Mà lúc này lại nói để gây dựng mối quan hệ giao hảo có 2 cách.
1 là hạ mình xuống, nhún nhường rồi đi lấy lòng người khác!
Cách này dễ làm, lại chính là cách mà tạo dựng ra mối quan hệ 1 cách nhanh nhất.
Nhưng chính là ở cách làm này chỉ có thể duy trì mối quan hệ khi mà 2 bên cùng mang lại lợi ích cho nhau, nếu 1 bên không còn đáp ứng được nhu cầu của đối phương thì mối quan hệ này liền chấm dứt.
Nói trắng ra thì chính là 2 bên cùng nhau lợi dụng đối phương, đến khi đối phương không còn tác dụng với mình nữa thì sẽ thẳng chân mà đá đi.
Hơn nữa lại nói Hạ Minh Khuê sẽ hạ mình làm chân chó lấy lòng người khác sao?
Câu hỏi này không cần nghĩ cũng có thể trả lời!
Có thể với 1 số người cách làm này được coi là lấy lùi làm tiến, là cách làm của 1 người thông minh thức thời.
Họ nghĩ cách làm như vậy chính là cách làm mà mình sẽ tránh được nhiều tổn thất không đáng.
Nhưng đối với 1 người rắn mềm đều khó chiều như Hạ Minh Khuê cô cảm thấy đây là 1 cách làm ngu xuẩn.
Khỏi nghĩ cũng biết nếu Hạ Minh Khuê là 1 con người thức thời cô cũng sẽ không lăn lộn chật vật biết bao năm trời.
Nhưng chính là để chọn thêm 1 lần nữa Hạ Minh Khuê vẫn sẽ không thay đổi.
Cô vẫn sẽ lựa chọn cách làm thứ 2.
Hạ Minh Khuê muốn dùng năng lực để nói chuyện.
Vấn đề chỉ có thể giải quyết nhanh, gọn và dứt điểm khi bạn làm người ta phải tâm phục khẩu phục*.
* Tâm phục khẩu phục : Nghĩa là họ tâm phục bạn từ tận đáy lòng chứ không phải chỉ phục bằng lời nói.
Mà bây giờ đúng chuẩn là thời điểm tốt đẹp nhất để chứng minh thực lực bản thân.
Hiện tại Thẩm Minh Khuê cũng coi như là có chút phong phanh tiếng gió* trong giới đạo diễn.
* Phong phanh tiếng gió: Ý muốn nói chính là đã có chút danh tiếng.
Lại nói thời điểm này hiện giờ danh tiếng bộ phim đầu tay vẫn còn khá tốt có thể lấy đấy làm bàn đạp đệm cho bộ phim tiếp theo.
Ngồi đắn đo hết nửa tiếng đồng hồ cuối cùng Hạ Minh Khuê cũng đưa ra được phương hướng mà cô cho là có thể tạo được 1 bước đệm lớn trong giới đạo diễn.
Theo như số liệu thống kê mà cô vừa tra được thì hiện tại hầu hết các khán giả.
Ở giới trẻ thì đặc biệt thích những thể loại hành động, phiêu lưu kích thích còn về 1 vài khán giả có tuổi thì khá là nghiêng về những câu chuyện kiểu dạng phục dựng lại những thời kì đấu tranh giành độc lập hoặc là những câu chuyện tâm linh.
Đây cũng là 1 vấn đề mà không chỉ xuất hiện ở thời điểm này mà phải nói rằng cho dù trải qua bao nhiêu thế hệ thì vẫn như vậy.
Những người trẻ tuổi luôn muốn tìm tòi những điều kích thích mới mẻ.
Còn những người đã tầm tuổi xế chiều, thì đương nhiên tâm lý của họ luôn là muốn ôn lại những kỉ niệm xưa, để chắc chắn rằng bản thân sẽ không còn gì nuối tiếc.
Nếu muốn tạo ra 1 sản phẩm mà có thể thu hút được hầu hết các lứa tuổi thì chắc chắn chỉ có thể đưa ra phương án phải kết hợp cả yếu tố hành động lẫn tâm linh.
Mà điều không thể nghi ngờ hơn chính là khi nhắc đến phim hành động mọi người sẽ nghĩ ngay đến nước Mĩ.
Còn khi nhắc đến vấn đề tâm linh thì đương nhiên nổi bật luôn là các nước Châu Á.
Nói cách khác nếu muốn làm nên được 1 tác phẩm như vậy mà được coi là hoàn mỹ thì cần phải kết hợp 1 cách hài hòa giữa 2 phong cách làm sao cho nó có sự kích thích mạo hiểm và phải có 1 chút phong thái cởi mở, phóng khoáng đậm chất của người Châu Âu.
Mà còn phải có cảm giác huyền bí, tâm linh và có những phong tục truyền thống của người Châu Á.
Nói thì nghe nó cũng chỉ coi như là 1 sản phẩm mang tâm cạnh tranh quốc tế đi, cũng không phải là không có.
Những điều Hạ Minh Khuê cô nhìn nhận được thì đương nhiên vẫn sẽ có người nhìn ra được.
Nhưng vấn đề ở chỗ họ nhìn thấy được là họ sẽ tạo ra được 1 tác phẩm thành công.
Lý do thứ nhất?
Đương nhiên vẫn luôn là vốn đầu tư.
Với 1 người đạo diễn đương nhiên họ sẽ luôn muốn bản thân tạo được những bộ phim với 1 nội dung thật sâu sắc mà chính là khu ở trong 1 nơi công cộng ví dụ có 10 người thì sẽ có 9 người biết đến nó.
Đôi lúc họ làm phim không phải để kiếm tiền mà chính là họ làm vì đam mê, mỗi 1 nhân vật trong bộ phim mà họ quay đều là những mảng nhỏ để rồi nó ghép lại thành bức tranh.
Mà những bức tranh đấy người đạo diễn sẽ dùng cả 1 đời để vẽ lên, còn có thể ví chúng là những đứa con về mặt tinh thần.
Nhưng nếu đứng ở vị trí là nhà đầu tư họ sẽ chỉ nhìn nhận duy nhất 1 vấn đề đó chính là làm sao để tăng lợi nhuận 1 cách nhanh chóng nhất.
Nếu nói về vấn đề đầu tue mạo hiểm cũng có thôi.
Nhưng đấy là nếu suy xét đến cái vốn họ bỏ ra không kiếm ra tiền nhưng ít nhất cũng sẽ là hòa vốn.
Chứ nếu muốn họ bỏ ra 1 số tiền cực lớn để đầu tư vào tác phẩm của bạn trong khi đó họ lại không thể chắc chắn rằng sẽ kiếm được tiền.
Trong đời này làm gì có ai cho không ai cái gì?
Bạn muốn họ đầu tư bạn phải làm sao cho họ bị thuyết phục bởi cái lợi ích sẽ mang đến.
Chính bạn cũng là 1 sự mạo hiểm không chắc chắn khi nghĩ đến vấn đề đấy thì
Ai sẽ bỏ ra 1 số tiền lớn như vậy để đầu tư cho bạn chứ!
1 khi thua lỗ có lẽ sẽ là trắng tay.
.