Đường Tranh nhìn cô gái nhỏ yên lặng uống nước, cái miệng nhỏ từng ngụm từng ngụm đem nước nuốt vào.
Xem ra hắn không thể tiếp tục tỏ ra thờ ơ, lạnh nhạt được nữa rồi.
Trông thấy cốc giấy trước mặt đã cạn, hắn cẩn thận hỏi:
"Tiểu Quả, em còn muốn không?"
Thiếu nữ ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt đen láy, nghiêm túc gật gật đầu: "Anh trai, em vẫn muốn."
Giọng điệu dịu dàng, mềm mại trong trẻo cất lên.
Chỉ với mấy chữ này thôi đã khiến Đường Tranh miệng lưỡi khô khốc, trong lòng cũng nổi lên nhiều cảm xúc khác thường.Nhưng rất nhanh sự hỗn loạn này đã được hắn xua đi.
Một lần nữa cầm cốc giấy lên, rót đầy nước vào.
Chờ Đường Quả uống xong, thấy cô gái nhỏ không còn muốn uống nữa, trong lòng hắn thất nhẹ nhõm hẳn.
"Để anh đi giúp em chuẩn bị lễ phục, trước hết cứ nghỉ ngơi một lúc đi."
"Vâng.
Anh trai, em chờ anh về."
Đường Tranh đóng cửa thật cẩn thận.
Tay kéo kéo cổ áo, có chút bực bội, vội vã rời đi.
Bên trong phòng, khóe miệng Đường Quả gợi lên một nụ cười âm trầm.
Nụ cười này yêu mị như một tiểu yêu tinh nhỏ, nào còn bóng dáng của cô bé ngây thơ, thanh thuần sạch sẽ ban nãy.
Hệ thống: Gặp quỷ.
Hệ thống thật cẩn thận dò hỏi:【 Ký chủ, cô lại định âm mưu cái gì.
Phải chăng trong đầu cô đang mưu tính đem thế giới này nháo kiểu gì à? Mong kí chủ đừng quên, ở thế giới trước, sau cái chết của cô, fan hâm mộ trên khắp thế giới không tài nào tiếp thu nổi, suốt mấy chục năm sau vẫn còn có người nhắc lại, lưu luyến tiếc nuối không thôi.
】
"Như vậy sao!"
Đường Quả gương mặt thỏa mãn, cái lưỡi nhỏ khe khẽ liếm môi, nói: "Kết quả thật tốt.
Nguyên chủ chắc chắn sẽ rất thoả mãn, kiếp này cô ấy được trăm ngàn người nhớ đến.
Chắc chắn sẽ rất tự hào."
Hệ thống trong lòng đã sớm không còn hy vọng, kí chủ nhà hắn không thể sống như quả hồng mềm mặc người ta tuỳ ý nắn bóp.
Dù khuyên ngăn thế nào, cô cũng ngừng cải tạo, nung nấu âm mưu trả thù cho pháo hôi nguyên chủ.
Chưa kể nó còn loáng thoáng cảm nhận được, ký chủ nhà mình vô cùng thông minh.
Cho dù cô có tự ý hành động điều gì đi ngược hay nằm ngoài nguyên tác, tuyệt nhiên không bao giờ để lại dấu vết hay phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Với một người thông minh như vậy, nó cũng lười nhắc nhở, chỉ cần thi thoảng xuất hiện hỏi thăm, đưa ra lời khuyên cho cô là ổn.
Nhiệm vụ của nó đơn thuần chỉ cần giúp cô thu thập điểm số, thực hiện nguyện vọng...!Nhưng nếu thực sự có một ngày xảy ra sự cố, e rằng nó cũng chẳng thể giúp được gì.
【 Ký chủ, cô đang toan tính gì vậy? 】
Đường Quả ngồi nghịch điện thoại di động, thuận miệng hỏi ngược lại: "Vậy ngươi thử đoán xem?"
Hệ thống khóc, nó tất nhiên là đoán không ra mà.
Phải nói, nó căn bản cũng chả dám suy đoán này nọ.
Tự thấy bản thân suy đoán chắc chắn sẽ phá hỏng kế hoạch.
Dù có nắm trong tay cốt truyện đấy nhưng nó không thể so sánh với kí chủ được.
Đường Quả buông cốc giấy xuống, bắt đầu thu nạp cốt truyện của thế giới này.
Thế giới này nam chủ là Lâm Dật Thỉ, nữ chủ tên là Cố Thanh Thanh.
Lâm Dật Thỉ là Lâm thiếu gia, còn Cố Thanh Thanh là nhân viên trực thuộc công ty nhà hắn.
Sau này vì một số lí do, cô ta đã trở thành thư kí riêng của Lâm Dật Phỉ.
Cứ như vậy, hai người ở lâu, dần dần nảy sinh tình cảm.
Tuy nhiên vì Cố Thanh Thanh có xuất thân tầm thường, nên cả hai phải yêu nhau lén lút.
Về phần pháo hôi nguyên chủ Đường Quả, cô ấy chính là thiên kim tiểu thư nhà họ Đường.
Vợ chồng Đường gia vô cùng sủng ái cô công chúa nhỏ của họ.
Cả hai chỉ có một đứa con, cũng chính là Đường Quả.
Cả hai mong được đem tới những điều tốt đẹp nhất cho cô.
Điều đôi vợ chồng sợ hãi nhất chính là sau này, khi con gái lớn khôn, cô sẽ bị gả vào nhà chồng không tử tế, sẽ bị bắt nạt.
Khi Đường Quả mới 3 tuổi, hai người này đã tới cô nhi viện nhận nuôi một cậu bé tám tuổi, người này chính là Đường Tranh.
Từ nhỏ, cậu đã được định đoạt sẽ trở thành vị hôn phu của Đường Quả.
Nhưng Đường Tranh từ nhỏ đã rất thông minh, cậu bé sớm nhận ra những suy tính của ba mẹ nuôi.
Vẫn luôn ẩn nhẫn, không bày tỏ thái độ khó chịu, mượn lực Đường gia để phát triển bản thân.
Đặc biệt là sau khi biết đươc kế hoạch của ba mẹ nuôi, hắn càng ngày càng bài xích em gái nhỏ, không muốn phải tiếp xúc thân mật với cô.
Càng lớn, hắn càng tỏ ra không thích bị người an bài sẵn số phận.
Lúc này Đường Tranh đã lén gia đình sáng lập công ty cá nhân.
Có thể nói, hiện tại hắn thoát ly khỏi nhà họ Đường cũng không thành vấn đề.
Nhưng bởi vì Đường Tranh quá đỗi ưu tú, bố mẹ nuôi càng ngày càng vừa lòng.
Thậm chí hôm trước, họ còn úp mở đề cập tới vấn đề đính hôn...
Đường Tranh tất nhiên là không muốn thuận theo ý ba mẹ nuôi.
Đúng lúc này, mọi người bắt đầu rủ rỉ tai nhau nói về chuyện làm ăn của nhà họ Lâm.
Nghe nói Lâm thị xuất hiện nguy cơ phá sản..