Đường Hoan mặc kệ Trịnh Tụng, dùng chăn quấn lên Lâu di nương đang thất thần, dẫn người định rời khỏi Hầu phủ.
Người của Hầu phủ sao có thể để nàng rời đi, Hầu phủ phu nhân biết con trai thứ hai của mình bị người ta chém đứt mệnh căn, hạ lệnh phải bắt được Đường Hoan.
Thất hoàng tử Dạ Diễm nhận được tin, cùng với Bạc công tử Bạc Tây Phong vội vàng chạy tới, chuẩn bị làm một màn anh hùng cứu mỹ nhân, hai bên giao chiến không thể can nổi, nửa Hầu phủ cũng bị phá hủy.
Cuối cùng hai người thành công đưa Đường Hoan và Lâu di nương về, mà sự việc cũng bị lan truyền ra ngoài.
Chuyện hôm nay chắc chắn Hầu Gia sẽ không bỏ qua, yêu cầu Đường Hạo Huy cho một lời giải thích, dù sao mệnh căn của con trai ông ta cũng đã bị mất, ít nhất cũng phải khiến Đường Hạo Huy giao Đường Hoan ra.
Trịnh Tụng thậm chí còn tuyên bố, muốn Đường Hoan làm tiểu thiếp của hắn ta, nếu không chuyện này không xong được.
Đường Quả hưng phấn ăn miếng dưa này, khó trách gần đây mọi người đều không đến tìm cô, thì ra đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Trong lòng Đường Hạo Huy không tốt chút nào, nữ nhân mà ông ta sủng ái nhất lại đội nón xanh lên đầu ông ta, còn bị toàn bộ người của Bình thành biết được, khi đi ra ngoài đều cảm nhận được ánh mắt của người đi đường nhìn ông ta.
Bây giờ áp lực bên phía Hầu phủ rất lớn, ông ta lại không thể thật sự giao Đường Hoan ra, nói cho cùng cũng là bên phía ông ta phải chịu oan ức, di nương của mình bị Trịnh Tụng ức hiếp, không phải bọn họ cũng phải cho một lời công bằng sao?
Vì vậy, hai bên lâm vào thế giằng co.
Sau khi Lâu di nương tỉnh lại thì tính tình thay đổi lớn, trốn trong phòng không dám ra ngoài.
Đường Hoan càng tức giận, hối hận không trực tiếp giết Trịnh Tụng.
Thật ra người vui vẻ nhất không phải Đường Quả, mà là Bạc Linh Nhi.
Nàng ta còn chưa kịp làm gì thì bên Đường Hoan đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nàng ta thật sự vô cùng vui vẻ.
Hai bên giằng co nửa tháng cũng không ra kết quả, chuyện này không ảnh hưởng gì đến Đường Quả.
Nhưng không biết Đường Hoan dùng cách gì khiến Lâu di nương khôi phục như cũ, cả người còn trở nên u ám, ánh mắt vô cùng đáng sợ.
Cho đến nay bọn họ vẫn không hiểu tại sao Lâu di nương lại ở Hầu phủ, theo lời Trịnh Tụng nói, Lâu di nương tự mình xuất hiện trong phòng hắn ta, tất nhiên những người khác không tin.
"Lão gia, ta đã thế này, Hoan Nhi cũng là vì ta, ta không muốn Hoan Nhi xảy ra chuyện gì, chỉ cần Hoan Nhi tránh khỏi kiếp nạn này, ta sẽ vào miếu cầu phúc cho ngươi và Hoan Nhi, kiếp này không trở lại nữa.
"
Đường Hạo Huy nghe xong, chuyện Lâu di nương thật sự làm ông ta không thoải mái, bà ta đã không còn sạch sẽ nữa, đi vào miếu cũng vừa đúng.
"Chỉ cần Hoan Nhi bình an vô sự, ta nhất định sẽ đi, " Lâu di nương lộ ra vẻ mặt uất ức, "Mặc dù ta thật sự không bỏ được lão gia, nhưng cũng biết mình không còn xứng với lão gia nữa, ta sống ở Đường gia một ngày là sẽ bôi nhọ lão gia một ngày, cũng khiến Hoan Nhi không ngẩng đầu lên được, sau này lão gia tuyên bố với bên ngoài là ta bệnh nặng qua đời đi.
Không phải ta không muốn chết, mà là ta không bỏ các ngươi xuống được.
"
Đường Hạo Huy nghe xong rất cảm động, trong lòng lại dâng lên vài phần thương tiếc.
Dường như ông ta đã đưa ra một quyết định lớn, gật đầu, "Được, ta sẽ giữ Hoan Nhi lại.
"
"Chắc lão gia phải rất khó xử, bên Hầu phủ không buông tha chuyện này đúng không?"
"Đúng vậy, Hầu phủ cũng không yếu hơn Đường gia ta, người bên tông tộc còn nói, chuyện này do Hoan Nhi làm ra, muốn chúng ta tự giải quyết, bọn họ sẽ không nhúng tay.
"
Ánh mắt Lâu di nương tối sầm lại, "Thật ra để Hoan Nhi làm thiếp của đối phương, nhiều nhất là để đối phương trút giận, bọn họ cũng không chiếm được lợi ích gì, không bằng đổi lại một cách khác.
"
"Cách gì?"
"Để nhị tiểu thư quá đó, " Con ngươi Lâu di nương lóe lên, "Không phải nhị tiểu thư là luyện dược sư cao cấp à, để nàng qua luyện thuốc giúp Hầu phủ, cũng sẽ không bị hành hạ, Hoan Nhi là tỷ tỷ của nàng, chẳng lẽ nàng lại không giúp một tay đúng không?"
Đường Hạo Huy có hơi động lòng, lấy địa vị của Đường Quả, quả thật Hầu phủ không dám làm gì cô, ngược lại là một biện pháp tốt.
.