Xuyên Nhanh Ở Các Thế Giới Làm Con Gái Cá Mặn Của Các Đại Lão


Không tìm được người chăm nó, tạm thời Tại Dã chỉ có thể tự mình làm.

Bởi vì tối qua nghe được tin dữ, anh trực tiếp chặn tất cả cuộc gọi đến, sau đó sáng sớm liền mang theo Dư Thiên đi ra ngoài đi cắt tóc.Đây mới chính là sự tình lửa sém lông mày, buổi sáng lại bởi vì cột tóc giúp bé, anh đã lãng phí nửa giờ.Anh dùng sức một chút, Dư Thiên liền ôm đầu kêu đau rầm rì, nhưng nếu anh không dùng lực, những lọn tóc vừa mềm vừa trơn không gọn được, thật vất vả cầm toàn bộ trong tay, cuối cùng buộc lên không phải nơi này sụp chính là nơi khác sụp, bé còn dùng sức xoa đầu nói da đầu bị kéo đau.Cuối cùng phải tìm tiệc cắt tóc cho nó.“Thật là đáng yêu, anh trai mang bé đến cắt tóc à?” Thợ cắt tóc cười tủm tỉm.Tại Dã xem miệng Dư Thiên muốn động, muốn thốt ra hai tiếng ba ba, nhanh chóng cầm miệng nó, đối với thợ cắt tóc nói: “Cắt tóc cho nó,càng ngắn càng tốt.”“Bé gái xinh đẹp như vậy mà cắt tóc ngắn thì xấu lắm.


Hay là tôi sửa một tí rồi tạo hình?”“Không cần, cắt đi.”“Cắt liền không thể thắt bím được đó! Nếu không làm xoăn đuôi tóc………” Thợ cắt tóc đề cử nhiệt tình.“Có cắt được không? Nếu không cắt được tôi đổi tiệm khác.” Tại Dã mới ngồi xuống đứng dậy muốn đi.Thợ cắt tóc cầm lấy kéo mỉm cười: “Được, xin hỏi là cắt đến dưới lỗ tai hay là trên lỗ tai?”Cuối cùng thợ cắt tóc làm kiểu tóc xoăn ngang tai, kiểu tóc đó làm cho đứa bé trở nên giống búp bê dễ thương, mặt đều nhỏ hơn một size.Nhặt tóc rơi, Thợ cắt tóc nói: “Chất tóc bé thật tốt, nhưng nhanh dài, cách một khoảng thời gian liền phải đi cắt lại, nếu không phải buộc lên.

Gần nhất trong tiệm đang có chương trình khuyến mãi nạp phí 500 tặng 50, cắt tóc miễn phí gội đầu, muốn tìm hiểu không?””Lỗ tai Tại Dã giật giật.

Tuy rằng anh chưa bao giờ bị các chương trình khuyến mãi mở thẻ nạp tiền đả động.

Nhưng lần này, nghĩ đến tóc trẻ con dài nhanh thực sự phiền toái, hơn nữa gội đầu miễn phí….“Chào mừng quý khách lần sau lại đến!” thợ cắt tóc nhiệt tình tiễn khách.Dư Thiên cầm thẻ vip tiệm cắt tóc, lắc lắc kiểu tóc mới của mình.“Lại lắc lư thì xuống dưới chính mình đi.” Tại Dã uy hϊếp.Dư Thiên không muốn chính mình đi đường, đầu gục xuống dựa vào trên vai anh.Mới có mấy ngày, Tại Dã phát hiện tư thế ôm trẻ con chủa chính mình đã thuần thục hơn nhiều.Anh gọi xe, ôm Dư Thiên đi đến một nhà trẻ gần nhất để tư vấn.


Trước đó, Tại Dã đã tìm hiểu tin tức trên di động, nhưng mà khi chính thức bước vào đây, anh nhíu mày.Địa phương này thích hợp chứ? Nhà trẻ không lớn, trẻ con lại nhiều, thầy cô thì nhân lực không đủ, không lo được hết mọi chuyện, cơ sở vật chất thì đã cũ.

Tại Dã còn nhìn đến hai đứa nhỏ đánh nhau đoạt đồ chơi, cào mặt đối phương, tuy rằng rất nhanh bị giáo viên ngăn lại.Tại Dã nhìn bé ở trong ngực mình lười nhúc nhích.


Nó lười như vậy, nói chuyện đều không rõ ràng, nếu người khác bắt nạt nó, nó chỉ biết khóc, ở chỗ này, Tại Dã suy nghĩ một chút liền nhíu mày.Giấy khai sinh còn chưa chuẩn bị xong, Tại Dã đã mang theo Dư Thiên đi xem qua ba nhà trẻ.Hai nhà khác điều kiện tương đối tốt, nhưng luôn có điểm là Tại Dã không hài lòng.Anh mua nước và thuốc lá ở cửa hàng, ngồi xổm dưới bóng cây ven đường, cau mày trói chặt: “Sao con phiền toái vậy chứ?”Anh nghiện thuốc lá không nặng, mấy ngày nay bận rộn không nghĩ hút, lúc này trong lòng thực sự bực bội, châm điếu thuốc hung hăng hút hai hơi.Mùi thuốc lá làm mặt Dư Thiên nhăn một mảnh, nó kêu lên: “Thối! Thối! Thối! Thối!”Hai mắt Tại Dã nhìn vào không trung, không để ý tới cô.Đột nhiên đầu Dư Thiên đυ.ng vào trên vai anh, Tại Dã một tay giơ điếu thuốc một tay đè lại trán nó.Đứa bé đâm mạnh vào trán anh, giống một con lợn rừng nhỏ, Tại Dã câm nín, vội vàng dập tắt thuốc lá ném vào thùng rác bên cạnh.“Được rồi được rồi.”Trẻ con sao lại rắc rối vậy chứ?Có rắc rối lớn hơn nữa chờ anh.Mang theo Dư Thiên về đến nhà, đi vào cửa liền buông nó xuống.Dư Thiên ngửa đầu: “Uống sữa chua!”Tại Dã: “Chỉ có thể uống một lọ.”Nói xong một lớn một nhỏ đi vào phòng khách, Tại Dã đột nhiên đối mặt với hai người đang ngồi trên sô pha.Tại Dã: !!!!!!!Vì để cho anh không phát hiện ra, hai người này thế nhưng không cởi giày ở cửa, mà im ắng mai phục ở chỗ này.

Lông mày Tại Dã nhảy dựng, nhanh chóng cúi người bế lên Dư Thiên quay đầu muốn chạy ra ngoài cửa.Bang!Một chiếc dép lê lướt qua đầu anh, nện ở trên tủ giày, thành công làm Tại Dã ngừng hành vi chạy trốn.“Tiểu Dã, con lại đây.” Người mẹ hồi lâu không thấy trong tay còn cầm một chiếc dép lê khác nói vậy.Phía sau bà, còn có một người đàn ông trung niên ăn mặc áo vest giống như mới rời đi một hội nghị nào đó, không thể nghi ngờ chính là ba anh.Ba anh ông Tại Diên cùng mẹ anh bà Ôn Linh từ sau khi ly hôn, đã nhiều năm không gặp.Khi ly hôn mắng chửi túi bụi, xé rách da mặt, đều bày ra thái độ cả đời không qua lại với nhau, không nghĩ rằng sau nhiều năm không gặp, bây giờ có thể bình thản ngồi cùng nhau trong một gian phòng là bởi vì con trai mới thành niên làm ra một cô con gái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận