Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


Đường Hoan vô cùng xinh đẹp, lại thường xuyên bảo dưỡng thân thế, càng ngày càng bị nhiều người vây xem.

Nữ tử thần bí kia hết sức hung tàn, ai muốn đến giúp Đường Hoan đều bị nàng ta gạt ra.
Nữ tử thần bí kia làm nhục Đường Hoan giữa đường: “Trước kia, lúc ngươi làm những chuyện đó có nghĩ đến ngày hôm nay không? Đường Hoan, tất cả là do ngươi tự chuốc lấy, đồ hồ ly tinh.”
“Đã có thất hoàng tử rồi mà còn chưa biết đủ, đi câu dẫn khắp nơi, ngươi là một tiện nhân.”
“Vậy mà tại sao trước đây ta lại tin ngươi cơ chứ? Không tin biểu muội của mình mà lại chạy ngược chạy xuôi giúp đỡ ngươi.

Bây giờ nhớ lại mới thấy, biểu muội cũng chẳng làm chuyện gì quá đáng với ta, cùng lắm chỉ là tính cách hơi cao ngạo mà thôi.”
“Những năm gần đây ta mới hiểu được, thì ra chỉ vì ngươi ghen tị với thiên phú và xuất thân của muội ấy, thế nên ngươi mới nói với ta tính tình muội ấy không tốt, cố tình ly gián tỷ muội chúng ta.”
“Ha ha, thật nực cười, vậy mà ta lại tin những điều đó.”

Không sai, nữ tử thần bí này chính là Bạc Linh Nhi, là người năm xưa đã làm cho Trịnh Tụng bất lực.

Nàng ta làm nhục Đường Hoan một phen, sau đó nhân lúc những người khác chưa phản ứng lại được thì nhanh chóng chạy mất.
Lần này cũng như lần trước, không ai tìm thấy bóng dáng của nàng ta.

Lần trước là do có người hỗ trợ che giấu hành tung, lần này là vì tu vi của nàng ta không tệ, sau mười năm đã đạt đến cảnh giới khác.

Cả tâm trạng lẫn trí thông minh đều đã tăng lên không ít.
Sau khi trả thù xong, Bạc Linh Nhi cũng không quay về Bạc gia, nàng ta cũng không có ý định quay về Bạc gia, Bạc gia không có chỗ cho nàng ta dung thân.
Mười năm trôi qua, cho dù Đường Hoan đã là thất hoàng tử phi nhưng Bạc Tây Phong vẫn mê muội nàng ta như cũ.
Trở về Bạc gia, nếu Bạc Tây Phong biết những chuyện nàng ta vừa làm thì không chừng sẽ ăn tươi nuốt sống nàng ta.
Có người nói sau đó Dạ Diễm đích thân đến đón Đường Hoan.

Hôm đó tiệm thuốc cũng đóng cửa, từ đó không ai thấy Đường Hoan nữa.
Bây giờ cả phủ thất hoàng tử lẫn Bạc gia đều đang đuổi giết Bạc Linh Nhi, những chuyện Bạc Linh Nhi làm mười năm trước và mười năm sau đủ khiến bọn họ nổi giận.
Đường Quả nghe xong thì mỉm cười, thực ra cô cũng chẳng làm gì cả, chẳng qua chỉ đẩy nhẹ một chút, là tự bọn họ đi tìm đường chết.
[Kí chủ, cô có chắc chắn là sự xuất hiện của mình không dập tắt hào quang của nam nữ chính chứ?]
[Cô xem, từ lúc cô xuất hiện thì Đường Hoan làm cái gì cũng không thuận lợi.


Dạ Diễm ở phía Dạ hoàng cố gắng có được tình cảm tốt, nhưng mà bị cô phá hủy hết, giờ vẫn còn đang khổ sở dãy dụa.

Tóm lại thì người nối ngôi Dạ hoàng sau này chắc chắn không thể nào là Dạ Diễm.]
Đường Quả thản nhiên mỉm cười: “Vậy thì làm sao? Ta vui vẻ.”
Đúng vậy, vui vẻ.

Những người đó có kết cục như vậy là do bọn họ tự làm tự chịu, cô hoàn toàn không tốn chút công sức nào, vui chết đi được.
[Nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của cô, nếu như để biểu ca nhìn thấy…]
“Biểu ca thích nhất là dáng vẻ xấu xa này của ta, hắn mà thấy sẽ càng vui vẻ hơn.”
Hệ thống bực mình, kí chủ đúng là càng ngày càng hung hăng càn quấy, càng ngày càng không coi ai ra gì.

Nói chung là bây giờ rất khó hình dung mọi chuyện, có sự tồn tại của kí chủ thì nam nữ chính chỉ còn cách đi đường vòng.

Đường Quả trả tiền trà, đứng dậy đi về phía hoàng cung.

Cũng đến lúc đi nhìn biểu ca của cô rồi.
Sau khi cô rời đi, có một người phụ nữ có dáng vẻ bình thường xuất hiện ở đó.

Nàng ta bình tĩnh nhìn theo hướng Đường Quả đi, nhớ đến biểu cảm của cô khi nghe những chuyện về Đường Hoan.
Người này không nhịn được mỉm cười, Đường Quả vẫn là Đường Quả, cái gì cũng thể hiện hết lên mặt, khí thế tiểu thư rõ ràng, hoàn toàn không quan tâm đến mặt mũi đối phương.
Thảo nào từ trước đến nay nàng ta luôn muốn nhắm vào Đường Quả.
Nhớ lại những chuyện trong quá khứ, người này thở dài một hơi, sau đó quay lưng bỏ đi, nàng ta không còn mặt mũi gặp lại cố nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận