Không sai, nó đã vô cùng ưu tú, tỉ mỉ chọn ra một pháo hôi ký chủ.
Chỉ là không ngờ, cô ấy cũng hết lòng hết sức tìm cách đóng băng từng thế giới một.
Đường Quả mở mắt ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhẹ nhàng, không chút tạp niệm.
【 Cuốn tiểu thuyết của cô sau này xuất hiện thêm 2 bản chỉnh sửa.
Một là phiên bản do Lãnh Duệ, một là của Trần Việt Sinh.
Không...!nói đúng hơn là có 3 phiên bản, đó là của Lãnh Tử Việt.
Nhưng với tình trạng hiện tại của hắn, không thể đem phiên bản này đi xuất bản.
】
Hệ thống biết Đường Quả vẫn đang nghe, tuy nhiên chắc chắn ký chủ nhà nó không muốn uổng phí tâm sức, dây dưa với mấy chuyện đã qua.
Đúng như lời hắn nói, Đường Quả không cự tuyệt nghe.
【 Phiên bản của kim chủ Lãnh Duệ chính là: Vào ngày hắn tìm được Đường Quả, liền đem lòng yêu thương cô, một lòng một dạ muốn được bảo hộ cô, "phách kinh trảm lâm".
Còn Đường Quả, nhờ sự giúp sức cùng tình yêu thương của Lãnh Duệ đã nổi tiếng khắp thế giới.
Cuối cùng cả hai viên mãn kết hôn, sống với nhau hạnh phúc đến cuối đời.
Ký chủ, cô mau mau đọc thử kết cục này, nhìn qua thôi cũng biết đã biết kim chủ Lãnh Duệ vẫn còn một mặt thiện lương.
Vậy còn ký chủ cô xem lại mình đi.
Cả người ngập tràn sự u ám, cực đoạn, âm mưu trả thù thì luôn thường trực.
Quả thật khiến người ta sợ hãi mà.
】
Tất nhiên hệ thống cũng đâu dám quở trách Đường Quả, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt cô có chút không thích hợp.
Nó vội vàng kể phiên bản bổ sung của Trần Việt Sinh.
【 Tác phẩm bắt đầu từ lúc Đường Quả cùng Lãmh Tử Việt chia tay.
Trần Việt Sinh đã xuất hiện, hắn quyết định sẽ giúp đỡ cô gái này.
Lí do chính là hắn cảm thấy giọng hát của cô rất êm tai, quyết định ký hợp đồng cùng cô.
Hai người cùng nhau hợp tác, trong quá trình này đã nảy sinh tình cảm.
Một bên hắn yêu chiều Đường Quả, giúp đỡ cô.
Một bên hắn dọn dẹp đám phiền toái, cũng không quên chỉnh Lục Kỳ.
Trước mặt, hắn công khai tuyên bố ủng hộ của hôn nhân của Lục Kỳ cũng Lãnh Tử Việt.
Nhưng sau lưng lại thiết kế khiến cho cuộc sống sinh hoạt của nam chính - nữ chính gà bay chó sủa.
Sau cùng hắn vẫn thành công đưa Đường Quả ra thị trường quốc tế.
Đúng là hành trình này có phần khó khăn hơn, nhưng cũng ngập tràn tình yêu.
Kết cục là, hai người kết hôn, sống cuộc sống hạnh phúc, mỹ mãn đến cuối đời.
】
【 Còn đây là nội dung cải biến đến từ nam chủ Lãnh Tử Việt.
Trong tác phẩm, hắn cũng không ngại ngùng thừa nhận, đúng là lúc đầu bản thân vẫn còn tình cảm với Lục Kỳ.
Nhưng khi ấy, hắn đã nhanh chóng tỉnh táo lại, Lãnh Tử Việt nhận ra mình đã yêu Đường Quả.
Đặc biệt, Lãnh Tử Việt đã dành nguyên một đoạn rất dài để trải lòng.
Tình cảm dành cho Lục Kỳ là thật nhưng cũng chỉ là thứ tình cảm trẻ thơ, thứ mà bản thân trong quá khứ không cam lòng, đó chỉ là những chấp niệm.
Vậy nên hắn quyết định không cùng Đường Quả chia tay, ngược lại còn cùng cô đính hôn.
Sau khi kết hôn, hắn đã giúp cô thực hiện mộng tưởng của mình - được đứng trên sân khâu biểu diễn.
Trong suốt quá trình này, Lục Kỳ đã không ít lần tìm cách ngáng chân và đã bị Lãnh Tử Việt xử đẹp, kiên quyết không cho bất kì kẻ nào tổn thương đến Đường Quả.
Tóm lại, cũng là một kết cục hạnh phúc mỹ mãn.
】
Hệ thống nói xong, quay ra nhìn phản ứng của Đường Quả.
Cuối cùng nó cũng chỉ nhận được một cái cười lạnh.
"Nhàm chán, chuyển đến thế giới tiếp theo."
Hệ thống cảm thán một tiếng kí chủ nhà hắn càng ngày càng tuỳ hứng.
Thật không rõ thế giới tiếp theo cô lại định âm mưu gì đây.
......
"Tiểu Quả, em đang xem cái gì vậy?"
Một thanh niên đi tới bên Đường Quả, bộ dạng soái khí, thân hình cao 1m88.
Khoác trên người chiếc áo sơ mi trắng, quần tây kaki, một tay tuỳ tiện đút trong túi, trên môi treo một nụ cười nhàn nhạt.
Với vẻ mặt như thế kia, ra đường chắc chắn là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
Ra đường chắc chắn kẹt xe.
Giọng điệu có vẻ thân mật đấy, nhưng nam thanh niên kia không có hành động quá gần gũi với Đường Quả.
Vị trí hắn dừng lại cũng có khoảng cách nhất định với cô.
Nếu ta để ý, đáy mắt nam nhân này còn lộ ra vào phần xa cách.
Nam thanh niên kia, chính là con trai nuôi nhà họ Đường, tên là Đường Tranh.
Mà người con gái còn lại là Đường Quả, tiểu công chúa Đường gia.
Bởi vậy, cô hẳn nên gọi người bên cạnh hai tiếng anh trai.
"Tiểu Quả em thích hắn?"
Khoé miệng thanh niên kia cong lên một nụ cười đầy dịu dàng: "Đó là Lâm Dật Thỉ, con trai duy nhất nhà họ Lâm.
Tiểu Quả ánh mắt không tồi."
Những lời nói ra đều tỏ ý khen ngợi.
Tuy nhiên đáy mắt Đường Tranh không chút gợn sóng.
Xem ra lời nói kia chỉ như những câu chữ đãi môi.
Nếu là trước kia, chắc chắn Đường Quả sẽ không thể phát hiện ra điều này.
Nhưng Đường Tranh không biết rằng, bên trong thân thể của cô thiếu nữ mười tám tuổi là một lão bánh quẩy lõi đời.