Thượng Quan Linh rất thông minh dời đi đề tài, nói đến chuyện đại hội võ lâm và đảo Tiêu Dao.
Trong mắt nàng, Mộ Bối Nhi không phải là người trong võ lâm, biểu hiện cũng giống như tiểu thư khuê, tự nhiên đối với đề tài này sẽ không có cách nào xen miệng, bất quá mặc kệ là ai đều không thể tưởng được nữ tử không hề có võ công lại là đảo chủ đảo Tiêu Dao.
Ngón tay Mộ Bối Nhi cầm chén trà, da thịt trắng nõn và đồ sứ trơn nhẵn kết hợp bên nhau vô cùng đẹp mắt, loại nam nhân yêu thích nữ nhân hoàn mỹ như Quân Nhất Ngôn tất nhiên vừa thấy đã không có cách nào dời tầm mắt, miệng ứng phó với Thượng Quan Linh nhưng trong lòng lại nghĩ nếu chén trà kia đổi thành côn thịt của hắn thì sẽ mất hồn cỡ nào...
“Nhất Ngôn ca ca, huynh nói có phải đảo Tiêu Dao thật sự có quan hệ với tinh quái hay không?” Thượng Quan Linh nói đến miệng đắng lưỡi khô, vừa nhấc đầu đã phát hiện Quân Nhất Ngôn nhìn chằm chằm tay Mộ Bối Nhi, trong lòng nàng lập tức không vui: “Có phải Mộ tỷ tỷ cảm thấy hơi nhàm chán đúng không? Thật ngại quá, muội và Nhất Ngôn ca ca đều là người trong giang hồ, cũng sẽ không nói những chuyện phong hoa tuyết nguyệt đâu!”
“Không sao, nghe các ngươi nói những việc này cũng rất thú vị.” Mộ Bối Nhi buông chén trà, nói với Quân Nhất Ngôn: “Quân công tử, sắc trời đã tối, cũng là lúc chúng ta nên trở về.”
“Sao? A, đúng, cần phải trở về.” Nên trở về thu thập tiểu nữ nhân không nghe lời nào đó.
“Ai, Nhất Ngôn ca ca! Đại ca muội nói đêm nay huynh ấy sẽ tới, chẳng lẽ huynh không ở lại chờ huynh ấy với muội sao?” Thượng Quan Linh lôi kéo Quân Nhất Ngôn, vô cùng đáng thương nói: “Một mình muội ở chỗ này sẽ sợ!”
“Huynh...”
“Quân công tử ở lại đi, hạ nhân đều ở cửa chờ ta, ta có thể tự mình trở về.” Mộ Bối Nhi trực tiếp để nam nhân ở lại, lúc gần đi ánh mắt cười như không cười khiến Quân Nhất Ngôn có chút bất an nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn ở lại, suy cho cùng đại ca Thượng Quan Linh, Thượng Quan Lăng là bạn tốt nhiều năm của hắn, hắn cũng cảm thấy để Mộ Bối Nhi đi về trước không có chuyện gì, dù sao tiểu viện ở ngay bên cạnh.
Sự thật chứng minh, ngàn vạn lần không cần tùy tiện nói dối, bởi vì ngươi sẽ phải dùng vô số lời nói dối để che giấu lời nói dối đầu tiên, nếu một trong những lời nói dối trong đó bị vạch trần, như vậy...!Điển hình của việc tự tìm đường chết nha~~~
Hiện tại Thượng Quan Linh đang gặp phải tình cảnh quẫn bách như vậy, lúc trước nàng nhất thời xúc động thả ra một lời nói dối, nói ca ca nàng sắp tới để giữ Quân Nhất Ngôn lại nhưng đến buổi tối, lúc đối mặt với ánh mắt thất vọng của Quân Nhất Ngôn, nàng bắt đầu luống cuống.
“Nhất Ngôn ca ca, muội có thể giải thích, muội chỉ muốn huynh ở bên cạnh muội!”
“Muốn ta ở bên cạnh muội? Vậy muội cũng không nên nói dối gạt ta!” Quân Nhất Ngôn dùng sức ấn huyệt Thái Dương của mình một chút, lúc nào mà tiểu muội muội trong ấn tượng cũng thay đổi?
“Nhất Ngôn ca ca, muội sai rồi, muội sợ huynh thích Mộ tỷ tỷ mới như vậy! Nhất Ngôn ca ca, muội thích huynh, muội thích huynh thật lâu rồi, từ nhỏ muội đã thích huynh!” Thượng Quan Linh cũng không biết vì sao luôn cảm thấy nếu hôm nay nàng không cho huynh ấy thấy tâm ý của mình, sau này sẽ không có cơ hội nữa, cho nên nàng lớn mật ôm lấy hắn, dũng cảm bày tỏ tình yêu.
Nhưng không phải mỗi một lần dũng cảm đều sẽ có được hồi báo, Thượng Quan Linh cũng như thế.
Quân Nhất Ngôn đẩy nàng ra, nói cho nàng, hắn chỉ coi nàng là muội muội, rồi không hề lưu luyến rời đi.
Thượng Quan Linh ngồi sụp trên mặt đất, thất thanh khóc rống, khóc xong trận này, sau đó nàng sẽ phải quên người nam nhân này, không phải của nàng, nàng sẽ không cưỡng cầu.
Quân Nhất Ngôn dùng tốc độ nhanh nhất trở lại tiểu viện nhưng Mộ Bối Nhi đã đi rồi.
Hắn đã dự cảm thấy, với tính cách làm sai phải trả giá của Mộ Bối Nhi khẳng định sẽ không ở lại chờ hắn, trong mắt Quân Nhất Ngôn đây là Mộ Bối Nhi trêu đùa tiểu tính tình, trả thù hắn.
