Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


Đường Hoan nhìn chằm chằm giám khảo trên đài, giống như muốn bọn họ đưa ra lời giải thích, nếu không nàng ta sẽ không chấp nhận kết quả này.
 
"Trưởng lão, đại hội luyện chế đề cao sự công bằng, cho dù hai vòng trước Đường Quả thể hiện vô cùng xuất sắc thì các vị cũng không thể cứ như vậy rồi tuyên bố rằng muội ấy là thứ nhất, đúng không?"
 
Đường Hoan cảm thấy mình đang đứng trong một lôi đài công bằng, có nhiều người xem như vậy, bọn họ làm như vậy thì cũng không tránh khỏi quá hoang đường rồi.
 
Ban giám khảo nhìn Đường Hoan một cách kỳ quái, nói: "Tại sao lại không phải là Đường Quả? Nàng đã luyện chế ra Dưỡng hồn đan cực phẩm trọn vẹn.”
 
Ánh mắt của hắn vẫn nói, chẳng lẽ không phải Đường Quả thì sẽ là ngươi sao? Có phải ngươi muốn vị trí thứ nhất đến điên rồi không, Đường Hoan sững sờ.
 
Tròn vẹn Dưỡng hồn đan cực phẩm?
 
"Không phải nàng ta bị nổ lò sao?"
 
Đường Hoan chưa suy nghĩ thì đã buột miệng nói ra, gần như muốn phát điên, nụ cười trên mặt cũng không giữ được nữa.
 

"Ai nói nàng bị nổ lò?"
 
Giám khảo vẫn cảm thấy rất kỳ quái, nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Đường Hoan, trong lòng thầm tiếc nuối, chẳng lẽ vì bị đả kích nên đầu óc Đường Hoan cũng bị ảnh hưởng luôn sao?
 
Hi vọng nàng ta có thể điều chỉnh tốt tâm lý, đây cũng là người có tài trong thuật luyện dược.
 
“Thật ra Đường Hoan ngươi cũng không tệ.” Giám khảo vội vàng an ủi, “Tuy  không bằng Đường Quả, nhưng ngươi ở tuổi này đã có thể đạt đến trình độ của luyện dược sư cao đẳng thì tương lai cũng tiền đồ vô hạn.”
 
Đường Hoan hoàn toàn không cảm nhận được sự an ủi từ ban giám khảo, chỉ biết rằng những điều này là đang sỉ nhục nàng ta.
 
Vừa khen ngợi nàng ta rồi ngay lập tức chê bai nàng ta, có người an ủi như thế sao?
 
Còn nữa, trước mặt Đường Quả có nhiều khói vẫn chưa tản đi như vậy, thật sự không bị nổ lò sao?
 
Đường Hoan đi tới trước mặt Đường Quả, vẻ mặt u ám, nhìn thấy lò luyện đan hoàn toàn không bị hư hại gì, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
 
"Đại tỷ, muội không bị nổ lò."
 
Đường Quả nở một nụ cười ngạo nghễ, thể hiện tình tình kiêu căng của đích tiểu thư Đường gia vô cùng nhuần nhuyễn, một chút khiêm tốn cũng chẳng có.
 
"Tròn vẹn?"
 
Đường Hoan cúi đầu, nhìn thấy những viên Dưỡng hồn đan trong bình ngọc, mười viên màu nhũ bạch lấp lánh ánh sáng, đang nằm ra đó cô cùng ngay ngắn.

Vẻ mặt của nàng ta có chút thất vọng, trong lòng lại càng tức giận.
 
Tại sao? ?
 
Nàng ta đã cướp đi mọi cơ duyên của Đường Quả, thế mà đối phương vẫn vùng lên được.

 
Chẳng lẽ nàng ta sẽ mãi bị Đường Quả dẫm dưới chân sao?
 
Đường Quả đang bưng một cái lò luyện đang xinh xắn tinh xảo, nhìn thấy vẻ mặt âm u của Đường Hoan, khóe môi nở nụ cười xán lạn, "Đại tỷ rất thích lò luyện đan này sao?"
 
Đường Hoan mím chặt môi, chiến thắng của Đường Quả chính là một sự sỉ nhục với nàng ta.
 
"Nhưng muội không thể đưa nó cho tỷ, muội cũng rất thích lò luyện đan này.

Lò luyện đan thượng phẩm này không phải thích là có thể mua được đâu.”
 
Đường Hoan siết chặt nắm tay, trong mắt bùng lên vô số lửa giận.
 
Nàng ta có thể thấy được, đối phương đang sỉ nhục mình!
 
[Ký chủ, tôi cảm nhận được trị số tức giận từ nữ chính, sắp bùng nổ rồi.


 
Đường Quả mang vẻ mặt kiêu ngạo bước xuống khỏi đài, phong thái kiệt ngạo bất cần.


Dù ở nơi nào cũng không thiếu người thù hận những người giàu có, dáng vẻ của Đường Quả khiến rất nhiều người cảm thấy rất ngứa mắt, ngược lại không khỏi đồng tình với Đường Hoan.
 
[Ký chủ, cô đã đắc tội với rất nhiều người.


 
"Vậy thì sao chứ? Dù sao bọn họ cũng chẳng thích tôi." Đường Quả cười phách lối, "Tôi là luyện dược sư cao đẳng, dù bọn họ có ghét tôi đi nữa thì sau này có có nhiều lúc phải đi cầu xin tôi.”
 
Hệ thống: [...] Nó cảm thấy cũng có lý.
 
“Biểu muội, quả nhiên muội đúng là tuyệt nhất.” Dạ Chu vội vàng đi lên, liếc nhìn lò luyện đan trong tay cô, khen ngợi: “Chất lượng trông có vẻ không tệ, miễn cưỡng xứng với muội.”
 
"Cũng tạm được."
 
"..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận