“Nếu không muội dùng nó trước đi, ta sẽ nghĩ cách giúp muội tìm được cái tốt hơn.”
Khi Đường Hoan nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, trong mắt lóe lên tia giễu cợt, sắp tức điên rồi.
Đây là một thần khí, đợi sau khi Đường Quả biết thì sẽ không nghĩ như vậy nữa.
Không có được thần khí, Đường Hoan vừa tiếc nuối vừa cảm thấy đau lòng.
"Hoan Nhi thực sự thích lò luyện đan đó?"
Trước khi Dạ Chu và Đường Quả rời đi, Dạ Diễm vẫn không dám xuất hiện.
Những việc mà hắn ta làm trước đó không thể giấu được Dạ Chu.
Hắn cũng không ngờ Đường Quả lại lợi hại như vậy, thế mà có thể luyện chế ra Dưỡng hồn đan.
Cho dù như vậy, hắn cũng coi thường Đường Quả, Đường Hoan mới là hoàn mỹ nhất trong lòng hắn.
"Lúc trước muội vẫn luôn cảm thấy lò luyện đan rất có duyên với mình", vẻ mặt Đường Hoan yên ả, "Không ngờ Nhị muội lại thắng một bước, tâm trạng của muội hơi suy sụp.
Muội cảm thấy nếu muội có được lò luyện đan kia thì năng lực luyện đan của muội sẽ tăng lên không ít.”
Đó là tần khí, với sự hỗ trợ của thần khí, sao năng lực có thể không tăng chứ?
Đường Quả đã trở vô cùng nổi tiếng rồi rồi, nếu để cho cô lấy được thần khí, nàng ta không thể tưởng tượng được liệu kiếp này Đường Quả có càng nổi bật hơn kiếp trước hay không nữa.
Vừa nghĩ đến cái đà này liền khiến nàng ta cảm thấy không ổn.
"Không ngờ Đường Huyên lại thích như vậy, sớm biết như vậy, ta nên bảo người đổi phần thưởng khác." Ánh mắt Dạ Diễm lóe lên, ôm hờ lấy Đường Hoan, "Hoan Nhi muốn cái gì ta sẽ giúp muội tìm cái đó.
"
"A Diễm, Nhị muội sẽ không bằng lòng đâu, huynh đừng ép muội ấy."
Nói như vậy, Đường Hoan cũng không có ý ngăn cản Dạ Diễm.
"Ta tự có chừng mực."
Trong mắt Dạ Diễm lóe lên, tình thế bắt buộc, chỉ là một đích nữ Đường gia nhỏ bé mà thôi, cho dù được hoàng thúc che chở, hắn ta muốn lấy cái lò luyện đan kia thì cũng sẽ có cách.
Những thủ đoạn u ám đó vẫn không nền nói với Hoan Nhi, miễn cho nàng sẽ lo lắng.
"Biểu muội, rất vui sao?"
Dạ Chu mỉm cười đi theo Đường Quả, "Biểu muội đã là một luyện dược sự cao đẳng rồi, sau hôm nay tất cả nọi người ở Tiên Bình quốc đều biết tên muội."
Hắn vui lắm đó!
Biểu muội của hắn lợi hại như thế đấy, ngầu như thế đấy!
Thấy Đường Quả vẫn luôn nhìn chằm chằm lò luyện đan, Dạ Chu hơi khó hiểu hỏi: "Biểu muội có thích nó không?"
“Biểu ca, qua quá trình phán định của muội, muội nghĩ đây là một thần khí.” Đường Quả hờ hững nói, “Thần khí có lẽ rất có giá trị phải không?”
Dạ Chu ban đầu vẫn chưa phản ứng kịp, hồi thần lại mới thấy hơi khó tin, "Tuy rằng rất đẹp, nhưng mới như thế, thật sự là thần khí sao?”
"Là Thần khí."
Dạ Chu thỏa hiệp, “Biểu muội nói thần khí thì chính là thần khí.” Mặc kệ có phải là thần khí hay không, biểu muội nói chính là đúng.
[Ký chủ, cô không cảm thấy có gì đó không hợp lí sao? Biểu ca của cô cfang ngày cfang không có nguyên tắc đấy.
】
Đường Quả vỗ lò luyện đan một cái, vốn dĩ Dạ Chu cũng không quan tâm, lò luyện kim rung chuyển, bề ngoài mới sáng tinh xảo bỗng nhiên trở nên đơn giản lại cổ xưa, hắn sững sờ.
Hắn xoa xoa khuôn mặt cực kỳ tuấn tú của mình, không thể tin được, "Thật sự là thần khí sao?"
Cảm nhận được khí tức bí ẩn bên trên, hắn vẫn không thể hiểu được, sao lại là thần khí.
“Biểu muội, có lẽ bây giờ nó đã xứng với muội rồi.” Câu đầu tiên mà Dạ Chu nói khi phản ứng lại chính là câu này, hắn cũng không hề cảm thấy cách nghĩ của mình có gì đó sai sai.
Một canh giờ sau, cả hai xuất hiện bên ngoài nhà đấu giá.
Dạ Chu xoắn xuýt vài cái, hỏi: "Biểu muội, muội thật sự muốn bán sao?"
Thần khí đó, đây là thần khí, biểu muội, muội đừng nói với ta là muội muốn bán thần khí nhé? ?