“Thật là không nghe lời, ta nên trừng phạt nàng như thế nào đây?”
Quân Nhất Ngôn nhanh chóng đến Ngu Thành, năm lần bảy lượt Mộ Thanh đều nhắc tới nơi này, lúc này trong lòng Quân Nhất Ngôn có chút nghi vấn chợt lóe qua, trên thực tế những nghi vấn này đã có từ rất lâu, hắn có dự cảm, chuyến này hắn có thể thật sự hiểu được Mộ Bối Nhi, mỹ nhân khiến hắn vừa yêu vừa giận.
“Mộ Thanh, lúc này có chuyện gì xảy ra sao?” Khoảng cách từ chỗ nàng đến Ngu Thành vốn dĩ không xa, tuy là như thế nhưng vẫn đi mất mười ngày, đúng lúc bỏ qua Quân Nhất Ngôn.
“Tỷ tỷ, vì sao không được ở tiểu viện của Quân Nhất Ngôn? Có phải hắn ức hiếp tỷ hay không?” Mộ Thanh đơn thuần nhưng không có nghĩa hắn ngốc, hắn vẫn nhìn ra Mộ Bối Nhi và Quân Nhất Ngôn có chuyện gì đó.
“Không phải, đừng quên chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm!” Trong giọng nói Mộ Bối Nhi hàm chứa cảnh cáo: “Làm xong, chúng ta lập tức có thể giải thoát rồi!”
Đảo Tiêu Dao cũng không phải thần bí giống như trong tưởng tượng, người sáng lập ra đảo Tiêu Dao và quân vương đời thứ nhất của hoàng triều là huynh đệ kết bái, hứa hẹn muốn nâng đỡ nhau, bởi vì nguyên nhân đặc biệt đảo Tiêu Dao vẫn luôn không suy bại nhưng hoàng triều lúc lên lúc xuống, có thể đứng vững 800 năm không ngã, một nguyên nhân rất lớn là bởi vì có đảo Tiêu Dao.
Lúc này Mộ Bối Nhi và quân vương đương nhiệm của hoàng triều có một giao dịch, đó chính là sau lần giúp đỡ này, đảo Tiêu Dao hoàn toàn thoát khỏi lời thề trói buộc, sau này không còn quan hệ gì với hoàng triều nữa.
Quân vương Hoàng triều đã đồng ý rồi, lần này chính là muốn đảo Tiêu Dao hoàn toàn giải quyết đám nhân sĩ võ lâm này.
Trước đó đã nói qua, hoàng triều mới trải qua chiến tranh không lâu, võ lâm nhân sĩ chính là một lưỡi dao sắc bén, dùng tốt có thể ngăn địch, dùng không tốt chính là tự diệt mình.
May mà quân vương Hoàng triều rất có thủ đoạn, lung lạc rất nhiều cao thủ võ lâm có uy vọng, những võ lâm hiệp sĩ đó góp phần rất lớn giải quyết chiến loạn lúc ấy, hơn nữa đảo Tiêu Dao ra tay tra ra nội gian trong triều đình, giải quyết tai hoạ ngầm, hoàng triều mới dần dần ổn định được.
Sau khi thế cục ổn định, những võ lâm nhân sĩ lại trở thành một tai hoạ ngầm.
Lúc ấy triều đình vì muốn lung lạc những cao thủ đó, các loại vinh dự, các loại biển tự tay hoàng thượng viết, các loại thánh chỉ đều có, hơn nữa còn cấp một số chức quan cho những người này.
Tạo thành sự bành trướng và ưu việt ngày sau của nhân sĩ võ lâm, càng đừng nói Quân Nhất Ngôn bọn họ một lời không hợp sẽ vung tay đánh nhau, chung quy sẽ khiến bá tánh tạo thành khủng hoảng.
Đương nhiên quan trọng hơn đó chính là triều đình không thể chịu đựng lực lượng này thoát khỏi sự khống chế của mình.
Cho nên mới có chuyện Mộ Bối Nhi ra đảo.
Mộ Bối Nhi nghĩ muốn tìm được một phương thức đẹp cả đôi đàng để giải quyết vấn đề này mà trong đó người được chọn tốt nhất chính là Quân Nhất Ngôn, đây cũng là lý do ngay từ đầu nàng đã quyến rũ Quân Nhất Ngôn, nếu ngay từ đầu không phát sinh quan hệ với Quân Nhất Ngôn, như vậy ngày sau muốn lợi dụng Quân Nhất Ngôn, có lẽ hắn sẽ thật sự không để ý tới nàng.
Mà tất cả những chuyện nàng làm lúc trước đều vì muốn Quân Nhất Ngôn cảm thấy hứng thú vơi nàng.
Quân Nhất Ngôn vừa tới Ngu Thành đã bị người Thượng Quan gia chặn đứng, mấy ngày sau mới biết Mộ Thanh và Mộ Bối Nhi căn bản không đến tiểu viện của hắn ở, mặc cho hắn vận dụng nhân mạch của mình và Thượng Quan gia cũng tìm không thấy hai tỷ đệ.
Hắn thậm chí hoài nghi Mộ Bối Nhi bọn họ căn bản không hề tới Ngu Thành, Mộ Bối Nhi giống như một yêu tinh, trêu chọc xong rồi liền chạy mất, ngay cả bóng dáng hắn cũng tìm không thấy.
Nếu lúc trước hắn biết cũng sẽ không hãm sâu như vậy nhưng hiện giờ hắn muốn ra cũng không ra được, giờ phút này cuối cùng hắn cũng biết một đạo lý, hồng nhan họa thủy!.