Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


“Cô Cố, cô có chút quá tự cho là đúng rồi.


Đường Quả cười nhàn nhạt, “Thứ nhất, tôi không quản chuyện Đường thị, thứ hai, tôi không thích Lâm Dật Trì, càng chưa từng nghĩ muốn kết thông gia với anh ta, nói thật, tôi không nhìn trúng anh ta.


“Dật Trì xuất sắc như vậy, nếu như không phải Dật Trì không bằng lòng, hai nhà các người hắn là kết thông gia rồi.

” Cố Thanh Thanh vẫn cảm thấy, là Đường Quả đang trả thù Lâm Dật Trì.

Đường Quả cười nhạo một tiếng, “Cô cảm thấy tôi thân là tiểu thư nhà họ Đường, nhìn trúng một người đàn ông thường xuyên ‘rung rinh’ xe cả đêm với phụ nữ sao?”
Cố Thanh Thanh vừa nghe, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, xấu hổ và tức giận trừng mắt với Đường Quả, “Cô quá quá đáng rồi.


“Quá đáng sao?”

Nụ cười Đường Quả vẫn vô cùng đơn thuần, chỉ là sự ác ý để lộ ra trong mắt, giống như một tiểu ác ma vậy, “Chẳng lẽ tôi nói không phải sự thật?”
“Xin hỏi cô Cố, dưới tình huống biết rõ đối tượng kết thân mỗi ngày đều sẽ với một người phụ nữ, ‘rung rinh’ xe, rung rinh tường, rung rinh nhà vệ sinh, rung rinh hành lang, vẫn sẽ kết hôn với người đàn ông này sao?”
Mỗi một câu Đường Quả nói, điều khiến sắc mặt Cố Thanh Thanh trắng thêm một phần.

Bởi vì những điều này, cô ấy đều đã từng làm với Lâm Dật Trì, thậm chí còn đã từng làm chuyện càng nhục nhã hơn.

Căn phòng nhỏ thuộc về họ, mỗi một ngóc ngách đều để lại dấu vết họ ở cùng nhau.

Loại chuyện này hai người biết thì thôi đi, bị một người ngoài vạch ra, cô ấy chỉ có xấu hổ và tức giận.

Đường Quả không để ý tới Cố Thanh Thanh, mà là gọi một cuộc điện thoại cho Đường Tranh, giọng nói ngọt ngào, “Anh, đang bận sao?”
“Tiểu Quá, nhàm chán rồi?”
“Không có, chỉ là hỏi anh một chuyện.


Đường Quả mở loa ngoài, “Cô Cố nói, Đường thị chúng ta tiến hành chèn ép đối với Lâm thị, bảo em đừng trả thù Lâm thị nữa, cho nên em chỉ hỏi thử, anh có chèn ép đối với Lâm thị không.


“Đường thị không chèn ép đối với Lâm thị, chỉ là hủy bỏ hợp tác của hai nhà.

” Giọng nói Đường Tranh rất lạnh, lạnh tới mức cả phòng VIP cũng cảm thấy là mùa đông giá rét, ít nhất là Cố Thanh Thanh cảm nhận như vậy.

“Cô Cố, tôi hy vọng cô đừng tới quấy rầy Tiểu Quả, nếu không tôi thật sự không ngại lợi dụng Đường thị chèn ép Lâm thị.


Trái tim Cố Thanh Thanh cũng quên đập, mặc dù Đường Tranh không ở đây, nhưng cô ấy vẫn cảm nhận được một sự hoảng sợ.


“Vậy anh, em cúp điện thoại nha.


Đường Tranh cười bất lực, lập tức định vị vị trí của Đường Quả, thuận tiện liên lạc với vệ sĩ bên cạnh Đường Quả, xác nhận Đường Quả không nguy hiểm, mới thở phào nhẹ nhõm
“Cô Cố nghe rõ chưa?”
“Thực ra cô nên hỏi kỹ lại, tại sao Lâm thị sẽ xuất hiện nguy cơ.

” Đường Quả hút một ngụm đồ uống, “Cùng với lúc đầu Lâm thị đã xuất hiện nguy cơ gì, tại sao họ muốn kết thông gia với Đường thị như vậy.


 “Còn có một điểm, tôi thật sự một chút cũng không nhìn trúng người đàn ông đủ loại rung rinh kia của cô.


Mặt Cố Thanh Thanh lại trắng thêm vài phần, muốn nói gì đó lại không nói ra được.

“Thực ra cô Cố, hiện tại cô và Lâm Dật Trì bị nhiều cản trở như vậy, nếu anh ta không phải công tử nhà họ Lâm nữa, là một người bình thường, thì hai người các người sẽ không ai có thể ngăn cản, có thể sống hạnh phúc bên nhau.


Dù sao thì, cô ở bên cạnh anh ta, không phải bởi vì tiền, không phải sao?” Đường Quả nhìn lướt qua trên dưới Cố Thanh Thanh, rồi mỉm cười rời đi.


Cố Thanh Thanh nắm chặt chiếc túi xách chanel, mím môi, nếu như Dật Trì không phải công tử nhà họ Lâm nữa?
Sao có thể, Dật Trì vốn dĩ chính là công tử nhà họ Lâm, sao cô ấy có thể bởi vì tình yêu, mà bảo Dật Trì từ bỏ thân phận của mình.

Cô ấy sẽ không ích kỷ như vậy.

[Kí chủ, sảng khoái không?]
“Sảng khoái.


[Kí chủ, Cố Thanh Thanh sẽ khuyên Lâm Dật Trì rời khỏi nhà họ Lâm sao?]
“Haha, sao vẫn ngu xuẩn như thế?”
 Hệ thống: Tôi ngu xuẩn nhất thế giới.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận