Edit+beta: Cá Nhỏ Không Muốn Đi Làm.
“Thiển Thiển, anh là vị hôn phu của em, sao em lại có thể không tin tưởng anh đến vậy cơ chứ, anh và thư ký Xa đơn thuần chỉ là mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới mà thôi, em vẫn cứ luôn đa nghi như vậy thì anh cũng thật sự hết cách.
” Tiếu Khiêm dịu dàng nhìn Thư Niệm đến nỗi như muốn hòa tan cô vào trong đó, nhưng là nếu như bỏ qua nắm tay đang siết chặt kia của anh ta, thì Thư Niệm chắc sẽ tin anh ta thật.
“Thật sao? Anh và thư ký Xa thật sự không có quan hệ gì sao?” Thư Niệm rưng rưng nước mắt nhìn anh ta.
Tiếu Khiêm đè nén cơn tức giận trong lòng, bước tới ôm Thư Niệm vào trong lòng, cười nhẹ nói: “Đồ ngốc, tất nhiên là thật rồi.
”
Vừa nói xong, anh ta vừa hôn lên trán cô.
Thư Niệm: 一-一。
Cô nheo mắt lại, liếc mắt nhìn Xa Tiếu Tiếu đang bàng hoàng và đau khổ bị ngã một bên ở dưới đất, trong lòng cảm thấy rất là sảng khoái, nở một nụ cười ngọt ngào giả tạo, rất hào phóng mà lau nước miếng trên trán của mình rồi mỉm cười nói: “Vậy thì thật tốt quá, A Khiêm, chúng ta yêu nhau lâu như vậy rồi em cũng không muốn chia tay với anh đâu, nhưng mà cái cô thư ký này quá là không có tố chất nghề nghiệp, vào phòng cũng không biết gõ cửa, em đổi một thư ký khác cho anh nha.
”
“Không cần đâu, chuyên môn của thư ký Xa rất tốt, lần này hãy cho cô ấy một cơ hội đi.
” Tiếu Khiêm nghe Thư Niệm nói, trong lòng run lên một cái, vội vàng nói.
“Như vậy sao…”Thư Niệm sờ sờ cằm như đang tự hỏi, điều này làm cho hai người Tiếu Khiêm và Xa Tiếu Tiếu phập phồng lo sợ.
“Vậy thì cũng được…”
“Nhưng mà, thư ký Xa, A Khiêm cũng là người đã có vị hôn thê rồi, mong lần sau xin cô đừng làm nên những chuyện không có gia giáo như vậy nữa.
” Thư Niệm mỉm cười nhìn Xa Tiếu Tiếu nói.
Lúc này, Xa Tiếu Tiếu cũng đã từ mặt đất bò dậy, toàn thân run rẩy, nhưng dù ánh mắt của Tiếu Khiêm có đau lòng đến đâu thì anh ta cũng không có lá gan lại đem người đẹp ôm vào trong lòng nữa.
“Tôi đã biết rồi, Hạ tiểu thư!”
“Được rồi, tôi cón có hẹn với Ninh Hiên, nên không ở đây với anh nữa, còn mọi người cũng giải tán đi thôi.
” Thư Niệm ưu nhã vươn vai, giống như con gà trống vừa mới thắng trận, ánh mắt đầy ẩn ý liếc nhìn Xa Tiếu Tiếu, sau đó khí phách hiên ngang rời đi.
“Tất cả giải tán đi!” Tiếu Khiêm sắc mặt u ám nhìn xung quanh, lạnh lùng quát lớn một tiếng: “Thư ký Xa, đi vào văn phòng với tôi!”.
Nói xong, anh ta bước nhanh trở lại văn phòng của mình, như thể đằng sau có ma đuổi theo anh ta vậy.
Xa Tiếu Tiếu bị Thư Niệm đột nhiên khóc lóc dọa cho sợ hãi khiến toàn thân mềm nhũn, có ta biết rõ ràng Tiếu Khiêm lạnh lùng với cô ta như vậy cũng là vì để tránh cho mọi người không nghi ngờ, nhưng Xa Tiếu Tiếu vẫn cảm thấy khó chịu, nghiến chặt răng đi theo sau Tiếu Khiêm vào văn phòng, còn không quên đóng cửa lại.
“Cái quái gì vậy?”
“Đúng vậy, nếu như không có Hạ tiểu thư thì Tiếu Khiêm thậm chí đến chức trưởng phòng còn không làm được chứ đừng nói là làm giám đốc.
”
“Thôi đi, người ta có bản lĩnh mới có năng lực leo lên người của Hạ tiểu thư đó.
”
--------------------
Không reup truyện dưới mọi hình thức, xin đọc giả hãy đọc ở trang chính chủ, mọi lượt bình luận và đánh giá của các bạn là động lực của Cá, xin cảm ơn!
Thư Niệm vừa ra mặt như vậy, làm mọi uy tín của Tiếu Khiêm ở trước mặt toàn thể nhân viên hoàn toàn mất sạch, cho nên khi có người nhắc đến Tiếu Khiêm, bọn họ đều sẽ liên tưởng đến anh ta giống như là kẻ ăn bám phụ nữ.
Bên này, Tiếu Khiêm vừa bước vào cửa đã hung hăng đem hết tài liệu trên bàn ném xuống đất, ánh mắt âm trầm ác độc nhìn chằm chằm vào trong không khí.
“Giám đốc Tiêu.
.
…” Xa Tiếu Tiếu cũng mang vẻ mặt đầy đau khổ, cô ta cho rằng mình đã tìm được tình yêu đích thưc, nhưng Thư Niệm cứ như vậy xem cô ta như tiểu tam mà vạch trần trước mặt mọi người.
Nghe thấy giọng của Xa Tiếu Tiếu, Tiếu Khiêm tỉnh táo quay người lại, sự hung ác trên khuôn mặt thay thế bằng sự dịu dàng, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của thiếu nữ, anh ta đau lòng đem cô ta ôm vào lòng: “Ở đây không còn ai hết, em không cần phải sợ.
”
“A Khiêm…! ” Trong lòng Xa Tiếu Tiếu cực kỳ đau lòng.