Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


Thần khí đã bắt đầu đấu giá, hội trường trừ tiếng đấu giá thì rất là yên tĩnh.
Giá khởi điểm là một nguyên thạch, người đầu tiên lên tiếng trực tiếp hét giá 5 triệu nguyên thạch, người có mặt hít một hơi thật sâu.
Đường Hoan ngồi trong phòng VIP rất hồi hộp.

Nàng ta muốn có thần khí này, đúng là rất muốn.

Đường Quả chắc chắn không dùng thần khí này, cũng không biết lợi ích khác, nếu không thì sẽ không đem nó ra đấu giá.
Dạ Diễm và Đường Hạo Huy tạm thời không định ra giá, ngược lại dì Lâu bên cạnh bị cách gọi giá mà ngơ ngác.
Những người này chưa gì đã tăng lên vài triệu, đúng là giàu có quá mà.
Bà ta hơi lo, chính vì mua một thần khí như vậy, phải tốn nhiều nguyên thạch đến thế, có thật sự đáng không?

“Hoan Nhi, hay là, chúng ta đừng lấy thần khí này nữa, mắc quá đi.” Dì Lâu thấy xót, tuy là hợp tác với Dạ Diễm nhưng cũng thấy xót.
Đường Hoan chau mày: “Nương, thần khí hiếm có, hơn nữa là lò luyện thuốc, chỉ cần có cơ hội thì nhất định phải lấy được.

Sau khi lấy được tới tay thì nguyên thạch ban đầu rút đi sẽ trở về.”
Mấy năm nay xuất thân của nàng ta thật sự không nhỏ, nhưng nàng ta không muốn nhanh chóng lại bị bại lộ.

Nàng ta suy đoán, lần này không có mấy trăm triệu thì không lấy được thần khí này.
Phải nhanh chóng lấy được mấy trăm triệu, thật ra thì có hơi khó, trừ phi đem bán một số cửa hàng dưới trướng của cô ta.
Nhất là nghĩ tới mấy trăm triệu phải cho Đường Quả, trong lòng nàng ta càng không vui.
Nhưng so với thần khí, nàng ta vốn không để ý nguyên thạch.
Dì Lâu không hiểu Đường Hoan là người thông minh, rất nhiều chuyện tự nàng ta quyết định, nghe nàng ta nói vậy, dì Lâu cũng không nói gì nữa.
Chỉ oán trách: “Cô ba cũng không hiểu chuyện rồi, không cần thần khí cũng không cho con thì thôi, trực tiếp bán cho con không được sao? Lẽ nào lại khiến cô ấy chịu thiệt.”
“Đều là người nhà, sao lại phân biệt như vậy?”
Đường Hạo Huy nghe xong cũng cho là vậy.

Dù sao ông ta cũng không hài lòng đối với Đường Quả: “Có mẹ sinh nhưng không được dạy dỗ, Tây Nhi cũng không phải không biết, Bạc Vân Tư cơ bản không quan tâm con bé.”
“Ông à, tôi cảm thấy vẫn nên để phu nhân lo cho cô ba đi.


Thấy bây giờ cô ấy cứ long nhong bên ngoài, tiểu vương gia đó ngày nào cũng tới sân nhà cô ấy, họ cũng không có hôn ước, cô nam quả nữ bị đồn ra ngoài thì huỷ hết danh tiếng của con gái nhà họ Đường chúng ta.
Tôi thấy cô ấy có phải nóng vội không.

Hay cho con bé đính hôn, kết hôn thì sẽ không có nhiều phiền phức như vậy.”
Đường Hạo Huy nghe xong thì cảm thấy đây là một ý tưởng hay.
Đem gả Đường Quả đi, không thấy trước mặt thì lòng không thấy phiền, còn có thể nâng cao vị trí của Hoan Nhi.

Dì Lâu cũng nghĩ như vậy, có con gái trưởng Đường Quả ở đây, Hoan Nhi của bà ta mãi mãi mang tiếng con thứ.
“Vậy Bạc Vân Tư luôn không lo mấy chuyện này.

Chuyện này cứ giao cho Tây Nhi đi.”
Dì Lâu vui mừng trong lòng: “Thật ra tôi sớm đã nghĩ tới một người, cô ba mạnh mẽ như vậy, nếu lại kết hợp một người quá mạnh cho cô ấy nữa thì e là không tốt.


Tôi nghe nói hầu phủ có nhị công tử rất được cưng chiều.

Cả hầu phủ đều vây quanh cậu ta, vẻ ngoài dịu dàng nho nhã, cậu ta rất xứng với cô ba nhà ta.”
“Vậy bà tiếp xúc thử với bên hầu phủ xem.”
Đường Hạo Huy hoàn toàn không màng đối phương là ai, chỉ cần gả được Đường Quả đi là được.
Đôi lông mày của Đường Hoan nhướng lên, nhị công tử đó không có tu luyện bẩm sinh, ngược lại có một sở thích đặc biệt, thích ngược đãi phụ nữ, nghe tiếng gào thét của phụ nữ nhưng nàng ta không nhắc.

Nàng ta và Đường Quả là 2 kẻ đối đầu, hà tất phải giúp đối phương.
Đường Quả trong phòng VIP, nghe thấy con số không ngừng tăng vọt, tâm trạng rất tốt, hoàn toàn không biết tính toán của Đường Hạo Huy và Lâu Tây Nhi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận