

Nữ hoàng bệ hạ trợn tròn mắt bịa đặt: “Ừm, vẫn là như vậy, nhịn một chút là qua.”

Trong lòng Phượng Triêu Ca lập tức sinh ra một loại thương cảm xa lạ.

Sau một khắc.

Phong Hoa nói: “Nghe nói khi nữ nhân sinh hài tử, tựa như cũng không đau!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận