Ngay khi không khí giữa hai người bắt đầu ái muội, một người từ bên ngoài bước vào.
“Âu Bằng, có người tìm cậu!”
Ông chủ của Âu Bằng đi vào trong phòng bếp, trên mặt có hơi thẹn thùng, anh và Âu Bằng đã quen biết rất lâu, đương nhiên biết một ít chuyện gia đình của Âu Bằng.
Nhìn thấy hiện tại bạn tốt lại bắt đầu yêu đương, tuy rằng tuổi của đối phương hơi nhỏ nhưng lại không thể hơn chuyện cô ấy đẹp lại nghe lời! Anh khẳng định sẽ duy trì tình yêu mới của anh ấy, nhưng không nghĩ tới người đàn bà kia lại còn dám tìm tới cửa, hơn nữa lúc nào không tới lại một hai phải tới lúc người ta đang khanh khanh ta ta.
“Anh đi ra ngoài một chút, em không được ăn quá nhiều đồ ngọt, còn phải ăn cơm tối nữa đó!” Không yên tâm dặn dò một lần, tuy rằng anh cũng biết đối phương khẳng định sẽ không nghe anh.
“Rồi rồi rồi!” Cô dùng sức gật đầu tỏ vẻ đã biết nhưng mà khóe miệng còn dính một ít bơ, nhìn thế nào cũng không đáng tin cậy.
Âu Bằng bất đắc dĩ mỉm cười, dáng vẻ không có cách nào với cô, lại cười một cái rồi mới đi ra ngoài.
Ông chủ tỏ vẻ đã chịu một vạn điểm thương tổn chỉ còn lại có một chút máu! Ai là người đã nói sẽ làm một con chó độc thân đâu?_Tiếng lòng của ông chủ còn độc thân.
Toàn bộ suy nghĩ của Lam Bối Nhi đều tập trung vào mẻ bánh kem mới ra lò, cô theo đuôi Âu Bằng nhiều ngày như vậy cái gì cũng không học được nhưng thật ra ăn đầy một bụng bánh ngọt, cho nên một chốc một lát cô còn không nhớ nổi ‘lúc này nữ chính cũng đã trở lại’.
Đang ăn say sưa lại nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện, loáng thoáng nghe thấy cái gì mà em biết sai rồi, cho em một cơ hội.
Trái tim Lam Bối Nhi lập tức đập mạnh, đầu óc bị bánh kem dán lại cũng thanh tỉnh.
Đm, đây còn không phải là người phụ nữ muốn đoạt người đàn ông của cô tới sao?
Triệu tập toàn bộ tiểu đệ trong bang đang khổ sở vì bị ép buộc làm cu li tới, định đồng thời đi ra ngoài ra oai phủ đầu với nữ chính, để cô ta biết đàn ông không phải dễ đoạt như vậy, nào biết đúng lúc Âu Bằng mở miệng nói chuyện.
Cô nghĩ thầm cần phải biết phản ứng của Âu Bằng thế nào, vì vậy toàn bang vô cùng đáng khinh ngồi xổm ở cạnh kẹt cửa phòng bếp.
“Thấm Tuyết, chúng ta đã kết thúc! Hơn nữa như thế nào kết thúc, rốt cuộc là ai sai, chúng ta đều rõ ràng, em cũng đừng dây dưa nữa, anh đã tìm được tình yêu mới!” Âu Bằng day day ấn đường, khi phụ nữ khóc nháo không hề để ý hình tượng thật sự rất phiền, anh không nhịn được suy nghĩ nếu là cô bé của anh khi gặp được chuyện như vậy chỉ sợ ngay cả gặp mặt cũng không gặp, trực tiếp khiến cho đối phương biến đi!
Nghĩ tới đó, khuôn mặt ôn nhuận lộ ra ý cười dịu dàng khiến Lý Thấm Tuyết nhìn thấy mà sửng sốt.
“Âu Bằng, em biết đây lý do của anh, chúng ta kết hôn 5 năm, anh làm sao có thể nói kết thúc là kết thúc!” Lý Thấm Tuyết sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, cô nghĩ đến đời trước khi cô bỏ rơi người đàn ông này, cuộc sống sau đó không hề tốt đẹp.
Mỗi lúc gặp khó khăn cô sẽ nhớ tới Âu Bằng, dịu dàng thiện lương anh tuấn, mỗi năm bánh sinh nhật của cô đều do anh làm! Bây giờ nghĩ lại so với những đồng tiền lạnh như băng thì lãng mạn hơn nhiều, hơn nữa bây giờ cô đã sống lại dựa vào những ký ức đó, muốn kiếm tiền cũng rất dễ dàng!
“Được rồi, kết thúc chính là kết thúc! Anh rất thích bạn gái hiện tại, chờ cô ấy lớn, bọn anh lập tức sẽ kết hôn! Sau này em đừng tới nữa!” Đây là lần đầu tiên Âu Bằng dùng giọng điệu nghiêm khắc như vậy để nói chuyện với phụ nữ, thật sự do người phụ nữ này dây dưa khiến anh cảm thấy rất phiền, anh chỉ muốn trở lại phòng bếp ôm cô bé của anh một cái.
“Em không tin! Trừ phi anh nói cô ấy đến gặp em!” Lý Thấm Tuyết không dám tin tưởng, vì để vãn hồi người đàn ông này cô cố ý để bản thân nhìn có chút tiều tụy, không nghĩ tới người đàn ông này không hề nể tình nói kết thúc!
“Gặp thì gặp, chính là tôi, cô định làm gì tôi?”.