“Bạc Linh Nhi cũng không phải dì Lâu, nàng ta là có tu vi, lúc hạ dược, không có cách nào chống lại sự xúc phạm của lão nhị Hầu phủ.
Đợi tác dụng thuốc qua đi, nàng ta đâm lão nhị Hầu phủ vài kiếm đến bại liệt, rút gân tay gân chân đối phương, chỉ chừa lại một cái mạng sống lay lắt thở dốc.”
Khóe miệng Dạ Chu nhếch lên một nụ cười vô cùng xinh đẹp, lúc này hồng bào trên người làm nền cho hắn càng xuất sắc hơn.
“Sau đó nàng ta thừa dịp người khác không chú ý liền chạy trốn, có lẽ là biết nàng ta quay về nhà họ Bạc, người nhà họ Bạc cũng sẽ không bảo vệ nàng ta, nói không chừng còn sẽ bị phế tu vi, trong lòng nàng ta lại oán hận Đường Hoan.
Sự lựa chọn thông minh là chạy trốn, chắc là chờ đợi thời cơ tới, thì trở về tìm Đường Hoan báo thù.”
Lúc Dạ Chu nói liền bắt gặp đáy mắt Đường Quả lóe lên một tia sáng khó hiểu, ghé vào bên tai cô, “Ta sai người để ý hành tung của nàng ta rồi, nhân tiện xóa đi dấu vết nàng ta chạy trốn, đảm bảo nhà họ Bạc và Hầu phủ cùng với Đường Hoan đều không tìm được nàng ta, tiếp theo muốn làm thế nào, lợi dụng thế nào thì phải xem biểu muội rồi.”
“Biểu muội muốn làm thế nào, giao cho ta đi!”
Loại chuyện xấu không tiết tháo này, để hắn đi làm là được rồi.
Giúp biểu muội làm chuyện xấu, là vinh hạnh của hắn đấy.
Dạ Chu chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp, giống như muốn mê hoặc đến choáng váng nữ tử càng ngày càng khiến người khác kinh ngạc trước vẻ đẹp trước mặt.
Bộ dạng mong chờ của hắn làm cho Đường Quả mắc cười, sờ lên trán hắn có chút ngứa tay.
“Có phải biểu muội cũng cảm thấy anh trông rất tuấn tú không?”
Biết hắn kế tiếp sẽ nói, tuấn tú như vậy, không bằng dẫn về nhà đi, muốn ngắm lúc nào thì ngắm lúc đó, Đường Quả khẽ đẩy hắn ra.
Thành thân, là không có khả năng thành thân, suốt đời cũng không thể thành thân.
“Biểu ca cho nàng ta một cơ hội trưởng thành.”
Khóe miệng Đường Quả mím lại, trên mặt mang theo nụ cười mỉm nói, “Để nàng ta trưởng thành nhanh một chút, thậm chí phải nhanh hơn Đường Hoan, cao hơn Đường Hoan một chút như vậy thì có thể rồi.”
Đều là người đã từng hại cô, không có đạo lý nào để Bạc Linh Nhi báo thù một cách dễ dàng.
Còn về Đường Hoan, tương lai sẽ trải qua cái gì, thì cũng phải chịu thôi.
“Thật là một chủ ý hay, biểu muội có cùng suy nghĩ với ta.”
“Biểu muội, tiếp theo chúng ta phải đi đâu rèn luyện?
Đường Quả cười mà không nói, dĩ nhiên là đi tìm cơ duyên thuộc về nguyên thân.
Ở thế giới này, nếu cô không lập tức lựa chọn đi thế giới tiếp theo, thì cô ít nhất phải sống vài trăm năm, cũng chính là sống tới độ tuổi nguyên thân vốn nên sống.
Cô cũng không định trực tiếp đi thế giới tiếp, ở lại nơi này vẫn rất thú vị.
Ngoại trừ người nhà họ Đường có chút sốt ruột, thế giới này vẫn không tệ.
Hệ thống yếu ớt mở miệng: [Là biểu ca không tệ đấy, kí chủ, cô rõ ràng chính là tham lam tình yêu của biểu ca.]
“Vậy thì thế nào?”
Hệ thống có chút khó thở, kí chủ không biết xấu hổ lên, thật sự là không ai có thể sánh kịp.
“Ai không tham lam một trái tim thật lòng thật dạ chứ?” Đường Quả thấp giọng giao lưu với hệ thống, “Thứ tình yêu ta luôn tham lam nhất chính là thật lòng thật dạ, không phải ngươi vẫn luôn đều hiểu sao?”
“Phiêu bạt bao nhiêu thế giới cùng với ngươi, ta cũng đã không nhớ rõ, có đôi khi ta cũng suy nghĩ, đi tiếp nữa thì sẽ là kết quả gì, sẽ có kết quả sao?”
Đột nhiên cảm nhận được sự mù mờ tới từ nội tâm Đường Quả, hệ thống có chút không nỡ, muốn nói gì đó cuối cùng cũng không biết nói gì.
Nó không trả lời, nó cũng không biết tại sao lại trải qua mọi thứ này.
“Chỉ có từ trong ngàn ngàn vạn vạn thế giới nhỏ này, lĩnh hội được một hai trái tim thật lòng thật dạ như thế, ta liền cảm thấy sống vẫn là rất cần thiết.” Khóe miệng Đường Quả nhếch lên một nụ cười có chút dịu dàng, “Không phải ngươi hỏi ta tại sao ta muốn một người yêu ta, hắn liền sẽ yêu ta sao?”
“Bởi vì là lấy tâm đổi tâm.”
“Tại sao mỗi lần ta đều muốn đi thiên tuyền nằm vài ngày, là bởi vì trả giá vẫn có chút mệt, muốn quên đi lại cần một chút thời gian.”