Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút


"Anh Lâm?"
Sự chú ý của Đường Tranh ngay lập tức bị giọng nói của cô gái hấp dẫn, tuy rằng anh đang chậm rãi thong thả ăn sáng, nhưng tai vẫn không ngừng lắng nghe động tĩnh ở phía đối diện, đồng thời ánh mắt cũng lơ đãng quan sát vẻ mặt của cô gái.
"Hả? Chuyện xóa WeChat ư?"
"Có thể ...  do trượt tay đó..."
 Khóe miệng của Đường Tranh không khỏi nhếch lên, phát hiện bữa sáng cũng khá ngon đấy.
"Ra ngoài chơi sao? Bây giờ?"
Nụ cười nơi khóe miệng Đường Tranh liền tắt ngúm, anh liếc mắt nhìn sang, đúng lúc chạm phải ánh mắt cô gái đang nhìn qua, chỉ nghe thấy cô nói: "Không, em..."
“Lát nữa anh qua đón Tiểu Quả đi.” Đường Tranh giật điện thoại của cô, “Con bé rất ít khi ra ngoài chơi, cậu hãy chăm sóc cho con bé thật tốt.”

Lâm Dật Trì còn đang tiếc nuối, giờ nghe Đường Tranh nói như vậy liền thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn trả lời thì điện thoại đã bị cúp mất.

Cái này, anh ta chỉ lắc đầu cười, cũng không để ý,
Chẳng qua là anh ta muốn sự giúp đỡ của Đường gia, anh ta cũng không ghét Đường Quả lắm.

Nhưng bây giờ gia đình đã tạo cho anh áp lựuc rất lớn, nếu không có Đường Quả thì cũng sẽ có những thiên kim của các gia tộc khác.
So với những thiên kim thông minh tài giỏi của những gia tộc khác, hiển nhiên việc dỗ dành cô công chúa nhỏ của Đường gia được chiều chuộng đến mức cái gì cũng không biết sẽ càng đơn giản hơn.
"Tiểu Quả đi trang điểm một chút đi, một lát nữa Lâm Dật Trì đến đón em."
Đường Tranh trả điện thoại cho Đường Quả, cúi đầu không nhìn Đường Quả, "Trang điểm ăn mặc đẹp một chút."
Anh không ngẩng đầu, bởi vì anh không muốn nhìn vào mắt cô gái, không biết cô sẽ bày ra ánh mắt như thế nào.

Dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không thay đổi ý định ban đầu của mình, cũng không vì sự thay đổi cách nhìn với Đường Quả mà làm ngược lại lựa chọn lúc đầu của mình.
"Vâng.”
Không có cố tình gây sự như trong tưởng tượng, chỉ một câu nói thôi cũng khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Đường Tranh ngẩng đầu, chỉ thấy bóng lưng cô gái vội vàng trở về phòng, anh siết chặt nắm đấm, cuối cùng chỉ để lại một nụ cười lạnh lùng nơi khóe miệng, không làm gì thêm nữa.

[Ký chủ, cô ăn mặc đẹp như thế này thật sao?]
Hệ thống vẫn không hiểu kí chủ nhà mình đang chuẩn bị làm gì, ngày hôm qua nó còn tưởng rằng kí chủ muốn tấn công Đường Tranh, khiến Đường Tranh phải muốn sống muốn chết vì cô, nhưng xem ra hôm nay, rõ ràng Đường Tranh không dễ bị dao động như vậy.
Hôm nay kí chủ vẫn còn vui vẻ trang điểm ăn mặc như vậy, chẳng lẽ ...!kí chủ định tấn công nam chính Lâm Dật Trì sao?
[Ký chủ của tôi ơi, đã nói không chạm vào nam chính rồi mà?]
Đường Quả bĩu môi, "Tôi có nói sẽ chạm vào nam chính sao? Chỉ là đi chơi thôi mà, chẳng lẽ cậu muốn tôi nằm dí ở nhà mãi sao? Như vậy sẽ chán chết nhất, nói không chừng chưa nghĩ thông suốt thì đã tự sát rồi thì sao.”
[Không, không, tôi không có ý đó…] Chỉ là nó rất lo lắng, lo lắng rằng lỡ như kí chú không cẩn thận sẽ lại làm sập thế giới.
Tuy nó đã quen với những chuyện như vậy, nhưng vẫn không khỏi lo lắng lỡ như ký chủ không vui sẽ đi trả thù xã hội mất.
Đường Quả cẩn thận kẻ lông mày, tô son hồng, khóe miệng cong nhẹ, thay một chiếc váy hồng vô cùng phù hợp với công chúa nhỏ của Đường gia.
Kết hợp với mái tóc xoăn nhẹ, trông giống như một cô búp bê Barbie đáng yêu vậy.
Nếu bỏ qua nụ cười tràn đầy thâm ý trên khuôn mặt của cô, hệ thống cảm thấy mọi thứ đều hoàn hảo.

"Nhưng anh hai bảo tôi đi chơi mà."
Hệ thống rùng mình, mmP làm sao vậy, luôn cảm thấy đi bên cạnh kí chủ thật sự rất nguy hiểm.
Cuối cùng hệ thống không nhịn được hỏi, [Ký chủ, có phải cô muốn trả thù đám người Đường Tranh không?]
"Có sao?"
[Có, tôi rất chắc chắn!]
"À ...!vậy thì xem biểu hiện của bọn họ đi, nếu tôi hài lòng, nói không chừung tôi sẽ cho bọn họ một kết cục đẹp."
Hệ thống: Nếu cô không hài lòng ...!có phải cô muốn xẻo bọn họ không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận