Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


[Hoa khôi]: Tôi không thiếu gì cà, cũng không có ý trao đổi.
Đám người tự cho là đúng, những ngày này, họ cũng không thấy trưởng nhóm hoa khôi cầu xin họ.

Cô giống như đang mang kho báu, thứ kỳ lạ hiếm có nào cũng có.
Đương nhiên Kỷ Tiểu Tư biết, trưởng nhóm ngày nào cũng phát bao lì xì, nhưng số của cô ta không may.

Trưởng nhóm phát 10 bao lì xì, cô ta chỉ có thể giành được một bao, chỉ là những món thông thường.
Cô ta vốn không biết có sự tồn tại của hệ thống can thiệp.

Đường Quả muốn để cô ta cướp bao lì xì nào thì cô ta chỉ có thể lấy được bao lì xì đó.
[Kỷ Tiểu Tư]: Trưởng nhóm, tôi thật sự rất cần viên thuốc đó, phiền cô giúp tôi đi.

Tôi sẽ ghi nhớ lòng tốt của cô, sau này cô có cần gì thì tôi nhất định sẽ không ngó lơ.
Lời nói này khiến mọi người thấy tức cười, chỉ nói bằng miệng thì ai không biết? Đám người bình thường này có thể giúp trưởng nhóm hoa khôi bí ẩn mạnh mẽ này ư?

[Hoa khôi]: Thật sự rất cần hả? Nhưng tôi không thích cho không người khác.
[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi lấy thứ tốt nhất mà tôi có trao đổi với cô.
Mọi người nghe câu đó thì chìm vào suy nghĩ.

Rõ ràng dạo này hoa khôi phát bao lì xì, có món nào không phải cực phẩm? Hay là cho họ ăn uổng phí rồi, nhưng bây giờ cô lại nói không thích cho không ai cái gì.
Họ không cho rằng hoa khôi bị ép phải cho đồ họ, thậm chí cảm nhận được cô rất thích chia sẽ vật phẩm.
Vậy thì …… vấn đề nằm trên người của Kỷ Tiểu Tư?
Mọi người đều là người thông minh, bỗng chốc đã hiểu rõ, hoa khôi không thích Kỷ Tiểu Tư?
Có người cho rằng như vậy, ấn tượng của họ đối với Kỷ Tiểu Tư cũng kém dần.

Hoa khôi không thích Kỷ Tiểu Tư, chứng minh con người cô ta có vấn đề.

Sau này họ vẫn nên bớt tiếp xúc với Kỷ Tiểu Tư, nhất là Kỷ Tiểu Tư đang cần khẩn thứ cô ta cần.
Đối tốt với Kỷ Tiểu Tư thì sẽ đắc tội với hoa khôi, không đáng không đáng.
Đường Quả không biết một câu có thể khiến nhóm chat bổ não rất nhiều, đều là thứ những người này có được trong nhóm chat.


Kỷ Tiểu Tư lo nghĩ tới muốn đạt thành tích cao trong kỳ thi cuối kỳ, hoàn toàn quên rằng có một nhóm người đang theo dõi.
Cô ta lấy ra những thứ đó, thật khiến người ta cảm thấy khéo léo.

Sau đó họ cho nghĩ những thứ này cuối cùng sẽ rơi vào tay hoa khôi, trong lòng cũng không khó chịu như vậy. 
[Hoa khôi]: Một viên thuốc thông minh tuyệt đỉnh có tác dụng trong nửa canh giờ, thật ra những thứ này của cô thì tôi không cần, tạm thời đổi 5 viên cho cô.
[Kỷ Tiểu Tư]: Cảm ơn trưởng nhóm.
Nửa canh giờ là một tiếng đồng hồ, vậy thì cô có thời gian 5 tiếng đồng hồ sẽ trở nên cực kỳ thông minh.
Kỷ Tiểu Tư tạm biệt nhóm chat, lén cất điện thoại, cô ta vô tình lén nhìn sang Đường Quả.

Thấy dáng vẻ đang nghe giảng của Đường Quả, cô ta hơi thở phào, vội chuyển sự chú ý của mình vào bảng đen.
Lúc cô ta quay người thì Đường Quả liếc mắt nhìn cô ta, khoé miệng giương lên nụ cười, biết được cô vốn không rút khỏi.
[Hoa khôi]: Kỷ Tiểu Tư là một người bình thường.

Sau này mọi người giao dịch đừng lấy vật phẩm có ảnh hướng quá lớn, để tránh gây nhân quả không thể giải quyết cho chính mình.
Người trong nhóm chat kinh ngạc, đột nhiên hiểu tại sao hoa khôi lại muốn đổi những thứ này.
[Hoa khôi]: Thuốc bình thường thì thôi đi, giống như bùa chú, bùa may mắn, bớt trao đổi với cô ta.

Nếu cô ta dùng cho người bình thường vô tội, các người nói xem, nhân quả này tính lên ai đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận