Đường Quả chưa đi bao lâu, Lâm Dật Trì liền tìm tới.
Nhìn thấy Cố Thanh Thanh mất mác trong phòng VIP, trong lòng anh ta đau nhói.
"Có phải người phụ nữ kia bắt nạt em không?"
Cố Thanh Thanh cảm nhận được nhiệt độ của người đàn ông, chịu đựng sự tủi thân của mình, "Dật Trì, em phát hiện cái gì cũng không giúp được anh."
"Cô Đường thật sự quá quá đáng rồi, sao cô ấy có thể nói chúng ta như vậy, rõ ràng chúng ta là tình yêu trong sáng, em căn bản không phải vì tiền mới thích anh."
Sắc mặt Lâm Dật Trì lạnh vài phần, "Anh dĩ nhiên biết, chỉ là người phụ nữ đó không cam lòng mà thôi.
Anh vốn không thích người phụ nữ đó, mọi thứ đều là đối phương yêu đơn phương, cộng thêm ý tứ cha mẹ anh nữa.
Bây giờ biết cô ấy là loại người đó, anh càng sẽ không thích cô ấy."
"Thanh Thanh, em yên tâm, anh sẽ không rời khỏi em."
"Dật Trì, anh thật tốt, có anh nói như vậy, em yên tâm rồi.
Thực ra, em cũng tin anh, chỉ là điều cô Đường làm rất quá đáng, khiến em rất tức giận mà thôi."
"Nha đầu ngốc, nghĩ gì đấy, người có thể khiến anh động tâm chỉ có thể là em."
Cố Thanh Thanh nhào vào lòng Lâm Dật Trì, bộ dạng như chim nhỏ nép vào người, khiến anh ta vô cùng động tâm.
Bầu không khí giữa hai người, cũng mập mờ rất nhiều.
.....
Đường Quả ngồi trong xe, lắng nghe giọng nói trong điện thoại cực kỳ thích thú, "Tôi biết mà, đặt máy giám sát âm thanh ở bên đó nhất định sẽ có chuyện rất thú vị xảy ra."
Nghe thấy tiếng động không ngừng truyền tới bên trong điện thoại, vệ sĩ trên ghế lái phụ, cùng với tài xế lái xe, lỗ tai đã đỏ lên.
“Thật ân ái nha.”
Đường Quả cười một tiếng, đeo tai nghe, tất cả tiếng động biến mất, vệ sĩ và lái xe đều thở phào một hơi.
Ác thú vị của công chúa nhỏ càng ngày càng nhiều, thiếu gia hết lần này tới lần khác vẫn cảm thấy công chúa nhỏ là một cô gái rất trong sáng.
Mỗi khi nghe thấy thiếu gia nói phải bảo vệ công chúa nhỏ, nói cô rất đơn thuần, sẽ bị người khác tổn thương, họ chỉ là mồ hôi lạnh đầm đìa một trận.
Tài xế và vệ sĩ liếc mắt nhìn nhau, công chúa nhỏ mới là boss lớn sau lưng đấy?
Sự suy đoán tùy ý của hai người này, thật đúng là không đoán sai, dựa theo sự phát triển của nguyên tác, nguyên thân chính là boss lớn kia.
Đường Quả nghe một lát, cảm thấy không thú vị, gọi một cuộc điện thoại.
“Lâm thị, muốn không?”
“Cô Đường có yêu cầu gì xin nói.”
“Đuổi Lâm Dật Trì ra khỏi nhà họ Lâm, khiến anh ta không còn gì cả.
Trước khi làm điều này, các người phải tổ chức một hôn lễ thế kỷ, nở mày nở mặt cho anh ta và Cố Thanh Thanh.”
“Không có vấn đề, tôi sẽ làm được.”
Đường Quả bật cười, bảo cô bỏ qua hai người vô cùng ân ái kia, sao có thể chứ? Luôn là để phiền phức tìm cô.
Không phải Cố Thanh Thanh nói tình yêu đích thực không phải dùng tiền để đong đếm sao?
Vậy thì cô sẽ cho hai người cơ hội trải qua cuộc sống của người bình thường, không biết từ bỏ thân phận thiếu phu nhân nhà họ Lâm, lần nữa khiến cô ấy mặc lên những chiếc váy liền áo bình thường, mang túi xách vài trăm tệ, mỗi ngày tính toán củi, gạo, dầu, muối, thì sẽ là quang cảnh như thế nào.
Hy vọng, cô ấy có thể chống đỡ được.
Đường Quả bật cười vui vẻ.
Vệ sĩ và tài xế: Họ thà rằng nghe loại âm thanh mờ ám trước đó, lúc công chúa nhỏ cười lên thật đáng sợ.
“Thống, ta thế này không tính là xé CP đâu nhỉ? Tính ra ta còn tác hợp cho họ nữa đấy, để họ ở bên nhau một cách thuận lợi suôn sẻ.”
[Haha....]
Không bao lâu, nhà họ Lâm không biết thế nào, lại đồng ý hôn lễ của Cố Thanh Thanh và Lâm Dật Trì.
Sau này họ mới biết, Cố Thanh Thanh mang thai rồi.
Lâm Dật Trì vô cùng vui mừng, chuẩn bị một hôn lễ thế kỷ cho Cố Thanh Thanh.
Ngày hôn lễ hôm đó, thanh thế to lớn, nhà họ Đường cũng được mời ở trong đó.
Đường Quả ngồi trong đám người, nhìn hai người tuyên thệ.
Cố Thanh Thanh dường như nhìn thấy cô, còn lộ ra một ánh mắt thắng lợi đối với cô, khiến cô tức cười không thôi.
“Cười gì?” Đường Tranh phát hiện.
Đường Quả chớp mắt, ôm lấy cánh tay Đường Tranh, nói một cách thân mật, “Vui đó.”