Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


Thời gian trôi nhanh, Dạ Chu và Đường Quả đã ngao du khắp lục địa, thậm chí cả những bí cảnh nguy hiểm, hai người cũng đã cùng nhau đi qua,
Trong lúc đó cho dù gặp phải bất cứ nguy hiểm gì, chỉ cần hai người liên thủ là có thể vượt qua.
“Biểu ca, đã năm trăm năm rồi.”
Dáng vẻ của Đường Quả vẫn như trước đây.

Cô đã là nguyên đế viên mãn, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đạt tới phá toái hư không.

Cô nhìn người đàn ông trước mặt, vẫn một thân hồng bào, dung mạo tuấn mỹ như trước, vẫn có thể khiến người khác nhìn không rời mắt.
Nụ cười của hắn xẹt qua đáy lòng cô, làm tăng thêm sự ấm áp cho cô, làm dịu đi những dấu vết mà cô đi qua vô số thế giới lưu lại.
Hắn nói ở bên cô, thực sự đã ở bên cô.

Cô không thể không rung động, năm trăm năm qua, tình cảm cô dành cho hắn vô cùng chân thành.
Chắc là hắn cũng cảm thấy nhỉ.
Tuổi thọ của nguyên thân là năm năm trăm mươi tuổi.

Bây giờ cô đã hơn năm trăm ba mươi tuổi, chỉ còn lại mười mấy năm nữa là phải rời khỏi thế giới này.
Đây là nguyên tắc xuyên không của cô, có thể đi sớm hơn, cũng có thể đi muộn hơn, nhưng muộn nhất cũng chỉ có thể là mười năm.
“Biểu ca, huynh có thể nói cho ta biết tại sao cảnh giới của huynh mấy trăm năm qua đều không tăng lên không?” Đường Quả nhìn Dạ Chu, với thiên phú của Dạ Chu, hắn phải luyện tới cảnh giới nguyên đế viên mãn từ lâu rồi mới phải.
Nhưng mà bây giờ hắn chỉ là nguyên đế hậu kì, năm trăm năm trước là nguyên đế hậu kì, năm trăm năm sau vẫn không tăng lên.
Dạ Chu cười khổ: “Trong lòng có chấp niệm, tu vi dừng lại.”
“Nhưng ta không quan tâm đến điều này, chỉ cần có thể ở bên cạnh biểu muội là ta đã mãn nguyện rồi.”
Đây là lần đầu tiên Đường Quả nghe thấy Dạ Chu nói có chấp niệm, cô nghi hoặc hỏi: “Chấp niệm gì?”
“Ta luôn cảm thấy có lỗi với muội, luôn muốn ở bên muội, ta sợ tu luyện quá nhanh sẽ phá toái hư không, kết quả…” Dạ Chu xòe tay: “Kết quả tu vi không hề tăng lên.”
Hắn cũng bất đắc dĩ, nhưng nhìn vẻ mặt thì hoàn toàn không để ý đến.
“Không có cách nào sao? Biểu ca, ta cảm thấy bây giờ ta không bao lâu nữa là có thể phá toái hư không.”
Nguyên đế hậu kì có thể sống một ngàn năm, nếu Dạ Chu không đột phá được thì tuổi thọ chỉ còn gần năm trăm năm nữa.

Mặc dù trong lòng cô mang thù nhưng cũng không hi vọng Dạ Chu không tiến lên được.
“Biểu muội, nhưng ta cũng không ép buộc.”
Chỉ cần cô tốt thì hắn cũng cảm thấy tốt.


Không biết từ khi nào, tất cả mọi dự định ban đầu của Dạ Chu đã thay đổi, chỉ muốn hết lòng bảo vệ cô.
“Là do biểu ca không buông bỏ ta được sao?”
“Ta cũng từng nghĩ về nó.” Dạ Chu bất đắc dĩ: “Nhưng tu vi vẫn không tăng lên.”
Hắn đã từng nghĩ nếu như biểu muội phá toái hư không đi mất, chỉ còn lại một mình hắn, nhưng tu vi vẫn không tăng.
Đường Quả cau mày, đây không phải điều cô mong muốn.

Dạ Chu lẽ ra phải Phá toái hư không, cô không muốn thay đổi kết quả này.

Hơn nữa, Dạ Chu vẫn phải ở thế giới này, còn cô không lâu nữa sẽ rời đi.
Đột nhiên hai mắt cô sáng lên: “Biểu ca, huynh qua đây, ta nói cho huynh biết một quyết định.”
“Quyết định gì?”
“Chỉ cần huynh và ta cùng nhau đạt tới Phá toái hư không, chờ khi chúng ta cùng nhau đi đến một thế giới mới, ta sẽ thành thân với huynh, được không?”

Nếu Dạ Chu không có cách nào tăng cường tu vi thì cô chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Cô vừa nghĩ đến đây thì liền cảm giác Dạ Chu có động tĩnh.

Sau đó phát hiện nguyên khí xung quanh điên cuồng nhập vào thân thể Dạ Chu.

Dạ Chu nhìn cô, cười tươi rói.
Đường Quả cảm thấy mình đã bị lừa.
“Biểu muội, đừng đi.”
Dạ Chu vẻ mặt cầu xin: “Ta không hề nghĩ muội sẽ quyết định như vậy, ta chẳng qua chỉ là khi đó đã thề với trời, nếu như biểu muội không đồng ý thành thân với ta thì ta sẽ mãi mãi không bao giờ có thể phá toái hư không.  Chuyện này đã xảy ra từ rất lâu rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận