Không biết bằng cách nào Lục Kỳ rời khỏi văn phòng của Trần Việt Sinh, nhưng hiện tại cô ta bị doạ đến ngẩn người.
Trong đầu nữ chủ chỉ hiện lên vỏn vẹn mấy chữ: Đường Quả muốn ra đĩa nhạc.
Vì cái gì?
Lục Kỳ gắt gao mà nắm chặt tay, đôi môi cũng bị cắt nát.
Đường Quả, không sinh ra với gia thế hiển hách, tốt nghiệp với vai trò là một sinh viên khoa âm nhạc của một trường bình thường.
Lớn lên cũng không xinh đẹp bằng cô, khởi đầu cũng không danh giá như cô.
Nhưng tại sao, tại sao hiện tại cô ta có thể đi xa đến vậy.
Cái gì cũng hơn cô một bậc.
Tại sao cô ta luôn là người chiến thắng?
Ghen ghét đã tràn ngập trong đầu Lục Kỳ.
Nếu trước kia, nó có thể được che dấu bởi đủ mọi lí do, đủ mọi biện hộ.
Còn nay nó đã không thể khống chế.
Chưa kể, những người ngoài giới chỉ biết so sánh này nọ.
Nếu muốn so, so với ai không so, luôn tính toán hơn kém với Đường Quả.
Nếu không tìm cách vươn lên, cô sẽ mãi chìm trong cái bóng ma Đường Quả, không còn cơ hội xoay người.
Lục Kỳ không có cách nào chịu đựng.
Một là bây giờ hành động, hai là không bao giờ.
Mở điện thoại lên, dùng nick ảo đăng tin lên một diễn đàn.
"Đường Quả không từ mọi thủ đoạn dựa bóng tiền bối trong ngành để thượng vị."
Tin tức vừa ra, cả diễn đàn lập tức bùng nổ.
Rất nhiều nhanh chóng để lại những bình luận, đều muốn hỏi những tin tức này lấy ở đâu, tính chứng thực ra sao? Nhùn thấy sự sục sôi, nôn nóng của cư dân mạng, khoé miệng Lục Kỳ câu lên ý cười lạnh lẽo.
Phương pháp này quả thực không tồi, trà trộn vào đám đông, sẽ không để lai dấu vết.
Thuận tiện, cô ta đăng tải một bức hình chụp lén.
Nhờ góc chụp đặc biệt, bức ảnh hiện lên là bộ dạng tình tứ của Đường Quả cùng Trần Việt Sinh.
Đăng tải xong tất cả thông tin, đợi một lúc cho thông tin được đưa đến đông đảo người dùng thì cô ta mới đăng xuất khỏi tài khoản giả mạo.
Trước khi đăng xuất còn cẩn trọng xoá bài đăng.
Sau đó cô mới ung dung đem điện thoại cất vào túi.
"Lãnh Duệ, Tiểu Đường người mà cậu giới thiệu cho tôi quả thật là một thiên tài.
Một thiên tài âm nhạc xuất chúng mà.
Một ngôi sao sáng trong tương lai."
Lãnh Duệ nghe điện thoại, thấy Trần Việt Sinh dành cho Đường Quả khen có cánh, khen không dứt miệng.
Bất giác, khóe miệng hắn cũng kiều lên.
"Cậu đã đề cử cho tôi một cái bảo bối."
"Hôm nào cùng nhau ăn một bữa cơm, tôi nhất định phải cảm tạ cậu."
Lãnh Duệ liếc mắt sang bên cạnh, một nữ nhân đang ngoan ngoãn nằm xem TV, thuận miệng đồng ý, sau đó cúp điện thoại.
Từng hành động từ từ trải qua, nhưng duy chỉ có ánh mắt vẫn luôn đặt trên bóng hình cô gái nọ.
"Có phải ngài đột nhiên thấy có hứng thú với em có đúng không?" Đường Quả tiến lại gần l Lãnh Duệ, rất tự nhiên ôm lấy cánh tay hắn."
"Ân?"
Nữ nhân hừ nhẹ một tiếng, không thể nghi ngờ tiếng kêu nũng nịu đó rất mê người.
Lãnh Duệ nắm lấy cằm Đường Quả, nguy hiểm nheo nheo đôi mắt: "Sao cô biết tôi có mối quen hệ thân thiết với Trần Việt Sinh?"
Người con gái này từng bước từng bước tiếp cận hắn.
Khiến hắn có hứng thú với cô ta, thậm chí còn biết rõ nhược điểm của hắn...!Khi nghe được Trần đạo muốn hỗ trợ cô ta ra mắt đĩa nhạc, hắn liền hiểu tất cả đều trong kế hoạch của cô ta.
Dường như mỗi đường đi nước bước đã được cô ta tính toán tỉ mỉ, tất cả đều dễ dàng trở thành quân cờ, mặc cô ta nắm bắt.
Người có thể biết được quan hệ giữa hắn cùng Trần Việt Sinh không nhiều, sao cô ta có thể biết?
"Cô rốt cục có cái gì mà tôi không biết?"
Lãnh Duệ thật sự rất muốn đem bí mật của cô khai quật ra.
Muốn biết trong bộ não bé nhỏ kia đang âm mưu, toan tính điều gì.
Nhìn xem, một lần rồi thêm một lần, cô ta luôn là người tính kế hắn.
Tuy nhiên, Lãnh Duệ này không có một chút tức giận nào.
Không phải đã lâu lắm rồi hắn không có đối thủ như vậy sao? Một người con gái thú vị, có thể tính kế hắn một lần, rồi lại lợi dụng hắn.
Nhưng, đến khi hắn khai phá bí mật thầm kín của cô ta.
Chắc chắn hắn sẽ quăng người con gái nhỏ xinh ấy xuống biển làm mồi cho cá mập.
"Thật đúng là một người không biết thương hoa tiếc ngọc mà." Đường Quả một tay chống cằm, hờn dỗi nói.
"Một người đàn ông như ngài, chắc hẳn đang suy nghĩ đến tương lai chúng ta.
Là muốn một ngày nào đó có thể đem em quăng xuống biển chơi đùa với mấy bạn cá mập có phải không?"
【 Ký chủ, tại sao lại chọn Lãnh Duệ làm con mồi.
Chưa kể còn lợi dụng một kẻ như hắn.
Đến bây giờ mà cô vẫn còn có thể ung dung, thoải mái như vậy sao? 】
Hệ thống nhịn không được nói chuyện:【 Tuy rằng cô hành xử như thể một nữ phụ độc ác.
Nhưng những hành động của những nữ phụ độc ác khác toàn tìm đường chết, vậy tại sao cô không như vậy? Tại sao mỗi đường đi nước bước của cô lại luôn đưa cô đến thành công? 】
【 Hơn nữa, ký chủ, tại sao cô lại muốn hấp dẫn sự chú ý của Trần Việt Sinh? 】
Lúc này, hệ thống không còn giữ được bình tĩnh nữa, nó phẫn nộ mà gào thét:【 Chẳng lẽ cô không biết, Trần Việt Sinh có vai trò vô cùng quan trọng với nữ chủ sao? 】